Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2411: Tam đại đệ tử!

Chương 2411: Tam đại đệ tử!
Lúc này.
Hủy Diệt Chủ Nhân chau mày, trong mắt hắn vạch qua vẻ do dự, nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Ta hỏi ngươi một câu, Diệp Thiếu Du là hóa thân của ngươi?
- Không sai!
Diệp Hiên chậm rãi gật đầu, hắn cũng không có gì không thể thừa nhận, mà điều này cũng khiến cho sắc mặt Hủy Diệt Chủ Nhân phức tạp, trong miệng truyền đến một tiếng thở dài, cũng chậm rãi lui xuống.
- Hủy Diệt, ngươi... ?
Thôn Thiên Ma Chủ kinh ngạc, không nghĩ tới Hủy Diệt Chủ Nhân cũng chọn khoanh tay đứng nhìn.
- Bất Tử, lúc này, ngươi còn không ra tay sao?
Bỗng nhiên, Hỗn Độn Chủ Nhân nhìn lên hư không, điều này cũng khiến cho đám người lần lượt nhất kinh.
Ông!
Hư không nổi gợn sóng, gợn sóng khuếch tán, một người mang mặt nạ quỷ đi ra, toàn thân toát ra lực lượng tịch diệt khủng bố, chỉ là không có kẻ nào có thể thấy rõ hình dạng của hắn.
- Diệp Hiên nên chết!
Khàn khàn trầm thấp, đây chính là giọng nói của nam tử mặt quỷ, hắn lặng lẽ đến trước người Hỗn Độn Chủ Nhân, điều này cũng khiến cho tinh thần Vận Mệnh cùng thôn thiên chấn động.
- Bất Tử Thiên Chủ?
Nam tử mặt quỷ xuất hiện, Diệp Hiên nhàn nhạt nhìn, thật ra hắn sớm cảm thấy sự tồn tại của đối phương, chỉ là không có vạch trần mà thôi.
Lúc này, đôi mắt Diệp Hiên híp lại, dò xét Bất Tử Thiên Chủ, cảm thụ người này có phải là Bất Tử Thiên Chủ trước kia không.
Không phải hắn!
Vỏn vẹn chỉ một cái liếc mắt, Diệp Hiên liền có thể kết luận, nam tử mặt quỷ trước mặt này căn bản không phải Bất Tử Thiên Chủ trước kia.
Chỉ là!
Đối với nam tử mặt quỷ này Diệp Hiên có một loại cảm giác quen thuộc, mặc dù cảm giác quen thuộc cực kì ít, nhưng mà trong lòng Diệp Hiên xác thực xuất hiện cảm giác quen thuộc.
Hắn là ai?
Một cái nghi vấn xuất hiện trong lòng Diệp Hiên!
Diệp Hiên tin tưởng cảm giác của mình, hắn nhất định biết người này, chỉ là lúc này đang trong cuộc chiến, hắn không có thời gian phỏng đoán thân phận của đối phương.
Chỉ là người này cùng đám người Hỗn Độn Chủ Nhân tiến đến cùng nhau, nói rõ muốn giết hắn, Diệp Hiên tất nhiên không thể bỏ qua người này.
Bốn đại chí cường, vạn cổ nặng nề.
Hơn nữa trong đó còn có Hỗn Độn cùng Vận Mệnh, đây không thể nghi ngờ là một trận chiến tối cường dưới cấm kỵ, dù là Diệp Hiên cũng phải nghiêm túc đối phó.
- Các ngươi muốn lấy nhiều lấn ít, chỉ sợ là ý tưởng hão huyền.
Oanh!
Cực Tình Chủ Nhân chầm chậm bước ra, trực tiếp đứng cùng một chỗ với Diệp Hiên, vào thời điểm này nàng tự nhiên không có khả năng để Diệp Hiên một mình phấn chiến.
- Ngươi thật nghĩ bọn ta không có người sao?
Diệp Huyền Ma lạnh giọng mỉa mai, cũng tương tự đứng bên cạnh Diệp Hiên, cơ hội nịnh nọt Diệp Hiên, hắn tự nhiên không có khả năng bỏ qua.
Đối với Diệp Huyền Ma cùng Cực Tình Chủ Nhân chiến đội cùng Diệp Hiên, bốn đại chí cường không cảm thấy có gì kỳ quái, bọn hắn sớm đã liệu được loại kết quả này.
Ba đối bốn nhìn như cách xa, nhưng kỳ thực một mình Diệp Hiên liền không sợ bốn đại chí cường, lúc này có Diệp Huyền Ma cùng Cực Tình Chủ Nhân gia nhập, càng là khiến hắn nắm vững thắng lợi.
- Diệp Hiên, ngươi thật sự cho rằng ngươi thắng được sao?
Vận Mệnh Chủ Nhân đã chữa trị nhục thân bị hao tổn, hai mắt hắn xích hồng chăm chú nhìn Diệp Hiên, trong miệng truyền đến lời lẽ lạnh lùng.
- Phong Thiên, ngươi còn không ra sao?
Bỗng nhiên, Vận Mệnh Chủ Nhân lên tiếng cuồng hống, sóng âm hắn nổ tung thiên địa hư không, càng là quanh quẩn tại trăm triệu vạn dặm thiên địa.
Diệp Hiên nhíu mày, chỉ là biểu hiện trên mặt cũng không có biến hóa quá nhiều, chỉ là Diệp Huyền Ma bên cạnh hắn nhất kinh, trong mắt vạch qua một vệt kinh hãi.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, hai thân ảnh từ chân trời mà đến, chính là hai người Diệp Phong Thiên cùng Oản Hồng Lăng, càng nương theo lấy uy năng hai đại chí cường.
Tê!
Theo hai người Diệp Phong Thiên đến, Diệp Huyền Ma hít một hơi lạnh, hắn thế nào lại quên đi hai cái tai hoạ ngầm này?
Nếu như là hai người này gia nhập đối diện, cục diện có thể là sáu đối ba, một chiến này chỉ sợ có nguy cơ sinh tử.
- Phong Thiên, đến tốt, chỉ cần hôm nay diệt trừ Diệp Hiên, sinh linh hỗn độn ngũ vực liền có thể miễn gặp nạn lớn, hắn liền là đầu nguồn hắc ám náo động, càng là bắt đầu của vạn cổ đại kiếp.
Vận Mệnh Chủ Nhân lên tiếng mê hoặc nói.
Mặc dù Diệp Hiên đem Diệp Phong Thiên cùng Oản Hồng Lăng cầm tù trong Cực Ma thiên cung, chỉ là hai người là vạn cổ chí cường, nếu thật sự muốn đi ra, cũng không có người nào ngăn được.
Giờ phút này tràng chí cường đại chiến, tự nhiên sớm được Diệp Phong Thiên cùng Oản Hồng Lăng quan tâm, Diệp Phong Thiên do dự thật lâu, còn là dẫn Oản Hồng Lăng xuất hiện.
- Đệ tử bái kiến sư tôn!
Diệp Phong Thiên vẫn cung kính hữu lễ, hắn đến chiến trường đầu tiên là cúi đầu đối với Diệp Hiên, Oản Hồng Lăng cũng không dám thất lễ đối với Diệp Hiên.
- Sư đệ, chẳng lẽ ngươi muốn phản bội sư tôn hay sao?
Hai mắt Diệp Huyền Ma lấp lóe nói.
- Không dám!
Diệp Phong Thiên khom người cúi đầu hướng Diệp Hiên nói:
- Sư tôn, đệ tử nghĩ hồi lâu cái gì gọi là sinh mệnh đại đạo, cuối cùng cũng được đại triệt đại ngộ.
- Ồ?
Diệp Hiên lông mày nhíu lại nói:
- Ngươi ngộ ra cái gì?
- Người có sinh lão bệnh tử, người có họa phúc sớm chiều, mỗi một sinh linh từ lúc sinh ra đến khi chết đi, đều là chính nhân sinh của bọn hắn, ta tuy lĩnh hội là sinh mệnh đại đạo, nhưng lại đi vào lối rẽ, một mực bị Vận Mệnh khiến cho mê hoặc, thời gian này đệ tử rốt cuộc cũng tỉnh ngộ.
Diệp Phong Thiên quỳ sát trên hư không, hắn cung kính gõ ba cái khấu đầu với Diệp Hiên, Oản Hồng Lăng cũng quỳ sát mà xuống, khuôn mặt cũng biểu lộ ra vẻ áy náy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận