Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1087 - Thiên Băng



Chương 1087 - Thiên Băng




Diệp Hiên biết Thượng cổ Yêu Đình muốn phá nồi dìm thuyền, đây cũng sẽ quyết định hai đại Thiên Đình đến tột cùng hươu chết về tay ai.
- Thiên Đế.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt Côn Bằng đầy âm lệ, gầm nhẹ lên tiếng.
- Bọn họ muốn phát động Tinh Quang Tuyệt Diệt, đây cũng là sát chiêu mạnh nhất của Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, nếu chúng ta chống đỡ không được, tất sẽ tan thành tro bụi mà chết.
- Sát chiêu mạnh nhất?
Diệp Hiên lẩm bẩm, khí tức cả người đều cực kỳ tối nghĩa, tại thời điểm sinh tử ngàn cân treo sợi tóc, ánh mắt mọi người trong Thiên Đình đều tập trung ở trên người hắn.
Hiển nhiên, có thể vượt qua một kích cuối cùng của Thượng cổ Yêu Đình hay không sẽ trở thành mấu chốt thắng bại, từ đó để cho người ta biết ai mới là chính thống trong thiên địa.
- Bạch y huynh, ta cần ngươi trợ giúp.
Diệp Hiên bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn khắp nơi trời đất, trong miệng lại phát ra tiếng thì thào, làm cho tam đại Chuẩn Thánh giật mình tại chỗ, không biết Diệp Hiên đang nói chuyện với ai.
Ông…
Hư không gợn sóng, gợn sóng tầng tầng, Nghịch Tiên trận đồ xuất hiện ra, bay lượn quanh người Diệp Hiên, từng luồng tinh quang ôn nhuận yên hòa, nhưng lại làm cho lòng người cảm thấy trầm trọng.
Diệp Hiên si ngốc nhìn Nghịch Tiên trận đồ, đôi mắt của hắn có chút hoảng hốt, giống như nhìn thấy Liễu Bạch Y đang đi ra từ trong Nghịch Tiên trận đồ.
Bạch y thắng như tuyết, không nhiễm bụi trần, hắn như một luồng pháo hoa lóng lánh trên thế gian, nhưng lại vội vàng mà qua không được thế nhân biết đến.
- Bạch y huynh.
- Diệp huynh! Liễu Bạch Y mỉm cười với Diệp Hiên, cũng không biết ảo giác của Diệp Hiên hay thật sự là chân linh bất diệt của Liễu Bạch Y, ở thời khắc cuối cùng gặp mặt Diệp Hiên.
- Ta nên làm gì bây giờ?
Diệp Hiên thấp giọng nói.
- Sinh tử huyễn diệt, vạn linh quy tâm, tuy rằng một thức sát chiêu này chỉ là ngươi và ta nghĩ ra, nhưng lại là sát chiêu mạnh nhất của Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận.
Liễu Bạch Y mỉm cười thì thầm.
- Ta hiểu rồi.
Vẻ nặng nề của Diệp Hiên tiêu tán không thấy, khóe miệng hắn hiện ra một nụ cười, cả người bình tĩnh lại, chỉ là Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận ở dưới chân hắn đang phóng ra hào quang sáng ngời.
- Thiên Đế, ngài đang nói chuyện với ai?
Côn Bằng kinh nghi hỏi, bởi vì bọn họ nhìn thấy Diệp Hiên đang lẩm bẩm, giống như trước mặt hắn có một người, đang đến thời khắc mấu chốt, sao không để cho bọn họ kinh nghi khó hiểu?
Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không có trả lời nghi vấn của Côn Bằng, hắn chỉ hít sâu một hơi, bỗng nhiên xoay người nhìn về phía Thượng cổ Yêu Đình, trong miệng phát ra âm thanh hủy diệt sơn hà.
- Áo trắng như tuyết, hỗn độn tuyệt thiên, Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận là do hảo hữu thân nhất của ta Liễu Bạch Y sáng tạo ra, tuyệt đối không thua gì Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, hôm nay để cho Diệp Hiên ta đến xem một chút, Thượng cổ Yêu Đình ngươi có thể ngăn cản được một pháp cuối cùng này của ta hay không.
- Diệp Hiên, đi chết đi!
Đế Tuấn cất tiếng rống giận, Thượng cổ Yêu Đình ầm ầm nổ vang, thiên địa đều đang sụp đổ, vạn vật đều bị tịch diệt, âm thanh thượng cổ vạn yêu tụng kinh cũng càng thêm đáng sợ.
- Tinh quang câu diệt.
Đông Hoàng Thái Nhất rống nát thiên địa sơn hà, hai đại Thiên Đế liên thủ thi trận, còn có thượng cổ vạn yêu rót hết tu vi còn lại không nhiều vào trong Chu Thiên Tinh Đấu đại trận.
Ầm ầm.
Tinh quang đầy trời, trấn diệt thiên địa, Thượng cổ Yêu Đình giống như hóa thành một ngôi sao ức vạn dặm, mang theo tinh quang nghiền nát cổ kim triệt để tiêu diệt phương thế giới này, ầm ầm lao đến ba mươi ba tầng Thiên Đình.
- Sinh tử huyễn diệt, vạn linh quy khư.
Vạn cổ mênh mông, sinh linh tuyệt diệt, trong miệng Diệp Hiên phát ra tiếng gầm giận dữ trấn diệt thiên địa, Tru Thiên Kích trong tay ầm ầm cắm vào trong trận dưới chân, tam đại Chuẩn Thánh phía sau và bộ chúng Thiên Đình cũng đang điên cuồng rót tu vi bản thân vào Hỗn Độn Tuyệt Thiên trận.
Phanh - bang - bang.
Sinh tử huyễn diệt, bát môn đồng loạt mở ra, Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận triệt để bạo tẩu, thiên ngoại trực tiếp bị đánh nát ra thành một cái động màu đen khủng bố ức vạn dặm, vô cùng vô tận khí tức hung sát ầm ầm buông xuống.
- Giết
Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận tựa như Thái Cổ Tinh Thần, càng giống hung sát cự thú trong hỗn độn, trong tiếng kêu giết chấn thiên động địa của bộ chúng Thiên Đình ầm âm nghênh đón Thượng cổ Yêu Đình.
- Đi chết đi.
- Người chết là các ngươi.
Phanh!
Thiên băng địa liệt, nhật nguyệt không còn ánh sáng, khi hai đại Thiên Đình thi triển ra sát chiêu mạnh nhất va chạm cùng một chỗ, thiên địa tam giới chợt hắc ám xuống, không còn bất kỳ khí tức nào truyền ra.
Không có kinh thiên động địa, không có hủy diệt sơn hà, chỉ có bóng tối vô tận, giống như trời đất tại thời khắc này đều biến thành hư không, tất cả đều trở về ban đầu, không có gì tồn tại.
Tại thời điểm này.
Thế lực tám phương cũng tốt, Chuẩn Thánh khắp nơi cũng được, nguyên thần của bọn họ đều ngưng trệ, giống như thời không thiên địa đã đình chỉ vận chuyển, ngay cả tư duy của bọn họ cũng bị đóng băng.
Răng rắc!
Như hỗn độn vang lên, tựa lúc như thiên địa mới mở ra, một tiếng động giòn tan rất nhỏ truyền đến từ trong thiên địa, âm thanh này cũng không lớn, nhưng lại rõ ràng truyền vào trong tai chúng sinh tam giới, cũng làm cho tư duy của bọn họ dần dần khôi phục vận chuyển.
Ôi, ôi!
Bỗng nhiên, một cơn gió gào thét quét qua thiên địa, dần dần thổi tan bóng tối vô biên, một tia sáng chói mắt phóng ra trên bầu trời, chỉ là cảnh tượng xảy ra tiếp sau trực tiếp làm cho linh hồn chúng sinh tam giới muốn vỡ vụn, thể xác và tinh thần đều đang cực hạn run rẩy, hoàn toàn ngốc trệ bất động.



Bạn cần đăng nhập để bình luận