Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2171: Điên cuồng cướp đoạt

Chương 2171: Điên cuồng cướp đoạt
Bởi vì hắn nói những lời này chẳng khác nào không nói, không có chìa khóa mở ra bảo khố, Diệp Hiên nên tiến vào trong đó như thế nào?
Thương Hoài Diệt sợ Diệp Hiên giận chó đánh mèo với hắn, giờ phút này cực kỳ khẩn trương, không dám nhìn thẳng mặt Diệp Hiên.
Tuy nhiên, Thương Hoài Diệt suy nghĩ nhiều, khóe miệng Diệp Hiên giờ phút này lộ ra một nụ cười quỷ dị, đối với việc tiến vào chí cường bảo khố như thế nào, hắn có lòng tin tuyệt đại.
Nếu đổi lại người khác, không có chìa khóa mở ra chí cường bảo khố, muốn tiến vào trong, tự nhiên không có khả năng.
Nhưng Diệp Hiên khác, hắn hoàn toàn có thể tiến vào.
Chí Cường bảo khố tự tạo thành không gian.
Mà Diệp Hiên tu luyện thời không lực, tự nhiên quen thuộc không gian, hơn nữa, chỗ dựa lớn nhất của hắn chính là Kiếp Thiên Biến.
Kiếp Thiên Biến vốn là độn pháp cấm kỵ, có thể không nhìn bất kỳ kết giới không gian nào, phối hợp thời không lực, muốn tiến vào chí cường bảo khố, dễ dàng.
Cho dù nghĩ đến trường hợp xấu nhất, nếu như chí cường bảo khố có cấm chế do Bất Tử thiên chủ thiết lập, nhưng Diệp Hiên vốn là đại tông sư về trận pháp, dù sao thì thân ngoại hóa thân tu luyện Tinh Nguyên quyết, muốn phá giải trận pháp cấm chế, dễ như trở bàn tay.
Ba điều kiện này cộng lại, Diệp Hiên muốn tiến vào chí cường bảo khố sẽ càng dễ dàng.
- Đi, hiện tại dẫn ta đi tới chí cường bảo khố.
Diệp Hiên nói làm thì làm, bắt lấy Thương Hoài Diệt, thi triển Kiếp Thiên Biến biến mất không thấy.
Bất Tử thiên điện, góc Đông Bắc.
Nơi này yên lặng không người, chỉ có một cung điện nhỏ bé sừng sững, ngay cả một thủ vệ cũng không có, điện điện càng không có tên, lẻ loi ở đây.
- Chính là nơi này.
Hai thân ảnh đi ra từ trong hư không, Thương Hoài Diệt vội vàng chỉ về phía cung điện.
- Nơi này không có người thủ hộ?
Diệp Hiên hơi ngẩn ra, hắn vốn tưởng rằng kho báu chí cường sẽ có thủ vệ sâm nghiêm, không ngờ lại là một chỗ trống rỗng.
Thương Hoài Diệt vội vàng giải thích:
- Tiên sinh có điều không biết, có thể mở ra chí cường bảo khố chỉ có Bất Tử thiên chủ và bát đại Bất Hủ, do đó không cần có người thủ hộ.
- Hơn nữa, nếu thật sự có người mạnh mẽ oanh kích, tất sẽ dẫn tới tám Đại Bất Hủ tới đây. Do đó, kho báu chí cường không cần thủ vệ trấn thủ.
- Ngươi có thể đi, không nên để người ta phát hiện.
Diệp Hiên dặn dò Thương Hoài Diệt một phen, sải bước đi vào trong cung điện, ánh mắt Thương Hoài Diệt có chút phức tạp nhìn thoáng qua Diệp Hiên, vội vàng lặng lẽ lui đi, rời khỏi nơi thị phi này.
Tại thời khắc mẫn cảm này, nếu Thương Hoài Diệt bị người phát hiện đi tới nơi đây, rất có khả năng bị hoài nghi, dù sao hắn không phải Diệp Hiên, có thể để cho mình ẩn vào chỗ tối.
...
Trong điện.
Diệp Hiên nhìn cung điện trống trải không người, đôi mắt hắn xoay vòng quỷ dị, mở ra Phá Diệt Pháp Nhãn, tìm kiếm cánh cửa tiến vào kho báu chí cường.
- Ở chỗ này.
Phá Diệt Pháp Nhãn của Diệp Hiên ngưng tụ, trước tìm được cửa vào bảo khố.
Một tấm bia đá màu đen.
Khối bia đá màu đen này không hề bắt mắt, nhưng nó lại lóe lên không gian lực ở trong ánh nhìn của Phá Diệt Pháp Nhãn.
Kiếp Thiên Biến.
Để cho an toàn, Diệp Hiên bao trùm thời không lực lên người, trực tiếp phát động Kiếp Thiên Biến, cả người hóa thành một đạo quang mang bắn tới tấm bia đá màu đen.
Răng rắc!
Kỳ tích xuất hiện, Diệp Hiên giống như bơi cá xuống biển, không hề gợn sóng tiến vào trong tấm bia đá màu đen, không gây ra bất kỳ gợn sóng nào.
Ông!
Hư không gợn sóng, gợn sóng đạo đạo, Diệp Hiên bước ra một bước, cảnh tượng trước mắt nhất thời khiến hắn ngẩn ra, sau đó trên mặt hiện ra vẻ mừng như điên.
Đây là một chỗ không gian cực kỳ hoành tráng, trên dưới trái phải có sương mù lượn lờ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tầm nhìn của Diệp Hiên.
Trong phiến không gian hư vô này có bốn cánh cửa rất lớn, mỗi một cánh cửa đều khắc một hàng chữ lớn.
Thần binh các.
Bí pháp các.
Đan dược các.
Chí bảo các.
Theo bốn cánh cửa lọt vào mắt, trong lòng Diệp Hiên cực kỳ hưng phấn, từ tên của các cánh cửa đã biết, bên trong bốn cánh cửa là toàn bộ tài sản của Bất Tử thiên chủ.
Không có chút do dự, Diệp Hiên trước nhất đi vào trong thần binh các.
Thần Binh Các.
Hàn quang khắp nơi, linh quang chói mắt, Diệp Hiên vừa mới bước vào nơi này đã có vô số phong mang khủng bố lao tới hắn.
Còn tốt!
Cơ thể Diệp Hiên vô song, một thân tu vi thần thông càng thông thiên động địa, những phong mang kinh khủng này cũng không có tạo thành thương tổn cho hắn, càng bị hắn dễ dàng tránh đi.
- Lão già này cất giấu không ít thứ tốt.
Diệp Hiên coi như là người kiến thức rộng rãi, nhưng nhìn thấy đồ vật trong Thần Binh các, trong lòng cũng rung động không thôi.
Một thanh ma đao màu đen tản ra ma khí kinh thiên, chỉ là khí tức tràn ra đã làm cho Diệp Hiên cảm thấy thần hồn khẽ run.
Một thanh thần kiếm trắng như tuyết, kiếm quang kinh khủng vờn quanh thân kiếm, hư không xung quanh đều bị kiếm quang cắt đứt, chứng minh thần binh này có lai lịch cực lớn.
Một thanh trường thương màu vàng, phong mang canh kim khiến thần hồn đau đớn, mũi thương màu vàng làm cho người ta run rẩy, hiển nhiên cũng là một thanh bảo vật cực kỳ khó lường.
Đại đỉnh màu xám, tháp cổ màu trắng sắc, dây thừng vàng rực rỡ...
Trong Thần Binh các có hơn mười loại vũ khí khủng bố, đưa mỗi một kiện ra ngoài, chỉ sợ đều sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu.
- Tốt cho một Bất Tử lão tặc, lại có nhiều Hỗn Độn thần binh như vậy.
Diệp Hiên liên tục tán thưởng, một cái túi càn khôn xuất hiện trong tay, trong nụ cười hưng phấn của Diệp Hiên, túi càn khôn đột nhiên trướng lớn, điên cuồng thu hơn mười kiện Hỗn Độn thần binh trước mặt vào trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận