Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 679 - Uy lực của Thiên Đế



Chương 679 - Uy lực của Thiên Đế




Đáng tiếc, Ngọc Đế thiên tính vạn tính, hắn không ngờ Thái Bạch Kim Tinh mình tín nhiệm nhất lại phản bội hắn vào thời điểm mấu chốt này.
Không chỉ là trộm cắp Thiên Thư, càng giam cầm nguyên thần tàn phá của hắn, để bây giờ lâm vào kết cục thập tử vô sinh.
- Thái Bạch Kim Tinh, tiêu diệt nguyên thần của hắn cho bổn đế.
Bỗng nhiên, đôi mắt Diệp Hiên híp lại, có chút âm trầm nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh, làm cho thân thể Thái Bạch Kim Tinh run lên, hiển nhiên hắn có rất do dự.
Nhưng Thái Bạch Kim Tinh cũng vô cùng rõ ràng, Diệp Hiên bảo hắn tự mình tiêu diệt Nguyên Thần của Ngọc Đế chính là muốn đoạn tuyệt tất cả đường sau của hắn, hắn cũng sẽ mang trên lưng tiếng xấu khắp Tam Giới, bởi vì hắn phản bội chủ nhân, từ nay về sau cũng chỉ có thể trung thành đi theo Diệp Hiên, nếu không hắn sẽ biến thành một loại người như chuột chạy qua đường, người người trong tam giới đều hô đánh hô giết.
- Ngọc Đế, muốn trách thì trách ngươi ngu xuẩn đến cực điểm nhất định phải đối địch với Diệp Thiên Đế, lão thần mặc dù không muốn giết ngươi, nhưng vì tính mạng của lão thần, ngươi có thể đi chết.
Thái Bạch Kim Tinh dữ tợn gào thét, cả người đều lâm vào trong điên cuồng, trong tiếng chửi rủa ác độc của Ngọc Đế, hắn khống chế Thiên Thư, trong nháy mắt đánh Nguyên Thần của Ngọc Đế hồn phi phách phách tán.
Kết thúc rồi, mọi chuyện đã kết thúc.
Khi Thái Bạch Kim Tinh tự tay tiêu diệt Nguyên Thần của Ngọc Đế, đôi mắt hắn chua xót mà ngốc trệ, mềm nhũn như một bãi bùn, giống như mất đi linh hồn.
- Không tệ, ngươi làm rất tốt.
Diệp Hiên mỉm cười lên tiếng, thân thiết vỗ vỗ vai Thái Bạch Kim Tinh, sau đó không thèm liếc mắt nhìn người này một cái.
Từ đầu đến cuối, Diệp Hiên đều bắt đầu kế hoạch của mình nhỏ giọt không lộ, càng bóp chết hết thảy tai họa ngầm từ trong trứng nước.
Diệp Hiên rất có lòng tin giết chết Ngọc Đế, nhưng hắn cũng hiểu được một đạo lý, Ngọc Đế dù sao cũng là chủ nhân tam giới, đã từng là đạo đồng bên người Đạo Tổ, tất có thủ đoạn bảo mệnh của mình.
Hơn nữa, Diệp Hiên cực kỳ hiểu rõ Ngọc Đế, người này là một kiêu hùng, rất biết ẩn nhẫn điệu thấp, làm việc trong âm thầm, hắn tuyệt đối sẽ không đem tất cả quả trứng gà đặt ở trong cùng một cái giỏ.
Tiên nhân coi trọng nhất chính là Nguyên Thần, chỉ cần Nguyên Thần bất diệt, còn có cơ hội một lần nữa trở lại, thiết luật này vạn cổ bất biến, ngay cả Ngọc Đế cũng không có chút ngoại lệ.
Quả nhiên, Ngọc Đế lưu lại cho mình một con đường phía sau, hắn tách ra một tia Nguyên Thần, đặt nó ở trong Thiên Thư, ngay cả nguyên thần bản thân hắn bị diệt, chỉ cần một tia Nguyên Thần trong thiên thư này còn, hắn có hy vọng một lần nữa sống lại.
Cho nên, khi Diệp Hiên trở về Thiên Đình, trực tiếp tìm tới Thái Bạch Kim Tinh, bởi vì Thái Bạch Kim Tinh là thân tín của Ngọc Đế, cũng chỉ có hắn mới biết được rất nhiều bí ẩn của Ngọc Đế.
Quả nhiên, Diệp Hiên đánh cuộc đúng, Thái Bạch Kim Tinh trở thành quân cờ mấu chốt nhất của Diệp Hiên, khi hắn trộm Thiên Thư ra, đến giờ đã có được tác dụng mấu chốt, trực tiếp giam lại Nguyên Thần Ngọc Đế bỏ chạy, làm cho lá bài tẩy cuối cùng của Ngọc Đế mất đi hầu như không còn, cuối cùng hồn phi phách tán mà chết.
Ngọc Đế chết không nhắm mắt, bởi vì thân tín hắn tin tưởng nhất cho hắn một kích trí mạng nhất, cũng triệt để làm cho hắn không còn ở trong tam giới.
Ngay tại lúc này.
Quần tiên tĩnh mịch, Đại La im lặng, không ai dám đi ra trách cứ hành động của Diệp Hiên.
Bởi vì bọn họ tận mắt nhìn thấy Ngọc Đế Vương Mẫu chết thảm, càng biết nếu như hiện tại đứng ra, đó chính là đang muốn chết.
Trấn áp thiên địa, vượt qua cổ kim, đây chính là cảm thụ mà Diệp Hiên mang đến cho quần tiên Đại La.
Trước Nam Thiên Môn.
Diệp Hiên chắp hai tay lưng, ba ngàn sơi tóc máu phiêu đãng trong gió, một cỗ uy nghiêm của Thiên Đế không cách nào tưởng tượng được nở rộ quanh người hắn, đại thế của hắn đã thành, cũng không ai dám chỉ trích hắn.
- Tuy rằng hôm nay xuất hiện một ít tình huống rất không tốt, nhưng bản đế lại không muốn để cho thịnh hội tam giới cứ như vậy chấm dứt qua loa, các vị khanh gia có thể cùng bản đế tiếp tục thịnh hội Bàn Đào còn dang dở này không?
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, lúc đôi mắt mở khép giống như chư thiên tinh thần đều luân chuyển ở đáy mắt hắn, khí thế trấn áp thiên địa càng là cuốn tới quần tiên và Đại La khắp nơi.
- Ah, ha... Haha... Đế quân có mời... Sao ta dám không theo.
Thái Ất chân nhân cố gắng cười ra tiếng, chỉ là đáy mắt lặng lẽ xẹt qua một tia sợ hãi.
- Đế quân mời.
Xích Tinh Tử cố gắng cười ra tiếng, nào dám có chút oán hận?
Thượng cổ thập nhị kim tiên, Từ Hàng đạo nhân cùng Ngọc Đỉnh chân nhân tất cả đều chết dưới tay Diệp Hiên, Quảng Thành Tử kia vừa rồi lại bị Diệp Hiên chém giết, điều này mang đến nỗi sợ hãi cực lớn cho thập nhị kim tiên thượng cổ.
Hiện tại, mấy vị Kim Tiên còn lại thật rõ hiểu rõ, Xiển giáo nhất mạch của bọn họ sớm đã đắc tội Diệp Hiên, nếu giờ phút này dám biểu hiện ra một chút bất mãn, chỉ sợ thượng cổ mười hai kim tiên bọn họ hôm nay đều phải bỏ mạng tại đây.
Không chỉ có thượng cổ thập nhị kim tiên, thập điện Diêm Vương cũng tốt, hay là đám người Tây Phương Di Lặc Phật cũng được, giờ phút này mặt mày đều rũ xuống, cũng không có chút lên tiếng, bọn họ tuy rằng sẽ không đi nịnh nọt Diệp Hiên, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không đi lấy lòng Diệp Hiên, bởi vì bọn họ đại biểu chính là thế lực khắp nơi.
Chỉ là hiện tại, đại thế của Diệp Hiên đã thành, bọn họ không muốn xảy ra xung đột với Diệp Hiên, để tránh bị Diệp Hiên vô tình trấn sát.



Bạn cần đăng nhập để bình luận