Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1497 - Một Bạch Y tuyệt thế (2)



Chương 1497 - Một Bạch Y tuyệt thế (2)




- Diệp huynh là người kiêu ngạo, càng là một người cực kỳ kiên nghị quả cảm, mà hắn cùng ta tương giao tâm đầu ý hợp, nhưng trong phong thư này ngoại trừ hắn muốn ta hảo hảo tu luyện, mà không nhắc tới một lời đến tìm ta, mà đây chính là vấn đề lớn nhất.
Sắc mặt Liễu Bạch Y lạnh lùng nói.
- Giáo chủ, Bạch Y không biết ngươi nói thứ gì cùng Diệp huynh, nhưng Liễu Bạch Y ta cũng không ngu xuẩn, nhất định là ngươi châm chọc khiêu khích hắn, ta nói không sai a?
Liễu Bạch Y trầm giọng nói.
Sắc mặt Bổ Thiên giáo chủ âm tình bất định, hắn cũng khinh thường nói dối, sau đó gật đầu nói:
- Đúng vậy, hoàn toàn chính xác bản giáo chủ đã cảnh cáo hắn, nhưng cũng không có châm chọc khiêu khích, bởi vì bản giáo chủ nói đều là lời nói thật, bởi vì căn bản hắn và ngươi không cùng một thế giới, hắn chỉ là bụi bặm hèn mọn trong đại thế giới hỗn độn, ngươi đừng quá lo lắng hắn, cái này sẽ chỉ ảnh hưởng đến chính ngươi. Liễu Bạch Y, tương lai của ngươi là vạn cổ chí cường, tương lai của ngươi là vũ trụ hỗn độn, tuyệt đối không phải một tên Diệp Hiên nho nhỏ kia, hắn chỉ là cái phàm thân, căn bản không có tư cách làm bằng hữu của ngươi.
Bổ Thiên giáo chủ gầm nhẹ nói.
- Cái gì gọi là phàm thân? Cái gì gọi là chí cường?
Liễu Bạch Y cười lạnh liên tục nói:
- Một hạt bụi có thể lấp biển, một cây cỏ có thể liệt thiên, cho dù Diệp huynh chính là phàm thân lại như thế nào? Ngươi không nhìn thấy tương lai của hắn, thế nào biết tương lai của hắn ra bộ dáng gì?
- Vận may phàm thân, tuyệt không đảo ngược, đây là quy tắc hỗn độn đại thế giới, hắn thân là phàm nhân tu luyện nhiều nhất cũng chỉ có thể tới Tạo Hóa tam cảnh, đây là sự thật như sắt thép.
Bổ Thiên giáo chủ tức giận rống to.
- Xem vạn tượng thế gian, mười hai nguyên hội thay đổi, thương hải lướt ngang, bá chủ quật khởi, thế gian không chuyện gì là tuyệt đối, làm sao ngươi biết Diệp huynh không thể chiếu rọi chư thiên, trở thành vạn cổ chí cường?
Liễu Bạch Y dựa vào lý lẽ biện luận.
- Tốt, coi như lời ngươi nói, hắn có thể trở thành vạn cổ chí cường, nhưng Liễu Bạch Y ngươi là Hỗn Độn Linh Thể, vĩnh viễn hắn cũng không có khả năng siêu việt hơn ngươi, bởi vì mỗi một nguyên hội chỉ có thể có một vị vạn cổ chí cường sinh ra, mà ngươi liền đã ngăn cản con đường hắn.
Bổ Thiên giáo chủ phẫn nộ rống to.
- Ha ha ha.
Liễu Bạch Y lên tiếng cười lớn, tiếng cười của hắn quanh quẩn trong thương khung hoàn vũ.
- Cái gì là Hỗn Độn Linh Thể? Cái gì là vạn cổ chí cường? Nếu Liễu Bạch Y ta trở thành chướng ngại vật cho Diệp huynh, vậy Liễu Bạch Y ta sẽ hồn phi phách tán giữa thiên địa, bởi vì cái mạng này của ta chính là Diệp huynh đưa cho, ta vĩnh viễn sẽ không ngăn cản bước tiến của hắn.
- Ngươi điên rồi sao?
Sắc mặt Bổ Thiên giáo chủ đại biến, nổi giận lên tiếng đối với Liễu Bạch Y.
- Chuyện của ta ngươi làm sao có thể hiểu? Tình nghĩa giữa ta cùng Diệp huynh làm sao ngươi có thể hiểu được?
Liễu Bạch Y đứng chắp tay, hắn ngẩn đầu nhìn tinh không óng ánh, giọng nói hắn tang thương mà khàn khàn, còn có một nỗi đau thương không cách nào nói rõ.
- Ở năm tháng dài đằng đẵng về sau, có lẽ sẽ có một người như vậy, một mình đứng ở phần cuối Tuế Nguyệt Trường Hà, người quay đầu lại vạn cổ thê lương, cho dù Liễu Bạch Y ta không thể bồi bạn bên cạnh hắn lại như thế nào? Chỉ cần hắn còn sống liền đầy đủ.
Liễu Bạch Y tiêu điều nói nhỏ.
- Ngươi... ?
Bổ Thiên giáo chủ nắm chặt hai tay, cực kỳ thất vọng nhìn về Liễu Bạch Y, trong mắt lộ vẻ bất đắc dĩ.
Tính sai, tính quá sai!
Bổ Thiên giáo chủ hối hận cực độ, hắn nghìn tính vạn tính đều không tính tới, Diệp Hiên trong lòng Liễu Bạch Y lại quan trọng đến như thế, thậm chí ngay cả cái ghế vạn cổ chí cường Liễu Bạch Y cũng không đặt trong mắt.
- Giáo chủ, đa tạ ân cứu mạng của ngươi, thế nhưng ta nghĩ ta không cần lưu lại nơi này, chỉ là ân tình của ngài Liễu Bạch Y nhớ kỹ trong lòng, ngày sau nhất định sẽ hoàn trả đủ số.
Liễu Bạch Y bừng tỉnh, chắp tay cúi đầu hướng Bổ Thiên giáo chủ, sau đó nhanh chân đi ra chân trời xa, hiển nhiên là muốn đi tìm tìm Diệp Hiên, sẽ không ở lại Bổ Thiên giáo.
- Chậm!
Tâm thần Bổ Thiên giáo chủ kinh hãi, vội vàng ngăn Liễu Bạch Y lại, đây chính là Hỗn Độn Linh Thể a, làm sao hắn có thể để Liễu Bạch Y rời đi?
- Giáo chủ muốn cưỡng ép ta ở lại hay sao?
Liễu Bạch Y nhướng mày nói.
- Không dám!
Bổ Thiên giáo chủ chậm rãi lắc đầu nói:
- Chỉ là ngươi không thể rời khỏi nơi này, ngươi phải biết ngươi là Hỗn Độn Linh Thể nếu sự tình này bị các đạo thống khác biết được, bọn hắn nhất định sẽ lôi kéo ngươi, nếu ngươi không gia nhập bọn hắn, bọn hắn cũng tuyệt đối sẽ không lưu lại tính mạng của ngươi.
Liễu Bạch Y, ngươi phải nhớ kỹ, mặc dù ngươi có đệ nhất thiên tư vạn cổ, càng có thể trở thành vạn cổ chí cường nguyên hội kế tiếp, nhưng thiên tài không quật khởi vỏn vẹn cũng chỉ là một thiên tài, cũng không phải là cường giả ở đại thế giới hỗn độn, bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể vẫn lạc.
- Giáo chủ là đang uy hiếp ta?
Liễu Bạch Y nhàn nhạt mở miệng.
- Uy hiếp cũng tốt, thuyết phục cũng được, lão đầu tử ta chỉ là muốn ngươi hiểu rõ một chuyện, ngươi chính là Hỗn Độn Linh Thể, nếu thân phận ngươi bị người khác phát hiện, không nói sẽ mang đến cho ngươi phiền phức ngập trời, mà chính là huynh đệ của ngươi cũng phải gặp nạn.
Không có lực lượng cường đại, ngươi thế nào thủ hộ được cho hắn, không có lực lượng cường đại, cuối cùng ngươi cùng hắn cũng chỉ là sâu kiến.



Bạn cần đăng nhập để bình luận