Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1985: Nghiền xương thành tro, tất cả đều thần phục

Chương 1985: Nghiền xương thành tro, tất cả đều thần phục
Nhìn vào tình hình hiện tại, Thái Dương tông chủ bị đánh bạo thể mà chết, hai đại tông chủ quỳ gối trên mặt đất như chó, không dám vọng động, Bạch Cốt đạo nhân còn bị Diệp Hiên trấn áp, chỉ dựa vào ba người mình làm sao đối kháng với Diệp Hiên?
- Cứu ta, ba vị đạo hữu cứu ta, hôm nay nếu ta chết trong tay hắn, ngày sau các ngươi tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.
Bạch Cốt đạo nhân lo lắng rống to, hy vọng tam ma có thể liều chết đánh một trận.
- A!
Chợt, một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến từ trong miệng Bạch Cốt đạo nhân, chỉ thấy một cánh tay của hắn bị Diệp Hiên xé xuống, số lượng lớn máu tươi từ hư không rơi xuống, cảnh tượng thảm thiết nhất thời làm cho ánh mắt tam ma ngưng tụ, càng làm cho đệ tử vây xem ở phương xa hít một hơi khí lạnh.
Tàn nhẫn tàn khốc, thủ đoạn huyết tinh, Diệp Hiên kéo một cánh tay của Bạch Cốt đạo nhân xuống, không có bất kỳ dấu hiệu gì, thủ đoạn tàn khốc chấn nhiếp mọi người thật lớn.
- Cho dù là chết, ta cũng phải cùng ngươi ngọc thạch câu phần.
Trong tiếng gào thét thống khổ, đôi mắt Bạch Cốt đạo nhân sung huyết, hắn biết hôm nay mình sống không được, nhưng cho dù là chết, hắn tuyệt đối sẽ không để cho Diệp Hiên dễ chịu, càng phải mang theo Diệp Hiên cùng chết.
Ầm ầm!
Nhưng tiếng nổ vang không ngừng truyền ra từ trong cơ thể Bạch Cốt đạo nhân, thân thể của hắn phồng lên như quả bóng da được bơm căng, hắn muốn tự bạo, muốn cùng Diệp Hiên đồng quy vu tận.
Bất Hủ tự bạo, có thể bộc phát ra lực lượng khủng bố gấp mười lần. Cho dù Diệp Hiên bước vào Hợp Đạo cũng không dám ngạnh tiếp.
Tuy nhiên, Diệp Hiên không hề sợ hãi, giống như hắn đã sớm đoán trước tình huống này, không đợi Bạch Cốt đạo nhân tự bạo thành công, một chút lực lượng tuế nguyệt hiện ra, trong nháy mắt đã bao phủ Bạch Cốt đạo nhân.
- Nghịch chuyển!
Ầm ầm!
Thời gian và không gian, tất cả đều lùi lại ở trên người Bạch Cốt đạo nhân, khí tức năm tháng quá mức thần bí, thân thể tự bạo của hắn dần dần khôi phục bình thường, một màn này làm cho tất cả mọi người kinh khủng không nói nên lời.
- Không.
- Tại sao lại như vậy?
Bạch Cốt đạo nhân thê lương thảm thiết, trong miệng phát ra tiếng hét thê lương không cam lòng, bởi vì huyết nhục của hắn dần dần khô héo, sợi tóc đen nhánh cũng biến thành xám trắng, làn da trên người đều hóa thành nếp gấp, sống lưng vốn cao ngất đều bắt đầu còng xuống.
Năm tháng như đao, đao đao giục người già, có thể chém hết quá khứ, càng có thể chém diệt tương lai, cũng có thể làm cho sinh linh đi tới tử vong.
- A!
Bạch Cốt đạo nhân trong nháy mắt liền biến thành ông lão gần đất xa trời, tóc và hàm răng của hắn đều đang rụng ra, thân thể cường tráng đều đang tan chảy, cả người giống như hóa thành một cỗ xác khô, làm cho người ta liếc nhìn một cái đã cảm thấy cực kỳ kinh hãi.
Nhưng cái này còn chưa xong, dưới sự xâm nhập của lực lượng năm tháng, thân thể bạch cốt đạo nhân già nua như thây khô vẫn đang khô quắt, cho đến khi huyết nhục của hắn toàn bộ biến mất, chỉ còn lại có một bộ xương cốt trắng bệch hiện ra.
Xương trắng.
Bạch cốt chân chính, một bộ bạch cốt trắng bệch như giấy.
Linh hồn chi hỏa kịch liệt lóe ra ở trong bộ bạch cốt này, đây là thần hồn của Bạch Cốt đạo nhân, chỉ cần thần hồn bất diệt, hắn có thể đoạt xá trọng sinh, đáng tiếc, hắn không thể có cơ hội này.
- Ngươi không phải gọi là Bạch Cốt đạo nhân sao, bộ dáng hiện tại rất thích hợp cái tên của ngươi, hôm nay để ta đưa ngươi một đoạn đường cuối cùng.
Diệp Hiên âm lệ nói.
- Diệp Thiên, ngươi không được chết dễ dàng, cho dù ta hồn phi phách tán, ta cũng sẽ hóa thành ác mộng đời đời kiếp kiếp nguyền rủa ngươi.
Thần hồn của Bạch Cốt đạo nhân oán độc nguyền rủa, âm thanh thê lương kia truyền khắp tám phương thiên địa, để cho trong lòng người nghe sinh ra cảm giác sợ hãi, từ đó cũng biết cốt đạo nhân oán hận Diệp Hiên tới trình độ nào.
- Ngươi không có cơ hội này.
Răng rắc.
Hai tay Diệp Hiên phát sáng, đây là táng thiên quang mang khủng bố, hai tay hắn lay động, Bạch Cốt đạo nhân bị chà thành tro bụi, thần hồn từ từ bị tiêu diệt trong tiếng gào thét thê lương thảm thiết.
Ô ô ô ô!
Gió bắt đầu thổi.
Đây là thiên địa hàn phong, gió lạnh thổi bay phấn xương đầy trời. Đường đường một Bất Hủ Cảnh hôm nay tan thành mây khói, có thể nói bị Diệp Hiên mài tan xương mà chết, không lưu lại chút tung tích nào.
- Cái này...?
Tam ma sởn tóc gáy không nói gì, bọn họ cuối cùng cũng không dám ra tay cứu Bạch Cốt đạo nhân, cũng đánh mất cơ hội lật bàn cao nhất, giờ phút này, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng hiện ra vẻ bối rối, bọn họ sợ mình chính là Bạch Cốt đạo nhân tiếp theo.
Mà hai đại tông chủ lại càng không chịu nổi. Từ khi Thái Dương tông chủ chết thảm tại chỗ, Bạch Cốt đạo nhân theo sát phía sau, hai đại Bất Hủ đều chết thảm trong tay Diệp Hiên. Điều này làm cho hai đại tông chủ vẫn quỳ rạp trên mặt đất, không dám đứng dậy, sợ hãi trong lòng đối với Diệp Hiên đã đạt tới cực hạn.
- Quỳ xuống!
Chợt, ánh mắt Diệp Hiên dừng trên người tam ma, con ngươi của hắn vô tình vô dục, tuy quanh thân không có bất kỳ khí tức khủng bố nào truyền ra, nhưng chỉ ánh mắt đã làm nội tâm tam ma run lên.
- Đạo hữu, ngươi đây là ý gì?
Xích Luyện ma nữ cố gắng trấn định, nhưng nội tâm cực kỳ run rẩy.
- Quỳ xuống!
Hai chữ đơn giản vang lên trong thiên địa, đôi mắt Diệp Hiên càng thêm vô tình đạm mạc, ánh mắt tựa như tử thần làm cho nội tâm tam ma dâng lên ảm giác bất an, Diệp Hiên đang muốn bọn họ thần phục, nếu như không thần phục, Bạch Cốt đạo nhân cùng Thái Dương tông chủ chính là kết cuộc của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận