Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 362 - Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân



Chương 362 - Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân




Tựu như đại thần Tam Đàn Hải Hội - Na Tra kia, tu vi là La Thiên Huyền Tiên, chỉ thiếu chút nữa có thể bước vào La Thiên Kim Tiên, tên này đã siêu thoát ra ngoài tam giới, không ở trong ngũ hành, cách Đại La Kim Tiên cũng chỉ có một bước nhỏ.
Diệp Hiên tuy bị đặt lên người danh nghĩa Xiển Giáo, nhưng những đại thần thông giả thật sự sẽ không hạ mình bái phỏng hắn, đây cũng là kiêu ngạo của đại thần thông giả chân chính.
Cho nên, bây giờ Diệp Hiên nhìn lại tựa như phong mang, nhưng ở trong mắt người có đại thần thông, kỳ thực cũng chỉ là một tiên nhân nho nhỏ.
Diệp Hiên cũng tự biết tình huống của mình, thế nhưng hắn cũng không chán ngán thất vọng, hắn có thể ở trong vòng không tới mười năm từ một người bình thường trở thành Thái Ất Huyền Tiên, hắn cũng có lòng tin ở trong mười năm phá vỡ mà vào Thái Ất Kim Tiên, cho đến khi từng bước đăng lâm cửu thiên, cho dù là quả vị thánh nhân trong truyền thuyết, hắn đều có lòng muốn nhìn trộm một phen.
Trong Loạn Vân cung.
Hô!
Một dải lụa Tiên Khí phun ra từ trong miệng Diệp Hiên, hắn từ từ mở hai mắt ra, một luồng tiên quang màu đỏ lặng yên xẹt qua nơi đáy mắt.
- Xem như đã tu thành Kiếp Tiên thuật, nhưng quần tiên Thiên Giới ở bên, muốn tru diệt nuốt tu vi tiên nhân, thực sự quá khiến cho người khác chú ý, nếu một mạch tiến hành tu luyện theo chất lượng, dựa theo thời gian mà tính, tối thiểu cũng cần năm nghìn năm mới có thể bước vào Thái Ất Kim Tiên.
Diệp Hiên nhíu mày, giọng hơi không cam, cả người cũng rơi vào trong trầm tư.
Nếu như cần năm nghìn năm mới bước vào cảnh giới tiếp theo, Diệp Hiên tuyệt đối không tiếp thu được, hiện tại hắn đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, nếu để lâu như thế chỉ sợ sẽ gặp phải biến cố không ngờ đến.
Kỳ thực, Diệp Hiên cũng không biết, năm ngàn năm nhìn như dài dằng dặc, kỳ thực ở trong mắt các tiên nhân khác cũng chỉ là cái chớp mắt, nếu có thể đề thăng một cảnh giới lớn, cái này đã để cho bọn họ mừng rỡ như điên.
Từ phàm nhân đến Thiên tiên, tiên nhân khác ít nhất phải khổ tu vạn năm, mà từ Thiên tiên đến Thái Ất Huyền Tiên, càng trải qua mấy chục vạn năm.
Ở trong cảnh giới Tiên Nhân, mỗi một đại cảnh giới được đề thăng, đều cần thời gian chồng chất, Diệp Hiên có thể ở trong mười năm từ phàm nhân trở thành Thái Ất Huyền Tiên, cái này nói ra đã là chuyện cổ tích.
- Thiên địa Linh Túy, kim đan Bàn Đào.
Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, giọng nói cực kỳ quỷ dị.
Diệp Hiên ở lại Thiên Đình, chịu Ngọc Đế nhìn trộm, như bước trên tấm băng mỏng, hắn chính là vì linh đan bảo dược ở Thiên Giới, chỉ có mấy thứ này mới có thể làm cho tu vi của hắn trong thời gian ngắn nhất đạt được đề thăng khủng bố.
Thiên Đình giàu có và đông đúc không cách nào tưởng tượng được, đây cũng là nguyên nhân vì sao Diệp Hiên ẩn nhẫn, vẫn không có rời khỏi, hắn đều là đang vì tính toán cho tu vi của mình.
Chỉ là Diệp Hiên cũng biết, giữa Thiên Đình có rất nhiều cấm địa.
Nhất là Bàn Đào viên, trong đó trồng Tiên Phẩm thánh vật Bàn Đào ba ngàn năm đến chín ngàn năm mới có.
Hai là Đâu Suất cung của Thái Thượng Lão Quân, trong đó có vô số linh đan diệu dược, còn có thần đan có thể để cho phàm nhân lập địa thành tiên, còn có Cửu Chuyển Kim Đan trong truyền thuyết có thể đề thăng một đại cảnh giới cho tiên nhân.
Ba là bảo khố của Thiên Đình, trong đó vô tận tiên pháp thần binh, càng có Linh Túy thiên địa.
Nhưng bây giờ Diệp Hiên rất không cam, Bàn Đào viên có Phong Thiên đại trận thủ hộ, mặc dù hắn có bí thuật nguyên thần hư không, nhưng cũng không thể lẻn vào Bàn Đào viên, nếu như mạnh mẽ phá trận, nhất định sẽ đưa tới biến cố cực lớn.
Đâu Suất cung, là đạo tràng của Thái Thượng Lão Quân, mà Thái Thượng Lão Quân là thân ngoại hóa thân của Tam Thanh lão tử, trợ giúp Ngọc Đế chưởng quản thiên địa nhân tam giới, dù cho Diệp Hiên ăn gan rồng tim phượng, cũng không dám lẻn vào Đâu Suất cung đi ăn cắp đan dược.
Mà chìa khoá bảo khố Thiên Đình lại là do Ngọc Đế chưởng quản, Diệp Hiên muốn lấy được chìa khoá mở cửa bảo khố Thiên Đình từ trong tay Ngọc Đế, đây quả thực là hành vi tìm chết.
Diệp Hiên minh tư khổ tưởng (*), lại cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, ba chỗ cấm địa này thực sự làm cho hắn trông mà thèm, nhưng lại cũng không có cách nào.
(*) Chuyên tâm suy nghĩ về vấn đề gì đó đau đầu khó giải quyết, hoặc không thể giải quyết nhưng vẫn cố gắng tìm cách cứu vãn.
Diệp Hiên cũng không cảm thán quá lâu, năm đó tên hầu tử kia có thể ăn Bàn Đào nuốt kim đan, thực sự là thiên đại tạo hóa, nhưng Diệp Hiên cũng biết, năm đó hắn đại náo Thiên Cung, đó cũng là do phật đạo hai mạch ngầm đồng ý mà tiến hành, mình làm sao có thể so sánh với con khỉ ấy được?
Khổ tư không có cách, Diệp Hiên càng buồn bực, nhưng không đợi hắn nghĩ ra chiến lược tăng cao tu vi thì một tiếng bước chân gấp gáp lại truyền tới từ ngoài Loạn Vân cung.
- Diệp đạo hữu, ngươi mau mau đến hạ giới tránh né nghìn năm đi.
Chỉ thấy Trường Sinh Thiên Tôn mặt đầy lo lắng, bước nhanh vào Loạn Vân cung, còn không chờ Diệp Hiên hỏi xem là có chuyện gì thì đã lo lắng thúc giục.
- Đạo huynh, xảy ra chuyện gì?
Diệp Hiên ngẩn ra, trong lòng mơ hồ dâng lên một loại dự cảm xấu.
Nhìn Diệp Hiên thắc mắc, Trường Sinh Thiên Tôn hơi trách cứ:
- Ta hỏi ngươi, có phải ngươi lén lẻn vào Quảng Hàn Cung hay không?
Trường Sinh Thiên Tôn vừa dứt lời, sắc mặt Diệp Hiên đại biến, phải biết rằng chuyện hắn lẻn vào Quảng Hàn Cung, chính là bí mật giữa hắn cùng với Quảng Hàn tiên tử, làm sao lại truyền tới trong tai Trường Sinh Thiên Tôn?



Bạn cần đăng nhập để bình luận