Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1996: Mọi thứ đều sẵn sàng, chỉ đợi gió Đông

Chương 1996: Mọi thứ đều sẵn sàng, chỉ đợi gió Đông
- Giáo chủ, cứu ta.
Xích Luyện ma nữ sợ hãi cầu cứu, đối mặt với Thiên Nữ giáo chủ sắp mở ra Thiên Môn thứ tư, nàng căn bản không có đường phản kháng.
- Làm càn!
Đôi mắt Diệp Hiên hiện ra vẻ sắc bén, bàn đá trước mặt ầm ầm bị hắn đập nát, đánh ra một chưởng tới Thiên Nữ giáo chủ, Táng Thiên quang mang khủng bố gào thét thiên địa, uy năng cực kỳ khủng bố nở rộ.
Đánh chó còn phải xem chủ nhân, mà đây còn là sân nhà của Diệp Hiên, Thiên Nữ giáo chủ làm càn như thế tự nhiên cũng làm cho Diệp Hiên bất mãn.
Phanh!
Sơn hà nổ tung, hư không sụp đổ, hai người đối nhau một kích, đánh đến thiên địa sơn hà lung lay sắp đổ, toàn bộ Tuyết Trúc phong đều đang lay động, nếu không phải Tuyết Trúc phong có hộ sơn đại trận thủ hộ, nhất định đã nổ tung không còn dưới một kích của hai người.
- Ngươi dám ngăn cản ta?
Thiên Nữ giáo chủ băng hàn quát lớn, ngón tay ngọc mảnh khảnh múa khắp thiên địa trường không, ánh sáng hoa lệ rực rỡ chiếu rọi hư không thiên địa, một tôn thiên nữ pháp thân to lớn mười vạn trượng, uy năng mênh mông đè bẹp cả thiên địa hiện ra.
- Biến!
Hai tay Diệp Hiên bóp ấn quyết, cũng thi triển ra Pháp Tướng Thiên Địa, trực tiếp giằng co với Thiên Nữ giáo chủ ở trong hư không, Táng Thiên Công đang cuồng bạo vận chuyển ở trong cơ thể, uy năng tịch diệt có thể chấn động sơn hà.
- Nếu ngươi thật sự mở ra Thiên Môn thứ tư, ta còn có thể sợ hãi một hai, đáng tiếc ngươi vẫn dừng lại ở Thiên Môn thứ ba, muốn làm càn ở Thiên Đình ta, ngươi còn không có tư cách.
Diệp Hiên lạnh như băng lên tiếng.
- Muốn chết!
Ầm ầm!
Một chỉ diệt tinh thần, tay áo dài huy động hoàn vũ. Thiên Nữ giáo chủ thúc dục đại thuật Bất Hủ. Thiên địa trường không đều ảm đạm. Thiên ngoại thần tinh lúc sáng lúc tối. Theo ngọc chỉ của nàng điểm ra, từng viên Thần Tinh từ thiên ngoại rơi xuống đất, hình thành cảnh tượng quần tinh rơi xuống đất cực kỳ khủng bố. Tiếng nổ kinh khủng chấn động thiên địa, giống như muốn diệt thế.
Không thể không nói, Thiên Nữ giáo chủ cường đại đáng sợ, nửa chân của nàng đã bước vào Thiên Môn thứ tư, càng lĩnh ngộ được một ít áo nghĩa của Thiên Môn thứ tư, lúc giơ tay nhấc chân đều ẩn chứa uy năng lớn lao.
- Phạt!
Ầm ầm!
Đối mặt với một kích của Thiên Nữ giáo chủ, Diệp Hiên trực tiếp phát động Phạt Tự Quyết, cũng đang thi triển Kiếp Tiên biến, trong nháy mắt tăng thực lực lên tới cực điểm, hắn lay động hai tay khủng bố đánh ra, từng đạo quyền mang phá diệt thiên địa trường không, nghịch thiên bay lên, muốn cứng rắn đánh tan đại thuật của Thiên Nữ giáo chủ.
Bang bang.
Loạn thiên động địa, thiên địa nổ vang, quyền mang nghịch phạt thiên địa chiếu sáng bầu trời, càng vẽ ra mấy trăm đường sáng đẹp tuyệt tràn, tất cả thần tinh rơi xuống từ thiên ngoại đều bị dưới quyền mang của Diệp Hiên đánh thành tro bụi.
- Xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.
Ầm ầm!
Diệp Hiên bước ra từng bước, Tru Thiên Kích hiện ra trong tay, Tịch Diệt chiến y mặc trong người, Táng Thiên quang mang vờn quanh ở quanh người, ngay cả hỗn độn thập nhị nguyên hội thế giới đã lâu chưa từng vận dụng cũng hiện ra.
- Tới
Giờ khắc này, tinh khí thần của Diệp Hiên tăng lên đến cao nhất, càng bộc phát ra toàn bộ chiến lực giết tới Thiên Nữ giáo chủ, bởi vì hắn vô cùng muốn nhìn xem, mình bộc phát ra toàn bộ chiến lực, có thể đánh một trận với cường giả như Thiên Nữ giáo chủ hay không.
- Thiên Nữ Kinh La.
Sắc mặt Thiên Nữ giáo chủ khẽ biến, một đôi bao tay màu bạc được đeo trên tay, hào quang rực rỡ cực kỳ chói mắt, đây là binh khí hộ thân của nàng, một đôi ngọc thủ trực tiếp lao thẳng tới Diệp Hiên.
Keng keng keng.
Đại kích hoành thiên, hủy thiên diệt địa, Tru Thiên Kích ở trong tay Diệp Hiên đâm ra một kích khủng bố, Thiên Nữ giáo chủ không ngừng đánh trả mà không rơi vào hạ phong, cũng không biết bao tay màu bạc kia do vật liệu gì chế thành, nghênh đón Tru Thiên Kích mà không có chút tổn thương nào.
Phanh! Phanh!
Theo hai đạo âm thanh trầm đục truyền đến, chỉ thấy kích của Diệp Hiên nện lên vai Thiên Nữ giáo chủ, mà một chưởng của Thiên Nữ giáo chủ cũng đánh lên trên người Diệp Hiên, hai người đồng thời bay ngược về sau, cũng không biết thắng bại như thế nào.
Ầm ầm!
Cùng lúc đó, thân hình hai người đều bắn ngược trở về, còn không đợi hai người tiếp tục giao chiến, Xích Luyện ma nữ trong nháy mắt chắn trước mặt hai người, ầm ầm một tiếng quỳ rạp trước mặt Thiên Nữ giáo chủ.
- Thanh Tuyết sư thúc, đừng đánh, ta theo ngài trở về.
Sắc mặt Xích Luyện ma nữ trắng bệch, nói.
Không ai hiểu rõ vị sư thúc này của nàng hơn nàng, Thanh Tuyết sư thúc được xưng là người có tư chất cao nhất từ trước đến nay của Thiên Nữ giáo, tính tình bá đạo nói một không hai, không ai có thể làm trái ý chí của nàng.
- Hồng Loan, ta một mực cho ngươi cơ hội, nhưng ngươi nhìn xem ngươi mấy năm nay làm cái gì, vì nam nhân kia, ngươi phản bội sư môn, lại càng giết sư tỷ nàng lão nhân gia, nếu như không phải nể tình sư tỷ lâm chung muốn ta thả ngươi một con đường sống, làm thế nào ngươi có thể sống cho
Vẻ mặt Thiên Nữ giáo chủ trong trẻo lạnh lùng khiếp người, ánh mắt nhìn về phía Xích Luyện ma nữ tràn ngập vẻ thất vọng.
- Sư thúc, Hồng Loan sai rồi.
Nhắc tới ân sư thụ nghiệp, hốc mắt Xích Luyện ma nữ phiếm hồng, nước mắt không ngừng rơi xuống, càng không ngừng dập đầu thỉnh tội Thiên Nữ giáo chủ.
- Tự tay thí sư, sát hại đồng môn, phản bội giáo ta, mỗi một tội này đều có thể để ngươi chết hàng trăm ngàn lần, mà ngươi chỉ vì một nam nhân, ngươi có biết đây không chỉ là sỉ nhục của ngươi, mà còn là sỉ nhục lớn nhất từ trước đến nay của Thiên Nữ giáo ta?
Thiên Nữ giáo chủ phẫn hận trách cứ, bàn tay nâng lên, hận không thể giết chết Xích Luyện ma nữ tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận