Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2060: Vài tên phế vật

Chương 2060: Vài tên phế vật
Thậm chí mấy người cường đại nhất, cũng chỉ là Bất Hủ cảnh mở ra tòa thiên môn thứ nhất mà thôi, khí tức mấy người kia hoàn toàn chính xác khủng bố, so với Thanh Quỷ đạo nhân còn cường đại hơn quá nhiều.
Hiển nhiên đều là một vài chiến thể đáng sợ, cũng không thể dùng Bất Hủ cảnh phổ thông mà nói, nhưng trong mắt Diệp Hiên cũng không hề có sự khác biệt, giết bọn hắn những kẻ được = gọi là thánh tử thần tử đại giáo này, đối với Diệp Hiên mà nói đơn giản như lấy đồ trong túi.
Đương nhiên, Diệp Hiên vẫn cho rằng mình không phải loại người thị sát, cái gọi là sát phạt với hắn mà nói cũng chỉ là một loại thủ đoạn, đối với những người này căn bản là không có nửa điểm hứng thú, bởi vì hắn đến Bổ Thiên giáo là muốn gặp bằng hữu tốt nhất của hắn, chỉ thế thôi.
- Uy, ngươi cũng là thần tử tới khiêu chiến Bạch Y sao?
Bỗng nhiên, một giọng nói thanh thúy truyền đến từ đỉnh đầu Diệp Hiên, chỉ thấy một thiếu nữ trẻ tuổi rơi thấp xuống bên cạnh Diệp Hiên, nữ tử này mặc váy lụa có sáu màu, màu da nàng trắng nõn, cho người ta một loại cảm giác tiểu gia bích ngọc (*), dung mạo nàng cũng có thể xem là thượng thừa, hoàn toàn chính xác là một tiểu mỹ nhân hiếm có.
(*) Là một thành ngữ được lưu truyền tại Trung Quốc. Tương truyền rằng đời nhà Tấn, Lưu Bích Ngọc là tiểu thiếp của Nhữ Nam vương Tư Mã Nghĩa, nàng không xinh đẹp lắm nhưng có vóc dáng dễ nhìn, lại có tài ca xướng, múa hát tuyệt vời nên được Nhữ ycLXxoBgṬ vương sủng ái.
Diệp Hiên ngừng chân, giương mắt nhìn lại hướng thiếu nữ, lông mày hắn hơi nhíu lại, lộ vẻ hiếu kỳ nói:
- Ý của ngươi là nói, đám phế vật này muốn khiêu chiến Liễu Bạch Y?
- Phế... Phế vật?
Thiếu nữ ngơ ngác nhìn về phía Diệp Hiên, sau đó vội vàng che lấy miệng nhỏ, gương mặt nhỏ trở nên cực kỳ cổ quái, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên trở nên kinh ngạc.
Tên của thiếu nữ là Vân Tiểu Dao, tu vi mới vừa đạp vào Vấn Đạo cảnh, đi theo tỷ tỷ Vân Mộ Tuyết tới Bổ Thiên giáo khiêu chiến Bạch Y thần tử, đoạn đường này đi tới thấy được rất nhiều người rất cường đại, đều là thánh tử thánh nữ trong các đại giáo đạo thống.
Hoàn cảnh của tỷ muội hai người tự nhiên cũng không tầm thường, đều là người của An Vân giáo, tỷ tỷ Vân Mộ Tuyết cũng là thánh nữ đương đại của An Vân giáo, tư chất cực cao mới vừa đạp vào Bất Hủ cảnh.
Tâm tính Vân Tiểu Dao còn là thiếu nữ, nàng phát hiện trên đường đi đến Bổ Thiên giáo, chỉ có Diệp Hiên là một mình hành tẩu trên đường đất, điều này lập tức dẫn tới lòng hiếu kỳ của nàng, không để ý tỷ tỷ khuyên can liền phi thân tới trước mặt Diệp Hiên.
Chỉ là khiến Vân Tiểu Dao không nghĩ tới là, vị thanh niên trước mặt này, vậy mà lại nói các thánh tử của những đại giáo đều là phế vật, lời nói này cuồng vọng đến thế nài, làm sao có thể không khiến nàng kinh ngạc được chứ.
- Uy, ngươi không được ăn nói lung tung, những lời này sẽ khiến cho ngươi gặp họa sát thân.
Vân Tiểu Dao vội vàng lên tiếng thủ thế, rất sợ Diệp Hiên không che miệng mà tiếp tục nói bậy, đến lúc đó bị vị thánh tử nào nghe được, kết quả của Diệp Hiên coi như là thảm.
Nhìn qua bộ dáng thiếu nữ chú ý cẩn thận, nội tâm Diệp Hiên cười một tiếng, lên trước vuốt vuốt búi tóc thiếu nữ nói:
- Ngươi tiểu cô nương này tâm địa coi như thiện lương, thế giới bên ngoài rất tàn khốc, ngươi hẳn là nên trở lại đạo thống của mình mà tu luyện cho thật tốt, thế giới bên ngoài cũng không thích hợp ngươi.
Hành vi đột ngột như này của Diệp Hiên lập tức khiến thiếu nữ khẽ giật mình, từ khi nàng tu luyện đến nay chưa có bất kỳ ai có hành vi thân mật như vậy đối với nàng, hành động vò đầu của Diệp Hiên có thể không phải là thân mật, nhưng hoàn toàn có thể nói là làm càn.
Chỉ là Vân Tiểu Dao rõ ràng là bị cử động của Diệp Hiên hù sợ, bởi vì nàng chưa bao giờ trải qua chuyện như thế này, cả người đều ngơ ngác tùy ý cho Diệp Hiên xoa lấy búi tóc, mặt nhỏ cũng trở nên trướng hồng lên còn chưa có lấy lại tinh thần.
- Làm càn, dám khinh nhờn tiểu muội ta!
Xoẹt!
Bỗng nhiên, một đường kiếm quang khủng bố hoành không mà tới, càng nương theo là một tiếng phẫn nộ yêu kiều.
Keng!
Diệp Hiên nhíu mày, cong ngón tay búng ra đem kiếm quang đánh vỡ nát, chỉ thấy một nữ tử mặc y phục màu trắng xuất hiện trước mắt hắn, lúc này một mặt phẫn nộ nhìn về Diệp Hiên.
Diệp Hiên hơi ngẩn ra, mà sau đó lại liền hiểu ra, cử động của mình hoàn toàn chính xác là có chút đường đột, tiểu nữ nhà người ta không thân quen với mình, động tác này của mình hoàn toàn chính xác dễ dàng khiến người ta hiểu lầm.
Chỉ là Diệp Hiên là loại người tùy tính, mặc dù nội tâm hắn hắc ám cố chấp, nhưng đối với Vân Tiểu Dao hoàn toàn chính xác là không có ý nghĩ gì khác, chỉ là nhất thời nhìn thấy tiểu nữ tâm địa lương thiện này, cho nên dùng một loại thân phận trưởng bối đối khuyên bảo nàng một phen mà thôi.
- Ngươi... Ngươi... .
Vân Tiểu Dao từ trong ngốc trệ mà bừng tỉnh, mặt nhỏ đã đỏ bừng đến cực điểm, vội vàng trốn ra sau lưng Vân Mộ Tuyết, càng là thò ra nửa cái đầu đang dò xét Diệp Hiên, nhưng ánh mắt của nàng và Diệp Hiên đối mặt cùng một chỗ, lập tức hù nàng lại lần nữa lùi về sau lưng Vân Mộ Tuyết.
- Cuồng đồ lớn gan, dám khinh nhờn tiểu muội ta, ngươi là ai xưng tên ra!
Oanh!
Kiếm mang hoành thiên, sát cơ khó lường, mặc dù Vân Mộ Tuyết sơ nhập Bất Hủ cảnh, nhưng dính đến hai chữ Bất Hủ liền chứng minh nữ tử này tuyệt đối không phải bình thường, một thân tu vi cường hoành đáng sợ, nàng là đang bộc phát ra khuynh thế sát cơ đối với Diệp Hiên, lập tức cũng dẫn tới rất nhiều người vây xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận