Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1376 - Tâm tư của tất cả các bên



Chương 1376 - Tâm tư của tất cả các bên




- Thù năm xưa, hôm nay thanh lý, người năm đó hủy Thiên Đình ta, một người trong bọn họ cũng không sống nổi.
Diệp Hiên lạnh lùng nói.
Ầm ầm.
Thiên địa rung chuyển, thời không ngưng trệ, chỉ thấy hai tay Diệp Hiên giống như nâng lên bầu trời, ba mươi ba trọng Thiên Đình đang nhanh chóng khôi phục như cũ, Nam Thiên Môn vỡ vụn kia mọc lên, lầu các cung điện lở loét cũng đang khôi phục như lúc ban đầu.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Loạn thạch phá không, hào quang lấp lánh, chỉ thấy Bất Chu Sơn tàn phá không chịu nổi đang ong ong rung chuyển, theo mỗi một tia hào quang xẹt qua, ngọn núi vỡ vụn kia đang cực nhanh khôi phục như cũ.
Ầm ầm.
Thiên Đình ba mươi ba trọng một lần nữa quấn quanh Bất Chu Sơn, thụy khí hào quang phóng lên trời, Thiên Đình chiến cổ ầm ầm lôi động, tiếng gầm giận dữ chinh chiến thiên địa truyền đến.
- Thiên Tôn, hạ lệnh đi!
Đám người Đông Hoàng Thái Nhất quỳ lạy, tàn quân Thiên Đình che trời che đất đang rống lên trời cao, lệ khí sát sinh thiên địa đang cuồn cuộn tám hướng, ánh mắt mỗi người nhìn về phía Diệp Hiên đều hiện ra màu đỏ thẫm.
Bọn họ chờ đợi quá lâu, đợi ba trăm vạn năm, hôm nay bọn họ một lần nữa trở về, nhất định phải phát tiết ra thù hận ba trăm vạn năm qua.
- Truyền pháp chỉ của bản tôn, phàm là Vu tộc nhất mạch, chém tận giết tuyệt, một người không lưu.
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng, tám phương thiên địa đều đang ầm ầm vang vọng.
- Giết!
Ầm ầm!
Chiến trống sát sinh đang lôi động, cửu thiên kinh lôi đang nổ vang, Bất Chu Thần Sơn bay lên trời, mang theo ba mươi ba trọng Thiên Đình lao qua trường thiên.
Đè nén thù hận ba trăm vạn năm, cuối cùng phải bộc phát ra trong thời đại này, phàm là người năm xưa tham gia phá diệt Thiên Đình, tất cả đều phải tìm bọn họ thanh lý sổ sách cũ.
......
Tam giới đều kinh hãi, trời đất chấn động.
Khi ba mươi ba trọng Thiên Đình trở về phiến thiên địa này, khi tiếng hô giết chấn động thiên địa vang vọng Hồng Hoang, trực tiếp làm cho cả thiên địa Hồng Hoang xảy ra biến động cực kỳ đáng sợ.
Ba mươi ba trọng thiên ngoại.
Bích Du Cung.
Thông Thiên Giáo Chủ bất ngờ mở mắt, sắc mặt vốn bình tĩnh hóa thành kinh hỉ cực lớn.
- Hắn ta còn sống? Hắn còn sống?
- Thiên Đình trở về, Thiên Đình dĩ nhiên trở về?
- Ha ha.
Thông Thiên Giáo Chủ đứng dậy, cất tiếng cười điên cuồng. Tru Tiên tứ kiếm vờn quanh thân, bước ra một bước, trong nháy mắt biến mất trong Bích Du cung.

Cùng một lúc.
Bát Cảnh cung.
Sắc mặt Đạo Đức Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Tôn trắng bệch, cả người đều kịch liệt run rẩy, một loại cảm giác khủng bố không nói nên lời tràn ngập trong nội tâm hai người.
- Làm sao có thể? Làm sao hắn có thể còn sống?
- Sẽ không, tuyệt đối sẽ không, năm đó hắn rõ ràng hóa thành một cỗ khô cốt, hồn phi phách tán rồi mà.
Đạo Đức Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Tôn đang run rẩy rống to, thánh quang trên người hai người đều hỗn loạn đến cực hạn.
- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Nguyên Thủy Tôn sợ hãi thì thầm, nhớ tới tai nạn năm đó Diệp Hiên mang đến cho hắn, trong lòng của hắn sợ hãi không thôi.
- Đi, không thể ngây người ở nơi này, nếu không chờ hắn tìm đến, ngươi và ta nhất định sẽ chết trong tay hắn.
Bỗng nhiên, Đạo Đức Thiên Tôn run rẩy lên tiếng, nói với Nguyên Thủy Tôn một tiếng liền độn đi xa, Nguyên Thủy Tôn vội vàng đi theo, hai đại Thánh nhân biến mất ở trong Bát Cảnh cung.
Hiển nhiên, Diệp Hiên tái hiện thế gian, càng là mang theo tam thập tam trọng Thiên đình giết tới Vu Tộc, chỉ sợ Vu Tộc chạy không thoát, tất cả thượng cổ thập nhị Tổ Vu sẽ ngã xuống, đây đã là sự thật, không ai có thể thay đổi.
Chờ Diệp Hiên giải quyết Vu tộc nhất mạch, kế tiếp tất nhiên chính là hai người bọn hắn, nếu còn ở trong Bát Cảnh cung, vậy chính là hành vi muốn chết.
Hiện tại, sinh lộ duy nhất của hai đại Thánh nhân chính là Tử Tiêu cung của Hồng Quân Đạo Tổ, cũng chỉ có đi theo bên người Hồng Quân Đạo Tổ, hai người mới có thể bảo vệ tính mạng của mình.
Phía bên kia.
Trong một ngọn núi sâu vô danh, La Hầu khoanh chân tu luyện, Tru Thiên Kích nằm ngang trên hai đầu gối hắn, từng đợt tịch diệt lực thỉnh thoảng lóe lên trên thân kích.
La Hầu bỗng nhiên mở mắt, trong mắt xẹt qua một tia kinh hãi, một đôi vạn pháp ma nhãn càng chiếu vỡ hư không, hắn nhìn thấy một người hắn cực kỳ không muốn nhìn thấy.
- Ngươi thế nhưng còn sống?
Sắc mặt bình tĩnh của La Hầu trong nháy mắt đại biến, quả thực không thể tin vào mắt mình.
- Làm thế nào có thể? Làm thế nào có thể?
La Hầu đứng dậy, đôi mắt hiện ra vẻ cực kỳ nặng nề, hắn gắt gao nắm Tru Thiên Kích trong tay, không ngừng đi tới đi lui.
- Năm đó hắn rõ ràng hồn phi phách tán mà chết.
- Tại sao hắn ta lại sống lại?
La Hầu run rẩy thì thầm, trong mắt không ngừng xẹt qua vẻ sợ hãi, khí tức hồng trần đều hỗn loạn đến cực hạn, bởi vì Diệp Hiên xuất hiện, triệt để làm cho tâm tình của hắn bắt đầu sụp đổ.
- Nhân quả... Một nhân quả rất lớn!
Năm ngón tay La Ẩn nhanh chóng bấm toán, sau ba hơi, trán hắn hiện lên rất nhiều mồ hôi lạnh, khuôn mặt cũng biến thành dữ tợn.
- Hồng Trần Thất Nan, Hồng Trần Thất Nan của ta dĩ nhiên chính là hắn?
La Hầu run rẩy rống to, cả người đều nóng nảy không thôi, trách không được ba trăm vạn năm trôi qua, hắn khổ sở chờ không được Hồng Trần Thất Nan, thì ra kiếp số này ứng nghiệm trên người Diệp Hiên.
Bình tĩnh, La Hầu không ngừng tự nhủ mình phải bình tĩnh lại.
- Hô!
La Ẩn phun ra một ngụm trọc khí, rốt cục bình tĩnh lại.
- Diệp Hiên, năm đó ngươi đã bị ta tính kế, hôm nay cho dù ngươi tái hiện thế gian, ngươi vẫn là bại tướng dưới tay ta.



Bạn cần đăng nhập để bình luận