Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1163 - Thân tương lai (2)



Chương 1163 - Thân tương lai (2)




- Ai!
Thời gian giống như tĩnh lặng, không gian tựa như bị đóng băng, một tiếng than thở tựa như vạn cổ lặng yên rung động ở trong thiên địa, càng để thời không thiên địa này trong nháy mắt tĩnh lại.
Ầm ầm.
Nhật nguyệt treo ngược, càn khôn điên đảo, một hồi tiếng bước chân rất nhỏ truyền đến, trong nháy mắt làm cho lục đại Tổ Vu định tại chỗ, ngay cả phương thời không này cũng đã đình trệ không vận chuyển, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận đều đình chỉ vận chuyển, mà vô tận tộc nhân Vu tộc càng bị định tại chỗ.
Không, không phải là dừng lại, mà là toàn bộ thời gian của trời và đất đều đang dừng lại.
Thời không đình chỉ, đại đạo không hiện, pháp tắc tiêu tán, chúng sinh ngưng trệ.
Nghịch chuyển sông dài năm tháng, phá vỡ thiên địa cổ kim, đây là một chuyện không thể tưởng tượng được, lại chân thật xảy ra trong thiên địa.
Ào ào...
Sông dài thời gian chảy xuôi, vạn cổ năm tháng đang nghịch chuyển, một dòng sông đục ngầu hiện ra ở trong thiên địa, tiếng sóng biển năm tháng vọt nhanh quanh quẩn trong tám phương thiên địa, một bóng dáng mơ hồ không rõ giống như nghịch chuyển dòng sông năm tháng dài đằng đẳng, đang từ tương lai đi tới kiếp này.
Vượt qua rào cản thời gian không gian, nghịch loạn tuyết nguyệt trường hà, bóng dáng này cô tịch tiêu điều, sóng thời gian bốc lên dưới chân hắn, để hắn trực tiếp đạp qua tuyết nguyệt trường hà đứng bên cạnh Diệp Hiên, một cỗ khí tức bi thương tràn ngập trên người hắn.
Trấn áp thiên địa đại đạo, nghịch chuyển thời không năm tháng, 'hắn' xuất hiện làm cho hết thảy tĩnh lặng, duy nhất không có tĩnh cũng chỉ có một mình Diệp Hiên.
- Vạn cổ chu du, con đường độc hành, chẳng lẽ thật sự không cách nào thay đổi sao?
Hư ảnh thần bí cô tịch lên tiếng, thân hình của hắn mơ hồ không rõ, cũng làm cho người ta nhìn không thấy diện mạo vốn có của hắn, nhưng khí tức bi thương trên người hắn cực kỳ tương tự Diệp Hiên, bóng dáng hai người lại càng mơ hồ đan xen, càng là bộc phát ra một loại cảm giác thần bí đến cực điểm.
- Thiên đạo cửu kiếp, vạn vật táng diệt, ngươi và ta đồng căn đồng nguyên, tương lai ta bất lực, cái chết của nàng là một trong rất nhiều tiếc nuối của ta, ta hy vọng ngươi có thể thay đổi tương lai, chân chính nghịch chuyển hối tiếc trước kia.
Hư ảnh thần bí tang thương thì thầm, âm thanh khàn khàn mà cô tịch.
- Nghịch chuyển dài sông năm tháng? Phá vỡ cổ kim thiên địa? Quay trở lại những chuyện đã trôi qua từ tương lai?
Hư ảnh thần bí xuất hiện vẫn chưa làm cho Diệp Hiên có bất kỳ cảm giác nào, hắn chậm rãi thu hồi ánh mắt từ trên thi thể Quảng Hàn tiên tử lại, sau đó giương mắt nhìn về phía hư ảnh thần bí, âm thanh tràn ngập vẻ tự giễu cùng tiêu điều.
- Nếu ngươi là tương lai của ta, vậy tại sao ngươi không xuất hiện sớm hơn, cứu mạng của nàng?
Diệp Hiên bỗng nhiên gầm nhẹ, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm hư ảnh thần bí.
- Thiên địa thời không, tuyết nguyệt trường hà, trong đó tràn ngập quá nhiều thứ đáng sợ, cho dù ta là ngươi tương lai, cũng không có khả năng định cư một đoạn năm tháng nào đó, hơn nữa trong thiên ngoại hỗn độn còn có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm ngươi và ta, mà chân chính có thể thay đổi tương lai cũng chỉ có ngươi, ta....
Hư ảnh thần bí bi thương cười nói, khí tức vạn cổ tang thương bồi hồi quanh người hắn, sau đó không còn tiếng động gì nữa, cứ như vậy lẳng lặng nhìn thi thể Quảng Hàn tiên tử.
- Ta muốn ngươi giúp ta thành Thánh, ta muốn nghịch chuyển thời không năm tháng, cho dù trầm luân ở giữa sông dài năm tháng, cũng phải vãn hồi tính mạng của tất cả bọn họ, càng phải bù đắp cho hơn mười vạn tiếc nuối của ta.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên đưa tay chộp tới hư ảnh thần bí, nhưng lại trực tiếp xuyên qua thân thể của đối phương, giống như đối phương chỉ là một hư ảnh, căn bản không có thực thể.
- Thấy được chứ, cho dù ta nghịch chuyển tuế nguyệt trường hà, đánh vỡ thiên địa cổ kim ràng buộc, nhưng ta cũng không phải là người của thời không này, hơn nữa, con đường của ngươi thì chỉ có thể để một mình ngươi đi.
- Ngươi phải nhớ kỹ, Bất Tử Tiên Kinh là kiếp nạn của ngươi và ta, cũng là cơ hội để ngươi và ta siêu thoát ra, muốn thật sự thay đổi ngươi tương lai của ta, Nguyên Linh kia mới là điểm mấu chốt.
- Nhớ kỹ, nhớ kỹ, không nên giết hắn, không nên giết hắn, nếu ngươi trong tương lai giết Nguyên Linh, tất cả mọi thứ đều không cách nào vãn hồi, giống như hiện tại ta có thể trở lại quá khứ tìm ngươi, cũng vô lực thay đổi chuyện đã xảy ra.
Hư ảnh thần bí bi thương lên tiếng, nhưng cũng vào thời khắc này, tuế nguyệt trường hà ầm ầm rung chuyển, ở sâu trong sông dài năm tháng, một đôi mắt đáng sợ đang từ từ mở ra, điều này càng làm cho khí tức của hư ảnh thần bí trở nên cưngs lại.
- Ta sắp rời đi, nhớ kỹ lời ta đã nói cho ngươi, muốn vãn hồi tất cả, Nguyên Linh tuyệt đối không thể chết.
Hư ảnh thần bí đạp trời, trực tiếp tiến vào giữa sông dài năm tháng.
Ầm ầm.
Tuế nguyệt trường hà ong ong chạy đằng, hư ảnh thần bí phập phồng trong sóng triều năm tháng, giống như muốn trở về thời không vốn có của hắn, cũng làm cho Diệp Hiên đột nhiên nhìn về phía sâu trong tuế nguyệt trường hà, chỉ thấy một đôi mắt quỷ dị mà đáng sợ đang gắt gao nhìn chằm chằm hắn.
- Đôi mắt này là cái gì, chân thân Nguyên Linh rốt cuộc là ai?
Diệp Hiên cất tiếng hét lớn, âm thanh của hắn quanh quẩn trời đất.
Đáng tiếc, hư ảnh thần bí đã biến mất trong năm sông dài tháng dài, đôi mắt khủng bố trong trường hà kia cũng từ từ khép lại, còn có một tiếng gầm gừ đáng sợ truyền đến từ sâu trong tuế nguyệt trường hà, mà hư ảnh thần bí kia cũng không cho Diệp Hiên đáp án hắn muốn.
- Hãy nhớ rằng, không thể giết Nguyên Linh, ngươi muốn thay đổi tương lai, cần sự giúp đỡ của hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận