Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1729: Mê hoặc nhân tâm

Chương 1729: Mê hoặc nhân tâm
Đáng tiếc, Lục Dao Tinh căn bản không tin tưởng hắn, quả quyết cự tuyệt đề nghị này của hắn, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên vô cùng thất vọng.
- Tịch diệt thiên địa!
Ngàn vạn dặm tầng mây ầm vang diệt vong, dãy núi vô ngân sụp đổ thành một màu xám, phương thiên địa này trong giây lát hóa thành thế giới tối om, bất chợt phong cấm đường đi của hai người.
- Dao Tinh hiền đệ, ta đã nói qua hai người các ngươi không đi được.
Thương Hoài Diệt ầm vang đột kích, hắc y phiêu nhiên thần võ bất phàm, đang cau mày chăm chú nhìn Diệp Hiên, trong mắt thỉnh thoảng xẹt qua một vệt kỳ dị.
Xoẹt xoẹt!
Lý Phù Dao cùng Mạc Cửu U theo sát phía sau, ba người trình thế chân vạc vây khốn hai người Diệp Hiên, một bầu không khí cực kỳ kìm nén sinh sôi tại nơi đây.
- Vị này chắc hẳn chính là Diệp Hiên đạo hữu, Lục Dao Tinh hắn không gánh nổi ngươi, mà Bất Tử thiên điện ta lại cũng không có ác ý đối với ngươi, sao ngươi lại cần đi cùng cùng người của Thời Không thần điện?
Thương Hoài Diệt thản nhiên mở miệng.
- Tiểu tử, nghe nói ngươi biết Thôn Thiên Ma Công giáo ta, lão nhân gia Ma Chủ ông ta muốn gặp ngươi, ngươi đi với ta một chuyến đi.
Mạc Cửu U ở trên cao nhìn xuống sai khiến nói.
- Các ngươi cũng không cần hù dọa đến hắn, không bằng cùng tỷ tỷ đi đến Cực Tình thiên điện, tỷ tỷ cam đoan tuyệt đối sẽ không tổn hại ngươi.
Lý Phù Dao che miệng yêu kiều cười.
Tình cảnh này khiến sắc mặt Lục Dao Tinh băng hàn, hắn bước ra một bước, thiên địa đều ù ù chấn động.
- Bớt nói nhiều lời, ba người các ngươi cùng lên đi.
Oanh!
Lực lượng thời không oanh minh, khí tức tuế nguyệt đang tràn ngập, chỉ thấy một lần pha tạp cổ kính xuất hiện tại trong tay Lục Dao Tinh, khí tức tuế nguyệt tang thương kia chính là truyền ra từ trong mặt cổ kính này.
- Thời Không Thần Kính?
- Chí cường thần binh?
Sau khi Lục Dao Tinh thể hiện ra cổ kính pha tạp, Lý Phù Dao cùng Mạc Cửu U kinh hãi lên tiếng, đều trong giây lát rút lui đi, trên mặt phơi bày ra thần sắc khủng hoảng cực lớn.
Cái gì gọi là chí cường thần binh?
Cái gọi là chí cường thần binh, tên như ý nghĩa, chính là binh khí chí cường vạn cổ sử dụng, binh khí này có thể xưng là vạn cổ lăng lệ, có uy năng chí cường không cách nào tưởng tượng.
Mà Thời Không Thần Kính chính là binh khí của Chủ Nhân Thời Không, cho nên đây cũng là nguyên nhân vì sao hai người khủng hoảng như thế.
- Không cần bối rối, đây chỉ là chế phẩm mà thôi.
Thương Hoài Diệt nhướng mày, vội vàng trấn an hai người.
Quả nhiên, hai người cẩn thận cảm ứng một phen, cổ kính trong tay Lục Dao Tinh quả nhiên chỉ là chế phẩm, cũng không có uy năng chí cường ẩn chứa trong hắn, điều này cũng làm cho hai người thở phào một cái.
- Chế phẩm thì sao chứ, cũng đều có thể muốn mệnh ba người các ngươi.
Sắc mặt Lục Dao Tinh băng hàn, cổ kính trong tay đang toả ra uy năng tuế nguyệt, đây mặc dù không phải binh khí chí cường, nhưng cũng không phải thứ mà Âm Dương nhị cảnh có thể tiếp nhận nổi.
- Lục Dao Tinh, ngươi cho rằng ta không có chuẩn bị hay sao?
Thương Hoài Diệt lật tay ra, một thanh ma đao hắc vụ lượn quanh xuất hiện tại tay, lực lượng tịch diệt khủng bố kia đang nở rộ cực hạn, đao giống như thế này xuất hiện ngay cả thiên địa đều có thể trảm diệt.
- Tịch Diệt Thiên Đao?
Lục Dao Tinh hơi biến sắc, sau đó khôi phục bình thường, bởi vì trong tay đối phương cũng là một chế phẩm mà thôi, nhưng cho dù có là phỏng chế phẩm, nhưng bây giờ lại là phiền phức lớn.
Một tên Thương Hoài Diệt tăng thêm phỏng chế Tịch Diệt Thiên Đao, cái này đủ dùng ngang hàng cùng hắn, mà Lý Phù Dao cùng Mạc Cửu U còn lại, cũng đủ áp chế hai người hắn cùng Diệp Hiên ở hạ phong.
Giờ phút này, sắc mặt Lục Dao Tinh vô cùng nặng nề, bởi vì hắn biết nếu thật sự ra tay, mình tuyệt đối sẽ bị thua thiệt, nhưng nếu như từ bỏ Diệp Hiên, hắn căn bản là không có cách nào trở về bàn giao.
- Dao Tinh hiền đệ, vi huynh không muốn làm khó ngươi, hiện tại ngươi rút đi còn kịp.
Thương Hoài Diệt đã tính trước nói.
- Uy!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên dạo bước đi về phía trước, trên mặt mang theo nụ cười nhìn về phía ba người Thương Hoài Diệt, từ đầu đến cuối đều biểu hiện sự thờ ơ lạnh nhạt, lại không biết giờ phút này chính mình nguy hiểm đến cỡ nào.
- Diệp Hiên, ngươi muốn làm gì?
Lục Dao Tinh biến sắc nói.
Đáng tiếc, Diệp Hiên trực tiếp lựa chọn không đếm xỉa đến hắn, mà là một mặt ấm áp nhìn về phía ba người Thương Hoài Diệt nói:
- Ba người các ngươi ở đây, đều muốn để ta cùng các ngươi trở lại đạo thống, vậy ta liền rất kỳ quái một chuyện, ta đến cùng nên đi đến đạo thống nào trong các ngươi?
- Cái này... ?
Diệp Hiên không nói thì thôi, hắn vừa nói thì đã khiến khí tức ba người Thương Hoài Diệt cứng lại, trong mắt lần lượt xẹt qua một vệt cảnh giác, hiển nhiên Diệp Hiên nói hoàn toàn chính xác chính là sự thật.
- Không cần nghe hắn ăn nói hồ đồ, hắn là đang ly gián ba người chúng ta.
Thương Hoài Diệt trong giây lát hiểu ra mục đích của Diệp Hiên, vội vàng nhắc nhở hai người kia.
- Chậc chậc chậc.
Diệp Hiên nhếch miệng, quỷ dị cười nói:
- Ngươi nói rất đúng, ta đích xác là đang ly gián ba người các ngươi, nhưng là cái này vốn là sự thật, chẳng lẽ ta nói không đúng sao?
Diệp Hiên thoải mái thừa nhận xuống, chỉ là trên mặt hắn lại mang theo sự thương hại nhìn về phía Lý Phù Dao cùng Mạc Cửu U nói:
- Hai người các ngươi thật đúng là ngu xuẩn, tên Thương Hoài Diệt này chỉ là đang lợi dụng các ngươi mà thôi, trong tay hắn có Tịch Diệt Thiên Đao, chờ bức lui Lục Dao Tinh đi, dùng tu vi của hắn tất nhiên có thể không nhìn hai người các ngươi, ta đương nhiên phải cùng hắn đi tới Bất Tử thiên điện. Đáng tiếc a, bị lợi người khác dụng còn không tự biết, cũng không biết các ngươi trở lại đạo thống của mình bàn giao như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận