Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1755: Trở về

Chương 1755: Trở về
Chỉ là hôm nay kinh lịch, để nội tâm Diệp Hiên càng thêm trầm trọng, lúc đầu hắn đến dùng chí cường vạn cổ làm mục tiêu, nhưng một phen hôm nay cho hắn biết, chuyện đã không còn đơn giản như vậy.
Nếu như tại Vũ Trụ Hỗn Độn này thật sự có một người thần bí mà khủng bố đang điều khiển tất cả, càng là động một chút tay chân ở trên người hắn, Diệp Hiên ngẫm lại đều có một loại cảm giác rùng mình.
- Đánh vỡ ràng buộc phàm thân, ngươi rốt cuộc cũng bước vào Âm Dương nhị cảnh, ngươi có thể rời khỏi.
Thời Không Chủ Nhân tiêu điều mở miệng, thời khắc này tinh thần hắn rất mệt mỏi, hiển nhiên còn không thể tiêu hóa được những gì vừa xảy ra vừa, mà Diệp Hiên cuối cùng cũng đa bước vào Âm Cực cảnh trong, con đường còn lại cũng cần nhờ chính hắn đi.
- Đa tạ ơn tài bồi của Thiên Chủ.
Diệp Hiên khom người cúi đầu, nội tâm chân thành cảm tạ.
Hơn một trăm vạn năm tu luyện này, quả thực với hắn mà nói quá là quan trọng, không chỉ là để hắn bước vào Âm Cực cảnh đơn giản như vậy, càng nhiều hơn chính là hắn hiểu hơn con đường một phần phía trước.
Con đường phía trước đầy mê võng, nguy cơ trùng trùng, muốn trảm phá bụi gai ra, thì phải có tu vi cường đại đến không nhìn bất kỳ ai, đây cũng là chuyện duy nhất Diệp Hiên có thể đi làm giờ phút này.
Chỉ có chính mình cường đại, mới có thể không sợ tất cả, nếu không hắn căn bản không có tư cách đi cùng Thời Không Chủ Nhân đến thăm dò vùng đất luân hồi kia.
- Ngoài kia nguy cơ trùng trùng, cần ngươi tự mình bước đi, tuy có sinh tử ma luyện, nhưng cũng là thứ ngươi nhất định phải đối mặt kinh lịch, chỉ có ma luyện bên ngoài, mới có thể chân chính để chính ngươi trưởng thành.
Ầm ầm!
Thời Không Chủ Nhân xoay tròn ống tay áo, một cánh cổng Thời Không hiện ra, ẩn ẩn có thể nhìn thấy hình dáng Thời Không thần điện trong đó.
- Trở về đi, đi tranh phong cùng những hạt giống chí cường đương thời kia, đi chinh phạt cùng những giáo chủ đại giáo kia, ta tin tưởng ngươi có thể quét ngang chư thiên đại địch, chân chính đuổi kịp bước chân của ta
Âm thanh Thời Không Chủ Nhân vang lên tại tám phương tinh không, hắn bước ra một bước biến mất ở trong mắt Diệp Hiên, mà Diệp Hiên thì nắm chặt hai tay, lại không do dự gì, trực tiếp đi vào trong cổng Thời Không.
Ông!
Cánh cổng Thời Không ầm ầm luân chuyển, Diệp Hiên hoàn toàn biến mất vào bên trong, chỉ là thời điểm Diệp Hiên hoàn toàn biến mất, một thanh trường thán bất đắc dĩ truyền đến trong phương tinh không vũ trụ này.
...
Thời Không thần điện!
Hơn một trăm vạn năm này, Nguyên Không điện chủ một mực canh giữ ở trong Thời Không thần điện, cơ hồ có thể nói không dám rời khỏi nửa bước, một mực chờ đợi chờ Diệp Hiên trở về.
Thế nhưng chuyện để Nguyên Không điện chủ không ngờ là, hắn đợi một lần liền trọn vẹn hơn một trăm vạn năm, càng là suýt chút nữa đã để hắn từ bỏ.
Trăm vạn năm thời gian đối với với Nguyên Không điện chủ mà nói không tính là gì, khả năng cũng chỉ là một lần bế quan tu luyện, nhưng không tán gẫu khô khan chờ đợi, đây đối với Nguyên Không điện chủ mà nói cũng quá mức gian nan.
Ông!
Gợn sóng khuếch tán, một cánh cổng Thời Không đang hiện ra ra, theo Diệp Hiên đi ra từ trong môn hộ, sắc mặt Nguyên Không điện chủ đại hỉ, vội vàng nghênh đón Diệp Hiên.
- Chúc mừng tiểu hữu rốt cuộc cũng trở về.
Nguyên Không điện chủ mặt đầy nụ cười chúc mừng Diệp Hiên.
- Làm phiền điện chủ ở đây đợi bấy lâu.
Đối mặt với một vị Bất Hủ cảnh, hơn nữa lại còn là Thời Không điện chủ đương thời, Diệp Hiên vẫn là có lễ tiết tuyệt đối sẽ không thiếu thốn.
- Nguyên Không!
Bỗng nhiên, một âm thanh uy nghiêm bất chợt truyền đến, chính là giọng của Thời Không Chủ Nhân, điều này cũng làm cho Nguyên Không khẽ giật mình, sau một khắc lập tức hồi tỉnh lại, thể xác tinh thần đều đều là rung động, vội vàng quỳ rạp trên đất không ngừng dập đầu.
- Đệ tử hậu đại Nguyên Không dập đầu cho Thiên Chủ ngài.
- Diệp Hiên cùng bản chủ hữu duyên, tuy không là người của Thời Không thần điện ta, nhưng ngày sau nếu có người Bất Hủ cảnh lấy mạnh hiếp yếu hắn, Thời Không thần điện ta không thể ngồi yên không lý đến, về phần hắn tranh phong cùng các đại đạo thống, cho dù chính hắn đối mặt, Thời Không thần điện tuyệt đối không thể vì hắn mà xuất đầu.
Âm thanh Thời Không Chủ Nhân đang ù ù truyền đến, điều này cũng làm cho Nguyên Không điện chủ không ngừng dập đầu nhận lời nói:
- Đệ tử cẩn tuân pháp chỉ Thiên Chủ.
Giờ phút này.
Trong mắt Diệp Hiên xẹt qua một vệt cảm kích, hắn làm sao có thể không hiểu Thời Không Chủ Nhân đang che chở cho hắn ?
Tại đại thế giới hỗn độn tàn khốc này, mặc dù chí cường vạn cổ không thể ra tay với hắn, nhưng những giáo chủ hay những cao thủ cái thế trong các đại giáo và kia, cũng tuỳ tiện có thể giết chết hắn.
Cho nên Thời Không Chủ Nhân truyền xuống pháp chỉ, bàn giao Thời Không thần điện nếu là có người Bất Hủ cảnh nào muốn giết mình, Thời Không thần điện sẽ ra tay ngăn cản.
Nhưng từ Bất Hủ cảnh trở xuống, vậy phải xem chính Diệp Hiên hắn, nếu như hắn bị giết, vậy cũng chứng minh Thời Không Chủ Nhân đã nhìn lầm người, dù là Diệp Hiên sắp bỏ mình, hắn cũng sẽ không cứu giúp, Thời Không thần điện cũng càng không thể là vì hắn ra tay.
Chí cường tranh đấu, là con đường sinh tử, chỉ có bằng vào chính mình, mới có thể chân chính đăng lâm tuyệt đỉnh, nếu như một mực dựa vào người khác che chở mà đi về phía trước, cuối cùng vẫn không thể trưởng thành vạn cổ chí cường.
Thời Không Chủ Nhân hiểu được đạo lý này, Diệp Hiên cũng hiểu rõ đạo lý này, cho nên Diệp Hiên đối với Thời Không Chủ Nhân thật sự rất cảm kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận