Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2418: 'Vô Tâm Nhân' (2)

Chương 2418: 'Vô Tâm Nhân' (2)
Đã không phải là lần đầu tiên Diệp Hiên nghe được câu nói này, cơ hồ tất cả nhân vật cấm kỵ đều xem hắn như người nào đó chuyển thế.
Mặc dù Diệp Hiên không muốn thừa nhận, nhưng hắn cũng biết rõ, có lẽ chính mình thật sự có kiếp trước, nói cho cùng trước kia độ hỗn độn thiên phạt, sâu trong linh hồn đi ra một thân ảnh hắc ám liền đã chứng minh.
- Ngươi là ai?
Diệp Hiên lại lần nữa hỏi ra cùng vấn đề.
- Danh tự cùng phong hào trước kia ta đã quên mất, ngươi có thể gọi ta là Vô Tâm Nhân.
Nhân vật cấm kỵ khàn khàn nói.
- Vô Tâm Nhân?
Diệp Hiên tinh tế phẩm vị một phen, cũng không thể suy đoán hàm ý bên trong cái tên này.
Đông —— đông —— đông!
Bỗng nhiên!
'Vô Tâm Nhân' động, hắn đang từng bước một đi tới Diệp Hiên, tử quang cấm kỵ đang bốc hơi, một cỗ uy năng không cách nào tưởng tượng đang áp bách tới Diệp Hiên.
- Thời gian của ta không nhiều, trước khi ý chí hỗn độn hàng lâm, ta muốn đích thân lấy tính mạng ngươi, như này cũng miễn tai nạn ở tương lai.
Oanh!
'Vô Tâm Nhân' nói động thủ liền động thủ, căn bản không có nửa điểm dấu hiệu, hắn hoàn toàn được che đậy trong tử quang cấm kỵ, căn bản khiến người thấy không rõ hình dạng của hắn, nhưng vừa ra tay liền vỡ nát cả phiến thiên địa.
Ầm ầm!
Trấn áp vạn cổ, cấm kỵ vô song, một bàn tay đang ầm vang dò xét, năm ngón tay thon dài tựa như dương chi bạch ngọc điêu khắc mà thành, mang theo uy năng cấm kỵ vô song trấn diệt tới Diệp Hiên.
Phanh phanh phanh!
Kinh thiên động địa, vạn pháp phá diệt, một kích này của 'Vô Tâm Nhân' quả thực đáng sợ tới cực điểm, còn chưa xuống tới người Diệp Hiên, cũng đã đánh nát thiên địa, bày biện ra một phương thế giới chân không.
- Muốn giết ta? Chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh này.
Từ đầu đến cuối, Diệp Hiên vẫn luôn phòng bị đối phương, đối phương vừa ra tay, Diệp Hiên cũng đã sớm có chuẩn bị, hơn nữa hắn cũng rất muốn thử xem, hắn mở ra mười hai thiên môn, cùng kẻ được gọi là nhân vật cấm kỵ đến cùng có chênh lệch bao nhiêu.
Ông!
Mười hai thiên môn, luân chuyển đáng sợ, mười hai vầng sáng luân hồi trút xuống, tất cả đều gia trì lên trên người Diệp Hiên, giờ khắc này mới là chiến lực chân chính của Diệp Hiên, cũng là trạng thái tối cường của hắn.
Một chiến vừa rồi cùng vạn cổ chí cường, hắn căn bản cũng không có xuất ra thực lực chân chính.
Giết!
Oanh!
Vạn cổ luân hồi, quyền mang chấn thế!
Diệp Hiên đánh ra một quyền hướng 'Vô Tâm Nhân', Vạn Cổ Luân Hồi Quyền mang kinh thiên động địa, đang nở rộ uy năng vạn cổ vô song.
Ầm!
Đụng vào quyền chưởng, vạn vật băng diệt!
Theo một tiếng vang hủy thiên diệt địa qua đi, chỉ thấy Diệp Hiên cùng nhân vật cấm kỵ kia đều đang tự lùi lại, chỉ là một kích của hai người bộc phát ra lực lượng, trực tiếp khuếch tán ra tám hướng thiên địa, tạo thành kiếp nạn cực kỳ khủng bố.
Chiến!
Diệp Hiên ngửa mặt lên trời gào to, một đôi mắt lạnh lẽo đáng sợ, càng có một vệt xích sắc đang vạch qua, chiến hỏa bốc cháy hừng hực trong mắt.
Một kích vừa rồi, rốt cuộc cho Diệp Hiên đặt vững lòng tin vô địch, bởi vì hắn cũng không phải không thể phản kích, dù là ứng đối với nhân vật cấm kỵ, hắn cũng có thực lực để nhất chiến.
Giết!
Oanh!
Mười hai thiên môn chuyển động theo Diệp Hiên, Diệp Hiên cầm Tru Thiên Kích trong tay, phát động Đại Mộng Vạn Cổ, và còn có Vạn Cổ Luân Hồi Quyền để tấn công.
- Mười hai thiên môn? Quyền pháp luân hồi? Tru Thiên hung kích?
Ứng đối Diệp Hiên đánh tới, hai mắt nhân vật cấm kỵ tự xưng là 'Vô Tâm Nhân' khẽ nhúc nhích, tử quang cấm kỵ ầm vang cuồn cuộn, hai ngón tay thon dài, thanh thoát dò xét khắp nơi trong cuộc chiến.
Diệp Hiên hoàn toàn không sợ, hắn mở ra mười hai thiên môn, một thân tu vi sớm đã siêu việt hơn chí cường, cho dù không bằng cấm kỵ, cũng có thể đứng ở thế bất bại.
Trảm!
Diệp Hiên bổ ra một kích, như là muốn bổ ra cả thiên địa, một trăm triệu dặm thương khung đều bị hắn chém làm hai đoạn, hiện ra một vết rách đáng sợ che trời.
- Phá!
Con ngươi đỏ tươi của 'Vô Tâm Nhân' lấp lóe kịch liệt, tử quang cấm kỵ quanh thân càng trở nên mạnh mẽ hơn, hai tay thon dài hướng về phía Diệp Hiên đánh ra một kích mạnh mẽ.
Ầm!
Kinh thiên nổ vang, thương khung vỡ vụn, hai người lại lần nữa tấn công, chỉ là lần này Diệp Hiên bay ngược lại, nhưng 'Vô Tâm Nhân' lại không động, rõ ràng chiếm thế thượng phong.
Không thể không nói, nhân vật cấm kỵ quả thực đáng sợ, đặc biệt là người đi ra từ Vận Mệnh Trường Hà, tu vi một thân tuyệt đối trong vạn cổ không có đối thủ.
- Lại đến!
Diệp Hiên bị đánh bay đi, nhưng hắn cũng không bị thương tích, lần nữa lại trở về, quanh thân càng là cảm giác được khí tức thần bí nặng nề và thâm thúy của vạn cổ.
Đại Mộng Vạn Cổ!
Ầm ầm!
Cơ thể Diệp Hiên biến ảo, một luồng sương mù thần bí dâng lên trên người hắn, nhìn hắn hư huyễn khó hiểu, cả người đều lộ ra một loại khí tức khiến người khác cảm thấy run sợ.
- Ừm?
'Vô Tâm Nhân' lên tiếng kinh nghi, vì cả người hắn bị tử quang che phủ, căn bản không thấy rõ diện mạo cùng biểu cảm của hắn, nhưng chỉ cần tiếng kinh nghi này, hiển nhiên cũng chứng minh hắn bị trúng môn pháp mà Diệp Hiên thi triển.
- Phạt!
Ầm ầm!
Sau một khắc, Diệp Hiên đã lấn thân lên, cả người dâng lên tử quang khủng bố, mười hai thiên môn hóa thành màu đen như mực, lúc này, hình như hắn cũng đang hóa thân cấm kỵ.
- Làm thế nào có khả năng? Làm thế nào ngươi biết bát pháp cấm kỵ trong Phạt Tự Quyết của lão gia hỏa kia?
'Vô Tâm Nhân' kinh ngạc mở miệng, cả người đều lùi lại, đôi tay thon đẹp tung bay, đánh ra một đạo tử quang cấm kỵ hùng hậu, muốn trấn áp Diệp Hiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận