Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2414: Vận Mệnh Trường Hà

Chương 2414: Vận Mệnh Trường Hà
- Cùng tiến lên, giết hắn.
Vận Mệnh Chủ Nhân oán độc gầm thét, hắn lại lần nữa chữa trị nhục thân, lên tiếng gào thét với Hỗn Độn cùng Thôn Thiên, ba người đem chiến lực tự thân đề thăng tới cực đỉnh, lại lần nữa liên thủ đánh tới Diệp Hiên.
- Lấy trứng chọi đá.
Diệp Hiên lạnh lùng cười một tiếng, hắn rốt cuộc kiểm nghiệm ra chiến lực chân thực của bản thân, cái gọi là chí cường căn bản là không có khả năng là đối thủ của hắn, đối với cuộc chiến đấu này hắn cũng hoàn toàn mất đi hứng thú.
- Kết thúc đi.
Oanh!
Vạn cổ như thiên, tuyên cổ vô địch.
Diệp Hiên bước ra một bước, thiên địa thương khung đều đang nổ tung, mười hai thiên môn bạo phát tuyên cổ chỉ có vầng sáng luân hồi, trăm triệu vạn dặm thiên địa đều đang vặn vẹo vỡ vụn.
- Giết!
Oanh!
Một quyền của Diệp Hiên quán xuyên lồng ngực Thôn Thiên Ma Chủ, lượng lớn tiên huyết đang phun ra, Hỗn Độn Chủ Nhân bị một chân Diệp Hiên đá bay, một cánh tay trái cũng hóa thành huyết vụ.
Vận Mệnh Chủ Nhân còn thảm hại hơn, trực tiếp bị Diệp Hiên hung cuồng xé rách thành hai nửa, ba đại chí cường ngay cả lực lượng chống cự cũng không có, lần lượt rơi vào kết quả vô cùng thê thảm.
Mạnh!
Mạnh đến đáng sợ!
Mạnh đến khó giải!
Thời khắc này Diệp Hiên quá mức vô địch, cũng quá mức khó hiểu, tam đại chí cường trước mặt hắn nhỏ yếu tựa như hài đồng.
Ông!
Sau một khắc, ba đại chí cường lần lượt phát động bí thuật, nhanh chóng chữa trị thương thế bản thân, chỉ là sắc mặt ba người trắng bệch, vẻ mặt hiện ra nét trầm trọng vạn cổ không có, khí tức cũng suy yếu tới cực điểm.
Không phải là đối thủ!
Căn bản ngay cả sức hoàn thủ cũng không có!
Ba đại chí cường không thể không thừa nhận, thời khắc này ứng đối với Diệp Hiên, bọn hắn chỉ có thể như con cừu non đợi làm thịt, hoàn toàn không cùng cấp bậc để chiến đấu.
- Các vị đạo hữu, dừng tay.
Bỗng nhiên, Thời Không Chủ Nhân ngăn trước mặt Diệp Hiên cùng ba đại chí cường, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên nhíu mày, bởi vì hắn vừa định thi triển thủ đoạn độc ác, triệt để giải quyết ba đại chí cường.
Chỉ là Thời Không ra mặt, Diệp Hiên vẫn muốn cho mặt mũi này, điều này cũng khiến cho hắn tạm thời thu tay lại, để xem Thời Không muốn nói gì.
- Diệp đạo hữu, hôm nay ngươi quét ngang chí cường, có thể xưng là vô địch hỗn độn, không bằng thả bọn họ một con đường sống như thế nào?
Thời Không Chủ Nhân trầm giọng nói.
- Cái này... ?
Diệp Hiên chau mày, hắn cũng không muốn đáp ứng Thời Không, chỉ là đối phương khẩn cầu hắn, hắn từng thiếu nhân tình của Thời Không, nếu như không đáp ứng đích xác là không tốt.
- Nếu ngươi đã vì bọn họ nói giúp, ta liền cho ngươi một bộ mặt, chỉ là ta có một điều kiện, để Hỗn Độn cùng Vận Mệnh giao ra Phá Hư Thiên Đỉnh, hôm nay ta có thể thả bọn họ một con đường sống.
Diệp Hiên trầm giọng nói.
Theo lời Diệp Hiên vừa dứt, sắc mặt Thời Không Chủ Nhân hơi biến đổi, sắc mặt Hỗn Độn Chủ Nhân cùng Vận Mệnh Chủ Nhân phía sau hắn càng là cực kỳ âm trầm.
- Diệp Hiên, dã tâm ngươi thật lớn, thì ra là muốn Phá Hư Thiên Đỉnh của chúng ta?
Bỗng nhiên.
Vận Mệnh Chủ Nhân bước đi ra, trong một khắc mặt hắn bình tĩnh không lay động, chỉ là một đôi mắt âm lệ đáng sợ, đang nhìn chăm chú lấy Diệp Hiên.
- Diệp Hiên, ngươi thật sự cho rằng ngươi thắng rồi?
Vận Mệnh Chủ Nhân khó lường nói.
- Vận Mệnh, lui ra.
Sắc mặt Thời Không Chủ Nhân đột biến, vội vàng khuyên can Vận Mệnh thu tay lại, kỳ thực hắn ra đến điều đình, chính là không muốn nhìn thấy Vận Mệnh Chủ Nhân liều mạng cùng Diệp Hiên.
Đều biết Hỗn Độn Vận Mệnh Thời Không, ba đại danh xưng của bọn hắn là tối cường trong hỗn độn vũ trụ, điểm cường đại chân chính của hắn chính là có thể thôi động ba đại trường hà mà chiến, đây mới là át chủ bài chân chính của bọn hắn.
Chỉ là thôi động tam đại trường hà là cực kỳ nguy hiểm, bước nhầm một bước càng có lấy phản phệ nguy hiểm, đặc biệt là tử chiến cùng cấp bậc.
Nếu như điều khiển tam đại trường hà không tốt, vô cùng có khả năng hủy đi nửa cái vũ trụ hỗn độn, đây tuyệt đối không phải là kết quả mà Thời Không Chủ Nhân muốn nhìn thấy.
- Thời Không, ngươi thấy đấy, không phải ta không buông tha bọn hắn, là bọn hắn muốn đối địch với ta, ngươi cũng đừng trách ta không nể mặt ngươi.
Diệp Hiên cười lạnh.
- Diệp Hiên, không thể không nói, ngươi thật sự rất mạnh, mạnh đến mức có thể hoàn ngược ta.
Vận Mệnh Chủ Nhân đẩy Thời Không Chủ Nhân ra, hắn bước tới Diệp Hiên, lực lượng vận mệnh trên người đang hơi hơi khiêu động, một cỗ khí tức thần bí mà thâm thúy đang từ từ dâng lên quanh mình hắn, phương thiên địa này đều bắt đầu tối xuống.
- Bất quá, hết thảy đều kết thúc, hôm nay bản chủ muốn tự tay giết ngươi, để cho ngươi biết rõ cái gì gọi là vận mệnh thật sự.
Vận Mệnh Chủ Nhân vô tình mở miệng, lực lượng vận mệnh khiêu động trên người càng là đang tăng nhanh.
- Vận Mệnh Trường Hà sao?
Diệp Hiên cười, hắn nói một câu đạo phá át chủ bài của Vận Mệnh Chủ Nhân, khuôn mặt càng không hiện ra một chút gợn sóng, bởi vì hắn sớm đã liệu được kết quả này.
- Ngươi vĩnh viễn không biết rõ Vận Mệnh Trường Hà đáng sợ, ngươi có thể bức bản chủ dùng át chủ bài sau cùng này, ngươi cũng coi là chết có ý nghĩa.
Vận Mệnh Chủ Nhân lạnh lùng chợt quát lên.
- Phải dùng Vận Mệnh Trường Hà giết ta, chỉ sợ ngươi không có bản sự này.
Diệp Hiên đứng chắp tay, nhàn nhạt nhìn về phía Vận Mệnh.
Hết thảy đều nằm trong kế hoạch của Diệp Hiên, hết thảy đều nằm trong tính toán của hắn, đối với cái gọi là Vận Mệnh Trường Hà, hắn càng muốn kiến thức một phen kỹ hơn, cả người cũng biểu hiện không hề sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận