Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1449 - Phóng tới đại thế giới hỗn độn



Chương 1449 - Phóng tới đại thế giới hỗn độn




- Đồ nhi, Tinh Không La Bàn ta đưa cho ngươi chính là một kiện chí bảo, ghi lại một vài chỗ hung hiểm trong hỗn độn tinh không, còn có vị trí về đại thế giới hỗn độn.
Nguyên Linh chậm rãi mở miệng nói.
- Đúng vậy, muốn ngao du trong hỗn độn tinh không, trong tay nhất định phải có Tinh Không La Bàn, nếu không sẽ lạc mất phương hướng, đây chính là kiếp nạn không cách nào tưởng tượng.
La Hầu nói, lật tay xuất ra Tinh Không La Bàn của chính mình, theo hắn đánh ra một đạo tinh quang, một trương trận đồ tinh không mênh mông hiện ra, phía trên đánh dấu ghi lại đồ án hỗn độn tinh không.
Mà chỗ bọn người Diệp Hiên, chính là một góc biên thuỳ trong hỗn độn tinh không.
Đương nhiên, chỗ bọn người Diệp Hiên cũng không phải phần cuối của hỗn độn tinh không, đây chỉ là chỗ mà Tinh Không La Bàn đánh dấu, chân chính nói rõ hỗn độn tinh không quá mức mênh mông, chắc chắn nơi nào sẽ là phần cuối?
- Tốt, vạn năm sau chúng ta cùng đi.
Diệp Hiên nhẹ gật đầu, sau đó đám người cũng ở lại Thiên Đình, chờ một vạn năm sau cùng đi tới đại thế giới hỗn độn.
...
Thiên Tôn cung.
Cung điện không đỉnh, tinh thần mạn thiên, Diệp Hiên ngồi xếp bằng trong hư không, khí tức Đại Thánh lưu chuyển trên người hắn, thời không quanh mình đều hơi vặn vẹo.
Hô!
Một ngụm trọc khí thốt ra từ trong miệng Diệp Hiên, khí tức Đại Thánh nở rộ quanh thân đang yên lặng lắng xuống, hắn vừa mới bước vào Đại Thánh cảnh, đang lắng đọng tu vi tự thân, cũng là khống chế lại lực lượng một thân của chính mình.
Diệp Hiên lựa chọn một vạn năm sau đi tới đại thế giới hỗn độn, vì chính là muốn củng cố tu vi, cho đến khi hắn có thể triệt để khống chế được tu vi Đại Thánh, hắn mới có thể đi tới đại thế giới hỗn độn.
Ông!
Diệp Hiên lật tay một cái, tôn tiểu đỉnh thứ tư mà Nguyên Linh đưa cho hắn hiện ra.
Khí tức cổ phác, hoa văn phức tạp, cho dù Diệp Hiên bước vào Đại Thánh cảnh, đối với tiểu đỉnh thần bí này cũng không thể thăm dò ra chút hữu dụng nào.
- Ba tôn tiểu đỉnh trước đều dung nhập vào trong Bất Tử Tiên Kinh, mang cho ta ba cơ duyên nghịch thiên.
Diệp Hiên thì thào nói nhỏ.
Kiếp Tiên Biến, Kiếp Tiên Phệ, Tịch Diệt Chiến Y.
Hai cái trước chính là đại thuật nghịch thiên, sau đó là Tịch Diệt Chiến Y nhất kiện Hỗn Độn Chí Bảo, mà cái tiểu đỉnh thứ tư này sẽ mang cho Diệp Hiên thứ gì?
Ông!
Diệp Hiên lật tay một cái, Thanh Đồng Tiên Kinh dập dờn mà ra, hắn chậm rãi đem tiểu đỉnh tới gần Thanh Đồng Tiên Kinh, cả hai thứ cũng không phản ứng gì, căn bản không có mảy may phát sinh biến hóa gì.
- Chuyện gì xảy ra?
Diệp Hiên nhướng mày.
Ông!
Hỗn độn pháp tắc lưu chuyển, lực lượng tịch diệt hiện lên, Diệp Hiên lần nữa thi pháp muốn hai vật dung hợp, nhưng vẫn là không thể đem tiểu đỉnh dung nhập vào trong Thanh Đồng Tiên Kinh.
- Không đúng.
Hai mắt Diệp Hiên lấp lóe, cả người lâm vào trầm tư.
Căn cứ theo lời Nguyên Linh nói, bộ Thanh Đồng Tiên Kinh này chính là đồ vật của Bất Tử Thiên Chủ, trong đó ghi chép Bất Tử Tiên Kinh mà Bất Tử Thiên Chủ sáng tạo ra.
Nhưng Diệp Hiên dám vạn phần khẳng định, Kiếp Tiên Biến, Kiếp Tiên Phệ, còn có Tịch Diệt Chiến Y, những vật này Bất Tử Thiên Chủ cũng chưa từng nắm giữ, mà tiểu đỉnh chính là từ bên trong Thanh Đồng Tiên Kinh sinh ra.
Truyền thuyết, Bất Tử Thiên Chủ có thể sáng tạo ra Bất Tử Tiên Kinh, là bởi vì ba tôn Phá Hư Thiên Đỉnh, mà ba tôn Phá Hư Thiên Đỉnh cùng Thanh Đồng Tiên Kinh Tru Thiên Kích đặt chung một chỗ, mà năm đó Bàn Cổ trộm cắp từ hắn ra.
- Chẳng lẽ, tôn tiểu đỉnh thứ tư này cũng không phù hợp với Thanh Đồng Tiên Kinh, mà là có tác dụng khác?
Diệp Hiên nhíu mày thì thầm nói.
- Ừm?
Bỗng nhiên, Diệp Hiên đong đưa tiểu đỉnh trong tay, chỉ thấy một cái cổ phác văn tự chiếu vào trong mắt của hắn, mặc dù Diệp Hiên cũng không nhận ra chữ này, nhưng hắn lại biết chữ này gọi là gì, loại cảm giác này không thể hiểu, liền tựa như trời sinh hắn đã có thể nhận ra cái chữ này.
- Táng?
Diệp Hiên khẽ nhả lên tiếng, trong mắt tràn ngập vẻ mê hoặc.
Trọn vẹn ba năm, Diệp Hiên không ngừng nghiên cứu chiếc đỉnh nhỏ này, nhưng vẫn là không thu hoạch được gì, điều này cũng khiến cho hắn chỉ có thể thu hồi tiểu đỉnh, chờ sau này có lẽ sẽ có biện pháp giải khai câu đố về tiểu đỉnh này.
...
- Tuế nguyệt!
Ầm ầm!
Thiên Tôn cung đang lay động, lực lượng thời không gào thét, Diệp Hiên vận động Tuế Nguyệt Trường Hà, chỉ thấy một dòng sông hư ảo dần dần hiện ra, thế nhưng là sau một khắc Diệp Hiên liền ầm vang thu hồi lực lượng thời không, trên trán đổ ra rất nhiều mồ hôi.
- Hô —— hô —— hô!
Diệp Hiên không ngừng thở hổn hển, hai mắt trầm trọng tới cực điểm.
Hắn triệt để nắm giữ tu vi Đại Thánh, muốn thử một chút có thể vận động ra Tuế Nguyệt Trường Hà hay không, thế nhưng là vào thời khắc khi hắn sắp thành công, nhưng cũng vào lúc đó một cỗ sinh tử đại khủng bố xâm nhập tới hắn.
Hắn có thể cảm giác được, bên trong Tuế Nguyệt Trường Hà, như có một đôi mắt hung ác vạn cổ dần dần mở ra, nếu là hắn tại tiếp tục, chỉ sợ sẽ thấy được chủ nhân của đôi mắt này.
- Là hắn?
Diệp Hiên cực lực bình phục tâm thần đang rung chuyển của chính mình, hắn không quên lúc trước tương lai thân đi về kiếp này, một đôi mắt như thế cũng hiện ra, khiến tương lai thân kiêng kị đến cực điểm, mà cũng vội vã rời đi.
- Không được, mặc dù hiện tại ta có thể vận động Tuế Nguyệt Trường Hà, nhưng muốn nghịch chuyển quá khứ căn bản cũng không có khả năng, tất nhiên sẽ mang đến cho mình họa sát thân.
Diệp Hiên lạnh giọng nói nhỏ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận