Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1808: Nếu người vô tri, trời cũng khó cứu

Chương 1808: Nếu người vô tri, trời cũng khó cứu
- Thật ra, ta rất muốn theo ngươi đi tới Hỗn Độn Đại Thế Giới, kiến thức một phen thế giới càng thêm rộng lớn bên ngoài, đáng tiếc tu vi đám người chúng ta quá mức nhỏ yếu, nhìn như đánh đâu thắng đó trong hồng hoang thiên địa, nhưng đặt ở vũ trụ hỗn độn như lời ngươi nói, chỉ sợ ngay cả con kiến hôi cũng không tính.
Khổng Tuyên vô lực lên tiếng.
- Ta một mình cô độc quen rồi, nếu thật sự có người đi cùng ngược lại không quen.
Diệp Hiên mỉm cười lên tiếng, chỉ là trong lời nói ẩn chứa một tia cảm giác cô tịch.
- Ta biết ngươi phải đi, cũng không biết huynh đệ ngươi ta lần sau gặp lại sẽ là khi nào, nhưng Khổng Tuyên ta có thể cam đoan với ngươi, chỉ cần ta còn sống một ngày, Hồng Hoang sẽ còn Thiên Đình, nếu một ngày nào đó ngươi đối địch với cả thế giới, không có đường lui, vậy thì trở lại Hồng Hoang, bởi vì nơi này thủy chung là nhà của ngươi, ngươi vẫn là người đứng đầu Thiên Đình.
Khổng Tuyên nói năng có khí phách.
- Đường lui?
Diệp Hiên nhìn về phía vũ trụ hỗn độn, một chút cô tịch xẹt qua hai mắt, bởi vì hắn căn bản không có đường lui, con đường của hắn chỉ có thể đi về phía trước, chỉ cần hắn lui về phía sau nửa bước chính là vực sâu vạn trượng.
- Huynh trưởng, ta có ba đạo thần pháp, mỗi một thần pháp đều ẩn chứa một kích của ta, nếu hồng hoang thiên địa thật sự nghênh đón đại địch, ba đạo thần pháp này có thể trợ giúp cho ngươi một tay.
Diệp Hiên thay đổi ý nghĩ, đánh ra ba ngọc phù cho Khổng Tuyên, Khổng Tuyên trịnh trọng thu lại, biết Diệp Hiên để lại nội tình cho Hồng Hoang thế giới.
Nhìn ngọc phù trong tay Khổng Tuyên, Diệp Hiên nhíu mày, không biết có nên nói cho Khổng Tuyên tin tức về vạn cổ âm ảnh hay không.
Diệp Hiên cũng không do dự quá lâu, ánh mắt hắn nhất định nói:
- Nếu thật sự có đại địch xâm phạm, ba đạo thần pháp này cũng không cách nào đánh lui cường địch, huynh trưởng có thể đi Đoạn Thiên sơn hô to ba tiếng Cái Thiên Nguyên, hắn tất có thể đánh lui người xâm phạm.
Diệp Hiên suy nghĩ thật lâu, vẫn không nói cho Khổng Tuyên biết chuyện về Vạn Cổ âm ảnh, nhưng Cái Thiên Nguyên trở thành người hầu của Vạn Cổ Âm Ảnh, hơn nữa đối phương còn là Bất Hủ cảnh, có thể bảo toàn thế giới Hồng Hoang.
- Ta hiểu rồi.
Khổng Tuyên cũng không hỏi Cái Thiên Nguyên là người nào, có thể được Diệp Hiên trịnh trọng nhắc tới, nói vậy đối phương tất là một tồn tại cực kỳ đáng sợ.
- Huynh trưởng, cáo từ, ngươi và ta có duyên sẽ gặp lại.
Diệp Hiên bước ra một bước, không lưu luyến thế giới hồng hoang nữa, biến mất trong mắt Khổng Tuyên, bởi vì hắn muốn mở ra thời đại thuộc về mình, một thời đại chân chính vô địch đương thời, chỉ thuộc về một mình Diệp Hiên hắn.

Ba tháng sau.
- Đều chết đi cho ta.
Răng rắc.
Một tia hôi mang xuyên qua tinh không vũ trụ, mấy trăm con Tinh Không Cự Thú hóa thành cặn bã, một thân ảnh khủng bố từ cuối tinh không đi tới, một cỗ khí tức hung lệ lóe lên trên người hắn.
- Cuối cùng cũng trở về.
Diệp Hiên nhìn về Hỗn Độn Đại Thế Giới phía trước, khóe miệng lộ ra một nụ cười, hắn thúc dục thời không lực, trực tiếp hóa thành một đạo trường hồng lao tới Trung Ương đại vực.
Trải qua ba tháng xuyên toa tinh không, dù cho Diệp Hiên là tu vi Dương Sinh Cảnh, vẫn hao phí thời gian rất dài mới trở lại Hỗn Độn Đại Thế Giới.
Cũng may, đoạn lộ trình trở về này hữu kinh vô hiểm, dù cho những tinh không cự thú kia quấn quýt, cuối cùng cũng buông tha truy sát hắn.
Răng rắc.
Thiên địa vô cực, ánh sáng như điện, bước vào Dương Sinh cảnh, một thân tu vi của Diệp Hiên cũng không thể ngày xưa có thể so sánh như, tốc độ cực kỳ nhanh, để cho người ta không bắt được tung tích của hắn.
- Đạo hữu cứu ta.
Chợt, đang lúc Diệp Hiên đang muốn tiến vào Trung Ương đại vực, chỉ nghe phía sau truyền đến một tiếng hô to hoảng sợ, càng kèm theo vài tiếng gầm giết chóc lạnh lùng.
Diệp Hiên tuyệt đối không phải một người thích xen vào việc của người khác, sống chết của người khác lại càng không liên quan đến hắn, chỉ là thanh âm này có chút quen thuộc, để hắn phải quay đầu nhìn về nguồn gốc của âm thanh.
Cơ Bích Dao?
Khi thấy rõ người chạy trốn, Diệp Hiên hơi ngẩn ra, nữ nhân này không phải là Cơ Bích Dao cùng hắn đánh một trận trong thịnh hội thiên kiêu ở Bổ Thiên Giáo sao?
Nếu Diệp Hiên nhớ không lầm, nữ nhân này còn có một huynh trưởng tên Cơ Trường Lưu, hai người đều là đệ tử của Cực Tình thiên điện, nữ nhân này là đệ tử của chí cường đạo thống, ai dám đuổi giết nàng?
Trong lúc điện quang thạch hỏa, Diệp Hiên suy nghĩ rất nhiều, nhưng không đợi Diệp Hiên có hành động gì, Cơ Bích Dao đã đi tới bên cạnh hắn, lại giận dữ mắng đám người đuổi giết phía sau nàng.
- Muốn giết ta, hỏi qua tiền bối của điện ta chưa?
- Cút đi!
Trong phút chốc, một giọng nói lạnh như băng truyền đến, chỉ thấy một nữ tử áo đen da trắngm băng cơ ngọc cốt, một đầu tóc bạc tản ra sau đầu làm cho người ta có một loại cảm giác băng hà vạn cổ, trường đao trong tay ầm ầm chém về phía Diệp Hiên, một thân tu vi chính là Tạo Hóa đệ tam cảnh đỉnh phong, mơ hồ có dấu hiệu bước vào Âm Cực cảnh.
- Người của Bất Tử thiên điện?
Diệp Hiên chỉ nhìn nữ nhân này một cái đã nhân ra hắc y nữ tử này là người của Bất Tử Thiên điện, hơn nữa còn tu luyện Bất Tử Tiên Kinh, hẳn là một vị nhân vật cấp Linh Nữ của Bất Tử thiên điện, cũng trách không được Cơ Bích Dao không phải đối thủ của nữ nhân này.
Tuy Diệp Hiên có chút kỳ quái, chí cường đạo thống nhất nước giếng không phạm nước sông, như thế nào đệ tử hai phương đánh nhau sinh tử, hơn nữa xuất hiện ở trong Hỗn Độn tinh không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận