Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 607 - Như ngược chó lợn



Chương 607 - Như ngược chó lợn




Khi hai người trở lại bên người Diệp Hiên nhìn thấy gương mặt thật của Diệp Hiên và Nghịch Tiên Trận đồ trong tay hắn, vẻ kích động trên mặt hóa thành hư không, cả người cũng triệt để dại ra, giống như linh hồn đều xuất khiếu.
Dung mạo của Diệp Hiên, không nói tam giới đều biết, nhưng là hung danh của hắn có thể nói uy chấn tam giới, luôn có người xem qua chân dung của hắn, huống chi Nghịch Tiên Trận đồ là đồ vật ký hiệu của hắn?
- Ngươi... Ngươi là... Đông... Đông Cực... !
Sắc mặt Ứng Long Vương tái nhợt, âm thanh đều không cầm được sợ run, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên xuất hiện vẻ cực kỳ kinh hoảng.
Đông Cực Đế Quân Diệp Hiên, tam giới không ai không biết không người không hay.
Chém giết Dương Tiễn trên vạn dặm thiên khung, bằng sức một mình trấn áp Hoa Quả Sơn thu phục bảy mươi hai động Yêu Vương, càng đại chiến bốn vị Đại La Kim Tiên của Thiên Đình không bại, bóp vỡ nguyên thần Chân Vũ Đãng Ma Đế Quân, giết chết hắn.
Phản ra Thiên Đình, Nam Hải Quan Âm cùng Quảng Thành Tử truy sát ức vạn dặm, cuối cùng ngược lại là thượng cổ Thập Nhị Kim Tiên - Ngọc Đỉnh chân nhân bị làm thịt, cuối cùng biến mất ở trong tam giới.
Hung danh vô thượng, xưa nay chưa có, mà mỗi chuyện Diệp Hiên làm ra đều kinh thiên động địa, Ứng Long Vương làm sao không biết được Diệp Hiên, hắn như thế nào dám không biết Diệp Hiên?
Cho đến lúc này, Ứng Long Vương rốt cục hiểu rõ, vì sao Thông Thiên Lĩnh đổi chủ nhân, vì sao Huyết Thần Vương rõ ràng là Yêu Vương Đại La nhất trọng sẽ chết ở trong tay Diệp Hiên.
Nguyên do bởi vì thế gian cho tới bây giờ không có Khổng Ly, chỉ có Khổng Ly chính là Đông Cực Đế Quân Diệp Hiên hóa thành, mà bây giờ hắn đang đối mặt với một nhân vật khủng bố ngập trời.
Không chỉ Ứng Long Vương, Thôn Thiên Cáp Mô cùng Thanh Khâu Vương đều dại ra không nói gì, kinh ngạc nhìn Nghịch Tiên Trận đồ trong tay Diệp Hiên, run rẩy quan sát dung mạo của Diệp Hiên.
Hàm răng Ứng Long Vương đang run rẩy, bước chân lùi lại, số lượng lớn mồ hôi lạnh hiện ra trên trán hắn, đại la yêu quang quanh thân triệt để phủ hắn, đã có ý nghĩ thoát khỏi nơi này.
Hắn muốn chạy trốn.
Ứng Long Vương cũng không cảm giác mất mặt, phải biết rằng Đông Cực Đế Quân quá mức khủng bố, giết Ngọc Đỉnh diệt Chân Vũ, đừng xem hai vị Đại La Kim Tiên chỉ cao hơn hắn một trọng cảnh giới, nhưng chênh lệch mổt trọng thiên chính là cách biệt như trời và đất.
Hơn nữa, Ứng Long Vương tự mình biết mình, nếu như hắn đổi thành Diệp Hiên, đối mặt bốn vị Đại La Kim Tiên vây công, cũng không đến mười hơi thì hắn sẽ bị đánh cho hồn phi phách tán mà chết.
Lúc này, Ứng Long Vương sợ hãi rút lui, Bắc Hải Long Vương Ngao Thuận dại ra không nói gì, mấy trăm vị Yêu Vương sợ run, kinh ngạc nhìn Diệp Hiên, mà Thôn Thiên Cáp Mô cùng Thanh Khâu Vương cho đến hiện tại cũng không có phục hồi tinh thần, giống như không thể tin được tất cả những gì mình nhìn thấy.
Thôn Thiên Cáp Mô cùng Thanh Khâu Vương hai người vô luận như thế nào đều không tưởng tượng nổi, vị đại ca bọn họ nhận thức lại chính là Đông Cực Đế Quân hung danh ngập trời trong truyền thuyết, chuyện khó tin này thực sự quá làm người nghe rợn tóc gáy, hai người căn bản không thể tin được.
- Tiểu... Tiểu yêu bái kiến Đông Cực Đế Quân.
Ứng Long Vương khom người cúi đầu, âm thanh đều khẽ run, nơi nào còn có tư thế trước đó?
Đáng tiếc, đối với việc Ứng Long Vương cúi mình thi lễ, sắc mặt Diệp Hiên không gợn sóng, khóe miệng chỉ câu lên một tia sát cơ tàn khốc, Ứng Long Vương chính là lương thực thượng hạng của hắn, Diệp Hiên tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đối phương.
- Đế Quân tại thượng, tiểu yêu trước đó không biết chân thân của Đế Quân, lúc này thỉnh tội với Đế Quân, mong Đế Quân khoan dung độ lượng không chấp nhặt tiểu yêu.
Ứng Long Vương sợ run khẩn cầu, thả tư thế đến cực thấp, chỉ là hắn một mực lui ngược về sau, lúc này cũng đã đi tới trước cửa cung, hiển nhiên muốn thoát đi nơi này.
- Đã đến, cũng không cần đi.
Diệp Hiên âm lãnh lên tiếng.
Trốn!
Không có bất kỳ lời nói nhảm, càng không thể liều mạng cùng Diệp Hiên, Ứng Long Vương không phải đồ ngốc, hắn biết mình căn bản không phải đối thủ của Diệp Hiên, lúc này không trốn còn đợi đến khi nào?
Ông!
Ứng Long Vương bộc phát đại la yêu quang, liều mạng vậy chạy ra ngoài cửa cung, chỉ là không đợi hắn thoát đi khỏi cung điện, giọng nói tàn khốc dữ tợn của Diệp Hiên lặng yên vang lên trong lỗ tai hắn.
- Ngươi trốn sao?
Ầm!
Sinh tử bát môn, nghịch tiên phát uy, khí tức hóa tiên thành phàm kia trong nháy mắt đánh rớt Đại La cảnh của Ứng Long Vương, một chưởng lớn che trời rũ xuống, càng làm cho Bắc Hải kịch vô tận kịch liệt bốc lên.
Phốc!
Xương ngực Ứng Long Vương sụp đổ, phun ra một ngụm máu yêu, cả người bị đập bay trên mặt đất, một cổ lực hút cực lớn tác dụng lên người hắn, không đợi Ứng Long Vương phản kháng đã bị Diệp Hiên giam cầm trong tay.
Cảnh giới bản thân Diệp Hiên đã nằm ở Đại La cửu chuyển, mặc dù không có Nghịch Tiên Trận trong tay, hắn cũng có thể bằng vào bản thân trấn áp Ứng Long Vương, chỉ là cần thời gian rất dài, sẽ gây ra động tĩnh rất lớn.
Lúc này Diệp Hiên phát động Nghịch Tiên Trận, vì không làm cho bên ngoài chú ý, có thể trong nháy mắt trấn áp Ứng Long Vương, dù sao thân phận hắn bây giờ mẫn cảm, tuyệt đối không thể để cho Ngọc Đế cùng Xiển giáo nhất mạch biết được hắn ở Bắc Câu Lô Châu.
- Đế... Đế Quân tha mạng!
Một chưởng Diệp Hiên đặt trên đầu Ứng Long Vương, tiên quang đáng sợ quỷ dị bốc hơi dưới bàn tay, Ứng Long Vương sợ run khẩn cầu, âm thanh run rẩy tột cùng, này chứng minh hắn đang sợ đến trình độ nào.
- Ha hả!



Bạn cần đăng nhập để bình luận