Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2590: Hố chết chính mình!

Chương 2590: Hố chết chính mình!
- Mẹ nó, lão quái vật này thật mạnh.
Thái Thương hung hăng lau máu tươi trên khóe miệng, trong miệng truyền đến tiếng mắng chửi giận dữ.
- Đừng nói nhảm nữa, ngươi còn có thủ đoạn nào ép đáy hòm nhanh chóng dùng ra đi, nếu không ngươi và ta đều phải chết ở chỗ này.
Diệp Hiên lạnh lùng nhắc nhở.
Đến lúc này, Thái Thương cũng biết không thể giữ lại, chỉ có thể liều chết một kích, có lẽ còn có thể giành được một đường sinh cơ.
- Ta... Ta còn có một môn đại thuật nghịch thiên... Thuật này tên Thái Tà nhất kích, có thể làm cho ta trong khoảnh khắc đánh ra tu vi nghịch thiên tứ biến, có lẽ có thể tranh được một đường sinh cơ thoát khỏi nơi này cho hai người ngươi và ta.
'Thái Thương' nặng nề truyền âm.
- Vậy ngươi còn chờ cái gì nữa, còn không ra tay?
Diệp Hiên âm thầm giận dữ mắng.
- Ngươi nói cái rắm, ta vừa mới tìm hiểu Thái Tà nhất kích này không lâu, ngay cả chính ta cũng không có nắm chắc, hơn nữa đánh ra Thái Tà nhất kích, chính ta cũng phải chịu phản phệ, rất có khả năng mất mạng.
'Thái Thương' oán hận nói.
- Ngươi không dùng, thế thì thật sự muốn chết ở chỗ này.
Diệp Hiên hung ác mắng chửi.
- Đừng nói nhảm, chuẩn bị ra tay.
Ánh mắt Thái Thương tràn đầy tà ý, một cỗ tà quang không hiểu dâng lên từ quanh thân hắn, hiển nhiên đã bắt đầu ấp ủ Thái Tà nhất kích.
- Xem ra các ngươi còn không hết hy vọng?
Đại Viêm lão tổ thản nhiên nhìn tới, hắn căn bản không sợ hai người Diệp Hiên giở trò, bởi vì ở trước mặt thực lực tuyệt đối, hết thảy giãy dụa đều là vô dụng.
- Lão tử muốn mạng ngươi.
Ầm ầm.
Thái Tà nhất kích, xuyên qua thiên địa.
Thái Thương cũng là một người ngoan độc, thân thể hắn đều đáng sợ nổ tung, phun ra từng tia mưa máu, trực tiếp hội tụ trong song chưởng của hắn, sau đó điên cuồng giết tới Đại Viêm lão tổ.
Cái gọi là Thái Tà nhtas kích, chính là lấy bản thân làm môi giới, kích phát tiềm lực mạnh nhất trong cơ thể, bộc phát ra chiến lực vượt qua bản thân gấp mấy lần thậm chí gấp mười lần.
Loại pháp môn này cực kỳ đáng sợ, có thể nói là đả thương địch một ngàn tự tổn tám trăm, nhưng đi tới bước này, 'Thái Thương' không còn cách nào khác, chỉ có thể liều mạng đánh một trận.
- Ừm?
Sắc mặt Đại Viêm lão tổ đột biến, song chưởng ầm ầm nâng lên, hiển nhiên một kích Thái Tà này của 'Thái Thương' cũng làm cho hắn cảm nhận được uy hiếp thật lớn.
- Đi chết đi.
Cả người Thái Thương phun trào mưa máu, cả người hóa thành một đạo huyết quang đánh tới Đại Viêm lão tổ.
- Thái thương lão đệ, ngươi trước tiên ngăn cản lão gia hỏa này, chờ tu vi đại ca có thành tựu sẽ báo thù cho ngươi.
Tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, thanh âm của Diệp Hiên ầm ầm truyền đến, cả người hắn đều di thiên hoán địamà đi, trong nháy mắt đã biến mất ở trong Đại Viêm thần triều.
- Diệp Tàng Thiên, ngươi là tên khốn kiếp hèn hạ vô sỉ.
Diệp Hiên lâm trận bỏ chạy, triệt để làm cho 'Thái Thương' hận đến cực hạn, càng cất tiếng chửi ầm lên.
Hắn lại một lần nữa bị Diệp Hiên lợi dụng, lúc này đây mạng nhỏ của hắn cũng muốn ném ở chỗ này.
Nhưng thái tà nhất kích đã phát động, hắn cho dù muốn đổi ý cũng vô dụng, chỉ có thể liều mạng giết tới Đại Viêm lão tổ.
Ầm ầm.
Thái Tà nhất kích, xuyên qua thiên địa, hung hăng đánh vào trên người Đại Viêm lão tổ, càng là trực tiếp đánh hắn bay đi.
Răng rắc.
Sau một khắc, cả người Thái Thương đều từ trên không trung rơi xuống, đều nhiễm đầy máu tươi, hiển nhiên phát động một kích Thái Tà, hắn đã không có sức lực tái chiến.
- Con kiến hôi ngươi đã thành công chọc giận ta.
Ầm ầm.
Như trời như đất, lửa giận thiêu đốt ngập trời, Đại Viêm lão tổ đang nhanh chóng quay trở về, quần áo trên người đều đã rách nát, một kích Thái Tà này tuy rằng đáng sợ, nhưng vẫn không cách nào tạo thành thương tổn đối với hắn, nhưng lại làm cho hắn không còn cảm giác bình tĩnh tự nhiên như trước.
Hơn nữa, cũng bởi vì một kích này, lại để cho Diệp Hiên thoát khỏi Đại Viêm thần triều, đối với Đại Viêm lão tổ mà nói, đây chính là sỉ nhục cực lớn.
Ầm ầm.
Đại Viêm lão tổ bước ra một bước, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Thái Thương, năm ngón tay hắn ầm ầm thoát ra, trực tiếp bóp chặt cổ họng Thái Thương , nâng hắn lên giữa không trung.
- Tiểu tử, ngươi thành công chọc giận ta, ta muốn bóp nát từng tấc từng tấc yrên thân thể ngươi, muốn ngươi thần hồn câu diệt mà chết.
Đại Viêm lão tổ hung lệ gầm nhẹ, năm ngón tay ầm ầm bộc phát lực lượng to lớn, chỉ thấy cổ của 'Thái Thương' đều hiện ra vặn vẹo bất quy tắc, giống như muốn bị vặn vẹo đầu.
...
Phía bên kia.
Trốn đi.
Chật vật chạy trốn.
Diệp Hiên dời trời đổi đất, chạy trốn hơn mười ức vạn dặm, lúc này mới dừng lại, trong miệng còn đang lẩm bẩm - Thái Thương lão đệ, ta sẽ vì ngươi báo thù cho sỉ nhục hôm nay.
Hô - Hô – Hô!
Diệp Hiên ngồi liệt trên mây, trong miệng không ngừng thở hổn hển, Nghịch Thiên ngũ biến quá cường đại, hắn xem như đã kiến thức được, cho dù hắn cùng 'Thái Thương' liên thủ đánh một trận, cũng có chết không sống.
Chính cái gọi là tử đạo hữu bất tử bần đạo (*), Diệp Hiên không có ý liều mạng với Đại Viêm lão tổ, cũng chỉ có thể để cho 'Thái Thương' chết thay.
- Hắn hẳn là không chết chứ?
Tuy rằng hố 'Thái Thương' rất thảm, nhưng trong lòng Diệp Hiên vẫn có chút áy náy, hắn nhìn về phía Đại Viêm Thần Triều, đáy mắt cũng xẹt qua một tia sầu lo.
Dựa theo suy đoán của Diệp Hiên, nếu Thái Thương là tam đại kinh thiên tuyệt địa của thời đại Thái Cổ, hắn tự nhiên là người có đại cơ duyên, ngay cả khi đối mặt với Đại Viêm lão tổ là cường giả Nghịch Thiên ngũ biến, Thái Thương có lẽ có thể sống sót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận