Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1951: Đại lễ Lập Giáo (2)

Chương 1951: Đại lễ Lập Giáo (2)
Thế nhưng chiến lực chung quy liên kết cùng cảnh giới tu vi, nếu hắn vẫn dừng lại ở Ngộ Đạo cảnh, đây chính là ràng buộc lớn nhất đối với Diệp Hiên.
- Tiên sinh!
- Giáo chủ.
Chợt, mấy tiếng gọi dồn dập truyền đến, chỉ thấy năm đại tông chủ lao tới. Cố Bắc Thần và Hoàng bàn tử cũng ở trong đó, trên mặt mỗi người đều hiện ra vẻ nặng nề.
- Chuyện gì xảy ra?
Diệp Hiên tán đi suy nghĩ phiền não, hắn nhíu mày nhìn về phía đám người Hoàng bàn tử, đáy mắt Diệp Hiên thu hết vẻ nặng nề trên mặt mấy người.
- Chết rồi, giáo chủ, đệ tử phái tới tam đại giáo Bắc Vực đều đã chết.
Cửu Khúc tông chủ trầm giọng nói.
- Tiên sinh, làm sao bây giờ?
Sắc mặt Hoàng bàn tử đầy âm lệ, hỏi.
- Giáo chủ, ta thấy chúng ta nên tạm hoãn việc lập giáo, Bắc Vực tam đại giáo rõ ràng đang cảnh cáo chúng ta.
Phi Thánh tông chủ kiêng kỵ nói.
- Chết rồi?
Diệp Hiên nở nụ cười, thân hình ngồi xếp bằng của hắn từ từ đứng dậy, sau đó đưa lưng về phía mọi người nhìn về phía biển mây phía trước, giọng nói khó lường vang lên:
- Chết rất tốt, nếu không chết thật đúng không biết nên quấy tinh vực Bắc Thần như thế nào.
Nhìn bóng lưng Diệp Hiên, nghe những lời khó lường, mọi người có chút khó hiểu, không biết giờ phút này trong lòng Diệp Hiên đang suy nghĩ cái gì.
- Giáo chủ, Bắc vực tam đại giáo giết tín sứ chúng ta phái đi, hiển nhiên là đang cảnh cáo chúng ta, hơn nữa các đại tông môn đạo thống Bắc Vực chỉ sợ cũng chưa chắc có thể đến tham gia đại điển lập giáo của chúng ta, dù sao Bắc vực tam đại giáo tích lũy uy vọng nhiều năm, nếu thật sự đến tham gia đại điển lập giáo lần này, chỉ sợ sẽ đối địch với ba đại giáo kia.
Thi Khôi tông chủ phân tích tình thế.
- A!
Khóe miệng Diệp Hiên lộ ra một nụ cười quỷ dị, sau đó từ từ xoay người nhìn mọi người nói:
- Một năm sau, đại điển lập giáo vẫn tiến hành như thường lệ, về phần bọn họ có tới hay không cũng không quan trọng.
- Vâng, giáo chủ.
Năm đại tông chủ liếc nhau một cái, tất cả đều nhìn thấy trầm trọng trong đáy mắt đối phương, nhưng vẫn khom người đồng ý.
......
Một năm sau, Thái Âm Thần sơn.
Rộng lớn bao la, thần quang đầy trời, thánh âm tuyệt vời tấu vang ở trong thiên địa, còn có tiếng chuông cổ xưa vang lên, đệ tử sáu tông đứng đầy Thái Âm Thần Sơn mênh mông, trên đỉnh thần sơn còn có một cây đại kỳ màu đen lăn lộn không dứt trong thiên địa cuồng phong.
Thiên Đình!
Thái Âm Thiên Cung lúc đầu đã đổi thành Thiên Đình, từng tòa quỳnh lâu ngọc vũ nhổ đất mọc lên, còn có tiên vân xẹt qua trong bầu trời, rất nhiều nữ tu nhẹ nhàng nhảy múa ở trong tầng mây, thỉnh thoảng rải xuống mưa hoa đầy trời tô điểm cho toàn bộ Thái Âm Thần sơn trang nghiêm mà hoành tráng.
Vị trí trung tâm.
Diệp Hiên ngồi trên cao, hai bên hắn là Cố Bắc Thần và Hoàng bàn tử, hai bên phía dưới là người đứng đầu lục tông, những người còn lại đều là cấp bậc trưởng lão, tu vi thấp nhất đều là Âm Dương nhị cảnh.
Không thể không nói, lục tông hợp nhất thành lập Thiên Đình, lực lượng trung kiên trong đó hoàn toàn có thể so sánh với ba đại giáo của Bắc Vực. Ngoại trừ không có Bất Hủ Cảnh, tất cả những chỉ tiêu còn lại tuyệt đối không thua kém ba đại giáo Bắc Vực.
Có thể nói như vậy, sau khi lục tông hợp nhất, chỉ cần Bắc Vực tam đại giáo không ra tay, Thiên Đình hoàn toàn có thể quét ngang toàn bộ Bắc vực, không có bất kỳ tông môn nào có thể ngăn cản.
- Thiên Khôi tông đến.
- Lạc Thần tông đến.
- Địa Khôi Tông đến.
- Sơn Hà Vô Cực tông đến.
Theo thanh âm của đệ tử đón khách ngoài cửa truyền đến, chỉ thấy hơn mười thân ảnh đang tiến vào trong đại điển lập giáo, trong tay mỗi người đều cầm lễ vật.
Quần áo những người này không giống nhau, đều đại biểu của đại tông của Bắc vực, nhưng nếu như cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, tu vi những người này yếu đến đáng thương, đều là đệ tử bình thường của các tông.
Hiển nhiên, những tông môn Bắc Vực này chỉ đến ứng phó, bọn họ không muốn đắc tội Thiên Đình, cho nên mỗi người phái ra đệ tử trong tông môn đến đây, coi như nể mặt Thiên Đình.
Dù sao thì Bắc vực tam đại giáo tồn tại thâm căn cố đế, chính là tam đại cự đầu thống trị toàn bộ Bắc vực, ở trong mắt các đại tông môn Bắc vực, lục tông hợp nhất thành lập Đại giáo đạo thống, cái này không khác gì muốn chết.
Từ khi nguyên hội thứ mười mở ra đã qua gần ba ức năm thời gian, trong ba ức năm qua, không phải không có ai muốn thành lập đại giáo, nhưng không đợi những thế lực này quật khởi, tất cả đều bị ba đại giáo Bắc Vực diệt.
Nói trắng ra, tinh vực Bắc Thần chỉ có thể có ba đại giáo ở Bắc Vực. Mặc dù mỗi người đều công phạt không ngừng, nhưng trong chuyện này lại có chung nhận thức, tuyệt đối không cho phép đại giáo thứ tư xuất hiện.
- Chúc mừng Diệp tông chủ thành lập Thiên Đình.
- Chúc Thiên Đình trường thịnh không suy, người người như long.
Các loại tiếng chúc mừng truyền đến từ trong miệng đại biểu các tông, chỉ là những người này nói quá mức tùy ý, tiện tay đặt lễ vật trên lễ án, sau đó im lặng không nói gì thêm.
Hiển nhiên, đại biểu của các tông đều làm theo hình thức, làm sao thật sự để Thiên Đình vào mắt, đây chỉ là chuyện cười mà thôi.
- Hừ!
Sắc mặt Cố Bắc Thần lạnh lẽo:
Hắn đang muốn phát tác, nhưng không đợi hắn phát tác, Diệp Hiên bình tĩnh vỗ vỗ bả vai hắn, ý bảo Cố Bắc Thần yên tâm.
- Đại điển lập giáo, chính thức bắt đầu.
Đông —— đông —— đông.
Theo thanh âm của Hoàng bàn tử vang vọng Thái Âm Thần Sơn, chín chín tám mươi mốt tiếng chuông liên tục vang lên, càng truyền đến tiếng hô hào của đệ tử lục tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận