Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 665 - Thiên Đế thay phiên ngồi, hôm nay đến ta (2)



Chương 665 - Thiên Đế thay phiên ngồi, hôm nay đến ta (2)




Khủng khiếp, khủng khiếp.
Tất cả mọi người đều không ngờ, Diệp Hiên biến mất ba ngàn năm, khi hắn xuất hiện lần nữa, bản thân không chỉ bước vào Đại La Kim Tiên, chiến lực lại khủng bố đến mức này.
Tại thời điểm này.
Sắc mặt Ngọc Đế xanh mét, hai tay nắm chặt, móng tay cài vào lòng bàn tay cũng không biết, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng hiện ra vẻ cực kỳ kiêng kỵ.
Ngọc Đế tự hỏi, nếu đổi hắn thành Diệp Hiên, tuy rằng cũng có thể đánh chết Hoàng Long chân nhân, nhưng tuyệt đối không dễ dàng, huống chi Diệp Hiên chỉ đánh ra một quyền đã đem mấy vị Đại La Kim Tiên đánh lui, càng đánh bọn họ trọng thương.
Cho đến lúc này, Ngọc Đế rốt cuộc cũng hiểu được một chuyện, nếu Diệp Hiên đã công khai xuất hiện tại Bàn Đào thịnh hội, hiển nhiên Diệp Hiên đã không còn sợ hắn.
Chỉ sợ hôm nay chính là lúc hai người quyết tử chiến.
Không chỉ có Ngọc Đế hiểu, Đại La Kim Tiên còn lại trong nháy mắt nghĩ đến điểm này, điều này cũng làm cho vẻ mặt mỗi người biến ảo bất định, một cỗ không khí cực kỳ áp lực sinh sôi nảy nở trong ngàn vạn dặm trời đất.
Sợ hãi, kiêng kỵ, còn có một loại sợ hãi nói không rõ ràng, đây chính là cảm thụ mà Diệp Hiên mang đến cho bọn họ.
Bước đi.
Diệp Hiên một thân hắc y, ba ngàn sợi tơ đen buông xuống sau đầu, gió mạnh thổi tới, sợi tóc của hắn phiêu đãng trong gió.
Đạp trời mà đi không gợn sóng, trong ánh mắt sợ hãi của quần tiên, Diệp Hiên cuối cùng đi tới trước ngai vàng Thiên Đế, trong ánh mắt ngốc trệ của quần tiên, chậm rãi ngồi trên ngai vàng.
Yên tĩnh, im lặng đến cực điểm.
Khi Diệp Hiên ngồi trên ngai vàng Thiên Đế, quần tiên hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng trở nên cổ quái mà hoảng sợ.
- Hắn... Hắn muốn làm gì?
- Diệp Hiên lại ngồi trên ngai vàng Thiên Đế, chẳng lẽ hắn muốn... ?
- Điên rồi, tuyệt đối điên rồi, tuy rằng Đông Cực Đế Quân hắn chiến lực vô song, nhưng Ngọc Đế chính là chủ nhân Tam Giới, càng là Hồng Quân Đạo Tổ tự mình sắc phong, sao hắn dám làm việc như thế?
Yên tĩnh qua đi, các loại âm thanh nghị luận xôn xao vang lên, tiên nhân ở đây đều lộ sắc mặt tái nhợt, không biết vì sao Diệp Hiên dám làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy.
Không trách mọi người có loại suy nghĩ này.
Phải biết rằng trong thiên địa nhân tam giới, Đại La Kim Tiên tuy rằng không nhiều, nhưng tuyệt đối không ít, nếu ai tu vi cao thì có thể ngồi lên vị trí Thiên Đế, Ngọc Đế kia căn bản không xếp hạng được, cũng càng không tới phiên hắn chưởng quản Tam Giới.
Ngọc Đế có thể chưởng quản Tam Giới, là bởi vì có pháp chỉ của Hồng Quân Đạo Tổ, đây mới là nguyên nhân chính để Ngọc Đế có thể trở thành chủ nhân Tam Giới.
- To gan, Diệp Hiên ngươi muốn làm gì?
Tây Vương Mẫu cất tiếng trách cứ, ung dung hoa quý trước đó đều biến thành lạnh như băng, trợn mắt nhìn Diệp Hiên, nói.
- Thiên Đế thay phiên nhau ngồi, hôm nay đến phiên ta, nếu Ngọc Đế hắn vô đức vô dụng, không bằng để vị trí Thiên Đế này cho Diệp Hiên ta ngồi một chút, không biết chư vị có ý kiến gì không?
Trên ngai vàng Thiên Đế, hai tay Diệp Hiên chống đỡ tay cầm, nửa người hơi nghiêng về phía trước, nụ cười âm độc tàn khốc lộ ra từ khóe miệng hắn, nhìn xuống quần tiên, âm thanh hiện ra quỷ dị mà âm trầm.
Trời đất mới mở ra, vạn vật mông muội.
Dưới năm tháng dài trôi qua, trong thiên địa tổng cộng có ba vị Thiên Đế.
Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất, hai vị Thiên Đế cùng nắm giữ Thượng Cổ Thiên Đình, suất lĩnh hàng tỷ yêu tộc xưng bá thiên địa, cũng chỉ có vu tộc thượng cổ mới có thể chống lại.
Theo vu yêu đại kiếp mở ra, thượng cổ thiên đình tan vỡ, truyền thuyết hai đại Thiên Đế cũng bỏ mạng trong thiên địa.
Thượng cổ thiên đình tan vỡ, vu yêu hai tộc rời khỏi lịch sử, nhân tộc cường thế quật khởi, Hồng Quân Đạo Tổ hàng xuống pháp chỉ, Ngọc Đế tuân thủ thiên mệnh thành lập lại thiên đình, cũng là vị Thiên Đế thứ ba.
Hôm nay, Diệp Hiên ngồi ở trên ngai vàng Thiên Đế, càng ở trước mặt đạo thống khắp nơi nói lời ngông cuồng, muốn làm Tam Giới chi chủ, đây quả thực chính là chuyện buồn cười, cũng làm cho quần tiên liên tục cười lạnh.
Đông Cực Đế Quân ngươi bước vào Đại La thì sao?
Diệp Hiên ngươi ngay cả đánh bại mấy vị Đại La liên thủ thì như thế nào.
Ngươi có tư cách gì tự lập làm Thiên Đế, trở thành chủ nhân tam giới mới?
Các loại ý nghĩ khinh miệt khinh thường sinh sôi nảy nở trong lòng mỗi một vị tiên nhân, cũng không phải bọn họ xem thường Diệp Hiên, mà là Diệp Hiên căn bản không có năng lực này.
Ngọc Đế chưởng quản Tam Giới, đó là đạo thống khắp nơi cho Hồng Quân Đạo Tổ mặt mũi, Diệp Hiên ngươi lại tính là cái gì?
- To gan, Ngọc Đế là Hồng Quân đạo tổ tự mình sắc phong, ngươi dám làm ra chuyện đại nghịch bất đạo, còn không nhanh chóng từ đi xuống ngai vàng Thiên Đế?
Quảng Thành Tử cất tiếng giận dữ.
- To gan?
Diệp Hiên âm lãnh cười nhìn về phía Quảng Thành Tử nói:.
- Xem ra ngươi rất có ý kiến đối với việc ta trở thành Thiên Đế?
- Cẩn thận!
Bỗng nhiên, Thái Ất chân nhân kinh hô, quanh thân nở rộ Đại La tiên quang, nhưng không đợi hắn có hành động, một màn kế tiếp làm cho quần tiên sợ hãi, hàm răng đều khẽ run rẩy.
Ầm ầm!
Sấm sét kình thiên, phong vân rung chuyển, cũng không thấy Diệp Hiên có động tác gì, chỉ là tám phương thời không cực hạn hỗn loạn, thiên địa càn khôn đều này treo ngược, nhật nguyệt tinh thần trong Thái Hạo ong ong xoay tròn, vô tận thiên khung triệt để đều mờ mịt.
-Chết!
Sát sinh thiên địa, vạn vật tuyệt diệt, một chữ đơn giản giải thích sát khí ngoan độc của Diệp Hiên. Lúc hắn đánh ra một chưởng, một cự chưởng thông thiên bày ra, trong nháy mắt xuất hiện trước người Quảng Thành Tử, đột nhiên nắm thân thể của hắn trong tay.



Bạn cần đăng nhập để bình luận