Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2378: Cho tới bây giờ đều là người quỳ ta, khi nào ta từng quỳ qua người? (2)

Chương 2378: Cho tới bây giờ đều là người quỳ ta, khi nào ta từng quỳ qua người? (2)
Chỉ là thánh tử thánh nữ xuất hành, người trong cả thành đều phải quỳ lạy nghênh đón, xem ra Sinh Mệnh thần điện quả nhiên là chúa tể của nguyên hội thứ mười một, chân chính có thể xưng là Vạn Linh cộng tôn.
- To gan, thấy thánh nữ điện ta vì sao không quỳ?
Đang lúc Diệp Hiên suy nghĩ muôn vàn, chỉ thấy một tiếng mắng to yêu kiều truyền đến, từng đạo ánh mắt sắc bén cũng đồng thời rơi vào trên người Diệp Hiên.
Tại thời điểm này.
Tất cả mọi ngươi trong thành đều đã quỳ xuống, chỉ có Diệp Hiên bình tĩnh mà đứng, tự nhiên cực kỳ bắt mắt, mà bốn vị thị nữ tự nhiên chú ý tới Diệp Hiên, tiếng mắng vừa rồi cũng là phát ra đối với Diệp Hiên.
Diệp Hiên nhíu mày, xoay người muốn rời khỏi. Hắn thân là nhân vật cấp tổ tông, làm sao có thể quỳ xuống với hai gã tiểu bối, đây chẳng phải là trò đùa lớn?
Tuy nhiên hắn cũng không muốn sinh chuyện, chuẩn bị trở lại quán rượu, dù Diệp Hiên không có ý định gây chuyện, mấy thị nữ này cũng không có ý định buông tha hắn.
- Bất kính với Sinh Mệnh Thần Điện, nên phạt.
Xoẹt!
Một đạo kiếm quang sắc bén cắt qua không trung, đi thẳng tới Diệp Hiên, điều này cũng làm cho sắc mặt Diệp Hiên hơi lạnh, xem ra phàm là chí cường đạo thống, đều không thoát khỏi bá đạo cuồng vọng.
Ù!
Không đợi kiếm quang lâm thân, chuyện quỷ dị xuất hiện, đạo kiếm quang này bỗng nhiên tiêu tán, giống như căn bản không có xuất hiện qua.
- Tuổi còn nhỏ xuống tay ngoan độc, đây là Sinh Mệnh thần điện dạy các ngươi?
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, chỉ là lời nói của hắn vừa hạ xuống, phương thiên địa này đều ngưng trệ. Một cỗ ba động khủng bố mà thần bí đang lan rộng.
Thị nữ ra tay với hắn lộ ra sắc mặt trắng bệch, dưới loại áp lực vô hình này trực tiếp quỳ xuống, trong miệng càng không nhịn được phun ra máu tươi.
- Ừm?
Khi một màn này xuất hiện, hai người ở trong xe ngọc kinh nghi lên tiếng, một kích kia của thị nữ không có bắt được Diệp Hiên, điều này làm cho hai người kinh tâm không thôi.
- Không ngờ Kinh Vũ thành lại có cao nhân ở đây, tại hạ Dao Phong thánh tử, không biết tôn tính đại danh của các hạ?
Rèm ngọc bị vén lên, chỉ thấy một vị thanh niên mặc áo vàng đi xuống ngọc xa, bên cạnh có một vị bạch y nữ tử làm bạn, giờ phút này ánh mắt hai người cũng toàn bộ rơi vào trên người Diệp Hiên.
- Quả nhiên là sinh mệnh lực.
Khi ánh mắt Diệp Hiên rơi vào trên người hai tiểu bối, hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra hai người tu luyện chính là pháp cùng đạo của Diệp Phong Thiên, sinh mệnh lực trong cơ thể cực kỳ bàng bạc.
Diệp Hiên bình tĩnh nhìn kỹ hai người, điều này cũng làm cho sắc mặt hai người lạnh lùng, bởi vì mặc kệ đối phương có lai lịch lớn bao nhiêu, bọn họ cũng không quá để ý.
Phải biết rằng ngay cả Bất Hủ Cảnh nhìn thấy bọn họ cũng phải lễ ngộ ba phần, càng phải cho Sinh Mệnh Thần Điện ba phần thể diện. Huống chi tu sĩ không rõ lai lịch trước mắt.
Dao Phong Thánh Tử cùng Thanh Lam Thánh Nữ kiêu ngạo, bởi vì bọn họ là đệ tử của Sinh Mệnh thần điện, mà Sinh Mệnh thần điện là chấp chưởng nguyen hội thứ mười một, ai dám đối địch với Sinh Mệnh Thần Điện bọn họ?
- Thủ đoạn đạo hữu lợi hại, lại đả thương thị nữ của ta trong vô hình, nếu ngươi không cho Sinh Mệnh thần điện chúng ta một lời công đạo, chỉ sợ ngươi không đi ra khỏi tòa Kinh Vũ thành này.
Thị nữ bị thương, vẻ mặt Dao Phong thánh tử đầy băng hàn, tuy hắn cảm giác được tu vi Diệp Hiên cao thâm, nhưng cũng không phải quá để ý.
Bởi vì không ai dám làm trái ý chí của Sinh Mệnh Thần Điện, huống chi hắn thân là nhân vật cấp Thánh Tử, đại biểu cho Sinh Mệnh thần điện.
Nhìn vẻ mặt ngạo nghễ của tiểu bối trước mắt, trong mắt Diệp Hiên xẹt qua vẻ thất vọng.
Diệp Hiên không ngờ, Diệp Phong Thiên sáng lập chí cường đạo thống sẽ bồi dưỡng ra loại hạng người vô tri cuồng vọng như thế này.
Chính cái gọi là nhìn một điểm mà biết toàn báo.
Diệp Hiên rất tin vào những lời này.
Một đạo thống có bộ dáng như thế nào, có thể nhìn ra một hai từ trong môn hạ đệ tử, tiểu bối trước mắt vô tri cuồng vọng như, ít nhiều cũng làm nổi bật cách làm việc bình thường của Sinh Mệnh Thần Điện.
- Ngươi muốn giải thích gì?
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng.
- Bổn thánh tử không muốn làm khó ngươi, chỉ cần ngươi quỳ xuống xin lỗi, hôm nay coi như bỏ qua chuyện ngươi bất kính với Sinh Mệnh thần điện.
Diêu Phong Thánh Tử cười lạnh nói.
Diệp Hiên nở nụ cười, chỉ là nụ cười của hắn rất lạnh, lại càng cười tiểu bối trước mắt này quá vô tri.
- Cho tới bây giờ đều là người khác quỳ ta, khi nào ta quỳ cho người khác, chẳng lẽ Diệp Phong Thiên chưa từng dạy các ngươi phải có lòng kính sợ cường giả?
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- To gan.
- Ngươi dám gọi thẳng tên Thiên Chủ?
Sắc mặt Dao Phong Thánh Tử cùng Thanh Lam Thánh Nữ đột nhiên biến đổi, sau đó cất tiếng mắng Diệp Hiên, hai người thật không ngờ Diệp Hiên lại dám gọi thẳng danh húy của Phong Thiên chi chủ, đây quả thực là tội lớn bất kính.
Ầm ầm!
Thanh quang đầy trời, sinh mệnh mênh mông, Thánh Tử Thánh Nữ hai người bộc phát ra uy thế khủng bố, hiển nhiên muốn ra tay với Diệp Hiên.
- Ha ha ha.
- Đạp vỡ giày sắt không tìm được, đến khi gặp được hoàn toàn không tốn công, hôm nay xem ai có thể cứu được các ngươi.
Đột nhiên!
Không đợi hai người ra tay, phía chân trời phương xa truyền đến tiếng cười điên cuồng, chỉ thấy biển mây ở phía chân trời đều tối tăm xuống, còn có ma quang cực kỳ khủng bố cuồn cuộn mà đến.
- Không tốt, là người của Cực Ma thần điện.
Sắc mặt thánh tử thánh nữ đột biến, oán hận nhìn chằm chằm Diệp Hiên một cái, sau đó phóng lên trời nghênh đón đạo ma vân này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận