Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 606 - Hiển lộ chân thân, sinh tử bát môn



Chương 606 - Hiển lộ chân thân, sinh tử bát môn




Từ đầu đến cuối, Ứng Long Vương đều không muốn đánh giết Diệp Hiên, chỉ muốn nhốt Diệp Hiên một đoạn thời gian, hắn đạt được Côn Bằng truyền thừa, tự nhiên sẽ thả Diệp Hiên rời khỏi, đây mới là chuyện hắn muốn làm.
Còn Hỏa Nha đạo nhân bị Diệp Hiên cướp đi một kiện bảo bối, đây là chuyện nhỏ, Ứng Long Vương cũng chỉ mượn lý do này làm khó dễ Diệp Hiên.
Tĩnh, vắng vẻ, cực hạn vắng vẻ.
Ứng Long Vương đang chờ đợi Diệp Hiên trả lời, hắn vô cùng tự tin Diệp Hiên sẽ lựa chọn sáng suốt, bởi vì hắn là Đại La Yêu Vương, Diệp Hiên không có sức phản kháng.
Bầy yêu lạnh nhạt bàng quan, Bắc Hải Long Vương bất đắc dĩ lắc đầu, hiển nhiên tất cả mọi người biết tiếp Diệp Hiên nhất định sẽ cúi đầu, ai bảo tu vi của hắn không địch lại Ứng Long Vương.
- Không thú vị, thật không thú vị.
Bỗng nhiên, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Diệp Hiên chậm rãi đứng dậy, đôi mắt nhìn về phía Ứng Long Vương cũng dần dần băng lạnh.
- Lúc đầu ta nghĩ ở đây cũng không tiện giết chóc, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác tới cửa chịu chết, ngươi nói ta có nên thành toàn cho ngươi?
Diệp Hiên dữ tợn cười một tiếng, đôi mắt nhìn về phía Ứng Long Vương gần giống như nhìn chó lợn đang đợi làm thịt.
- Xoạt!
Một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời, khi tiếng nói của Diệp Hiên rơi vào trong tai tất cả mọi người ở đây, đám Yêu Vương và Ngao Thuận đều hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn Diệp Hiên như nhìn người điên.
- Khổng Ly điên rồi hay sao?
- Hắn chẳng lẽ không biết Ứng Long Vương chính là Đại La cảnh?
- Điên, tuyệt đối điên, hắn nói Ứng Long Vương như thế, mặc dù bản thể hắn là ngũ sắc Khổng Tước, Ứng Long Vương cũng tuyệt đối không bỏ qua cho hắn.
Bầy yêu hoảng sợ nghị luận, tức thì làm cho cái này phương không gian ầm ĩ tột cùng, mà cái kia Bắc Hải Long Vương Ngao Thuận gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Hiên, trong mắt xẹt qua vẻ kinh hãi.
- Khổng Ly, ngươi cũng đã biết ngươi đang nói cái gì?-.
Ứng Long Vương nắm chặt hai tay, sắc mặt âm trầm như nước, đại la yêu quang cực kỳ đáng sợ nhộn nhạo ra, cả người tỏa ra sát cơ gắt gao tập trung ở trên thân Diệp Hiên, giống như muốn ngay lập tức chém giết Diệp Hiên.
- Không thể không nói, nghiệt long ngươi quá vô tri, lúc đầu ta cũng không muốn giết ngươi ở trong Bắc Hải long cung, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác muốn chết, ta cũng chỉ có thể thành toàn ngươi.
Diệp Hiên lạnh lùng mỉm cười, chuyện kế tiếp càng dọa bầy yêu sợ hãi, lại làm cho Ứng Long Vương lùi lại ba bước, thân thể đều đang hơi run rẩy.
Rầm rầm rầm!
Tám phương chấn động, nước gợn nổ vang, tám cánh cửa hiện ra, tiên quang quỷ dị kia mà đáng sợ nhộn nhạo, trực tiếp phong tỏa cả Bắc Hải long cung.
- Sinh tử bát môn, hóa tiên vì phàm, càn khôn nghịch chuyển, nhật nguyệt treo ngược.
Tay Diệp Hiên nâng Nghịch Tiên Trận đồ, sắc mặt của hắn không ngừng biến ảo, khi ánh sáng dần tiêu tán, ánh mắt Diệp Hiên nhìn về phía Ứng Long Vương lộ ra sát cơ cực kỳ tàn khốc.
Rầm rầm rầm!
Như cửu thiên kinh lôi nổ vang, lại tựa như nhật nguyệt càn khôn điên đảo, khi Diệp Hiên lộ ra bộ mặt thật của mình, hắn bước tới chỗ Ứng Long Vương, tiên quang đáng sợ nhộn nhạo, dọa bầy yêu ở đây và Ứng Long Vương dại ra không tiếng động, một loại cảm giác khủng bố không tiếng động tràn ngập ở trong lòng bầy yêu.
- Nếu không phải không muốn gây ra động tĩnh quá lớn, kinh động Ngọc Đế lão nhi trên Thiên Đình, ngươi căn bản không có tư cách để bản đế vận dụng Nghịch Tiên Trận đồ.
Diệp Hiên lãnh khốc phát ra tiếng, đôi mắt nhìn về phía Ứng Long Vương giống như nhìn người chết.
Sinh tử bát môn ù ù chuyển động, nhật nguyệt tinh quang xỏ xuyên qua cổ kim, sinh tử bát môn cách thiên tuyệt địa, bao phủ Bắc Hải long cung... Ai cũng đừng nghĩ đi ra, đương nhiên ai cũng vào không được.
Bởi vì đây là Nghịch Tiên Trận đồ, có công dụng quỷ thần khó lường, ngay cả bốn vị Đại La Kim Tiên năm đó đều ăn thiệt thòi, Ứng Long Vương chit là Yêu Vương đại la nhất trọng, thế nào có thể chống đỡ.
- Chết!
Chưởng chỉ như trời, tiêu diệt vạn vật, Diệp Hiên dữ tợn gầm nhẹ, một chưởng đánh ra, Đại La Kim Đan ở mi tâm hắn hơi chuyển động, một cổ lực lượng không thuộc về tam giới ầm ầm bộc phát ra từ trong bàn tay hắn.
Một chưởng này như trời, càng giống như theo từ chỗ sâu hỗn độn mà đến, trong nháy mắt giết tới mười hai vị la thiên Yêu Vương thành cặn bã, mưa máu nổ tung đầy trời rơi xuống, nguyên thần bay ra đều phát ra tiếng thét chói tai.
- Nhiếp!
Mười hai vị La Thiên Kim Tiên là vật đại bổ, Diệp Hiên như thế nào sẽ bỏ qua bọn họ?
Chưởng chỉ Diệp Hiên như thoi đưa, tri triển Kiếp Tiên thuật, trong nháy mắt ngưng tụ huyết hồn tu vi mười hai vị la thiên Yêu Vương chung một chỗ, hóa thành một đạo viên cầu màu máu, bị Diệp Hiên hút vào tay, sau đó nhe răng cười nhìn về phía Ứng Long Vương.
- A!
Kiếp Tiên thuật cực kỳ hung ác, mười hai vị La Thiên Kim Tiên bị Diệp Hiên đánh bể nhục thân mà chết, liên đới nguyên thần và tu vi đều bị Kiếp Tiên thuật khống chế, điều này cũng làm cho nguyên thần bọn họ lên tiếng kêu thảm thiết, tiếng kia thê lương đáng sợ tột cùng, đang bị dằn vặt không cách nào tưởng tượng, bầy yêu ở đây kinh hoảng quan sát, hiển nhiên có chút bị thủ đoạn của Diệp Hiên dọa sợ.
Lúc này, bầy yêu run rẩy miệng mồm, đôi mắt Ứng Long Vương dại ra, chân không tự chủ lui ngược lại vài bước, sắc mặt Bắc Hải Long Vương tái nhợt, cả người đều xụi lơ trên mặt đất, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng hiện ra vẻ cực kỳ kinh hoảng.
- Đại ca!
Thôn Thiên Cáp Mô cùng Thanh Khâu Vương gào thét, sắc mặt hai người đỏ hồng, kinh ngạc tột cùng, bọn họ không thể tin được, mười hai vị La Thiên Yêu Vương lại chết thảm tại chỗ dưới một kích của Diệp Hiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận