Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1881: Ma hóa

Chương 1881: Ma hóa
Đôi mắt thiếu niên trong giây lát đã huyết hồng, vô cùng tức giận nhìn lại Tiêu gia lão tổ, đã quên mất sự kính sợ đối với Tiêu gia, gân xanh trên trán càng là nhúc nhích như giòi bọ.
- Thuốc giải?
Sắc mặt Tiêu gia lão tổ hơi tái đi, cực kỳ kiêng kị nhìn Diệp Hiên một cái, Quy Thiên Dịch này căn bản cũng không có thuốc giải, phàm là người dùng qua thì chắc chắn sẽ phải chết, hắn lại đi đâu tìm thuốc giải cho thiếu niên ?
- Cái này... Cái này... ?
Nội tâm Tiêu gia lão tổ quýnh lên, hắn cũng không phải e ngại thiếu niên, mà là cực kỳ kiêng kị Diệp Hiên, bởi vì vừa rồi khí tức Diệp Hiên triển lộ rõ ràng qua cả Thánh Vương cảnh, nếu như đối phương làm khó dễ hắn, chỉ sợ hôm nay Tiêu gia chắc chắn sẽ xảy ra đại kiếp.
Phốc!
Bỗng nhiên, một ngụm máu đen dâng lên từ trong miệng Ứng Linh Tuyết, dung nhan vốn là đoan trang đã bị hắc khí chiếm cứ, khí tức trên người cũng bắt đầu từ từ tiêu tán đi.
- Nương?
Thiếu niên bi thống hét to, cả người đã hoàn toàn hoảng loạn, hắn không ngừng lay động thân thể bắt đầu lạnh lẽo của mẫu thân, nước mắt càng là đang không ngừng lăn xuống.
- Tiên sinh, cầu xin ngài cứu cứu nương ta, cầu xin ngài.
Sau một khắc, thiếu niên đột nhiên quỳ gối dưới chân Diệp Hiên, bi thống cầu cứu Diệp Hiên.
- Ai!
Diệp Hiên bất đắc dĩ thở dài nói:
- Không phải ta không cứu nàng, chỉ là ta cũng bất lực.
- Người đâu, người đâu, mau mời thần y trong tộc đến đây.
Nội tâm Tiêu gia lão tổ trở nên bối rối, mặc dù hắn không cảm giác được Diệp Hiên có sát cơ, nhưng tâm thần trong cõi U Minh lại cực kỳ rung động, giống như muốn xảy ra chuyện chuyện gì đó cực kỳ không tốt.
Rất nhanh, trong tiếng kêu khóc bi thống của thiếu niên, một vị lão giả tóc trắng xoá bước nhanh vào Hàn Tiêu các, vội vàng bắt mạch cho Ứng Linh Tuyết.
- Lão phu thực sự bất lực.
Mấy chục giây qua đi, cái tên được gọi là thần y này hổ thẹn mở miệng, chỉ vì Quy Thiên Dịch này quá ác độc, bằng vào y thuật của hắn căn bản là không có cách cứu sống Ứng Linh Tuyết được.
Kỳ thực, coi như vị thần y này có thể cứu Ứng Linh Tuyết về, Diệp Hiên cũng sẽ không để Ứng Linh Tuyết sống, dù sao nữ tử này chết đối thiếu niên mới là bước ngoặt cuộc sống.
- Ngươi phế vật này, trị không hết cho nương ta, ngươi đi chết đi.
Ngao!
Đôi mắt thiếu niên đã chuyển sang một màu đỏ, trong miệng càng là gầm thét lên giống như hung thú, tiện tay rút ra trường đao mang theo bên hông, một đao chém rụng đầu tên thần y sống sờ sờ này.
- Ngươi... ?
Sắc mặt Tiêu gia lão tổ đột biến, đáy mắt xẹt qua sự tức giận, nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn xuống, bởi vì Diệp Hiên để hắn quá kiêng kị.
- Kỳ thực ta còn có một biện pháp, tuy nhiên...
Diệp Hiên ra vẻ thở dài, cũng không tiếp tục nói tiếp, chỉ là thiếu niên giống như bắt đến được một cọng cỏ cứu mạng, hắn điên cuồng dập đầu bi thiết nói với Diệp Hiên:
- Tiên sinh, ngài là người có đại bản lãnh thông thiên, cầu xin ngài cứu nương ta, mặc kệ chuyện gì ta cũng đều nguyện ý đi làm.
- Ta có một môn bí thuật tên là Hoán Huyết Đại Pháp, nhưng loại pháp môn này quá tàn khốc quá ác độc, là giết chết sinh mệnh lấy đi huyết hồn tinh khí, sau đó dung nhập trong cơ thể mẫu thân ngươi, có lẽ có thể cứu được tính mạng của nàng.
Diệp Hiên nói.
- Vân nhi... Không... Không....
Bỗng nhiên, tại thời khắc Ứng Linh Tuyết hấp hối, nàng cố gắng mở hai mắt ra, nắm thật chặt tay thiếu niên, càng là hư nhược nhìn hắn lắc đầu.
Có lẽ tại một khắc cuối cùng của sinh mệnh này, cuối cùng Ứng Linh Tuyết cũng hiểu rõ được một chuyện, mặc dù nàng đã đồng ý với Diệp Hiên hi sinh chính mình, nhưng nàng cũng phát hiện Diệp Hiên căn bản chính là một tên ma quỷ, nếu để cho nhi tử ngày sau đi theo ở bên cạnh hắn, chỉ sợ cũng không có kết cục gì tốt.
- Nương, con sẽ không để cho ngài chết.
Thiếu niên bi thống lên tiếng, càng là mặt mũi tràn đầy chờ mong nhìn lại Diệp Hiên.
- Muốn cứu nương ngươi rất đơn giản, nhưng cần ngươi giết toàn bộ người của Tiêu gia, dùng huyết hồn tinh khí của bọn họ bù đắp sinh cơ trong cơ thể nương ngươi, ngươi nguyện ý không?
Sắc mặt Diệp Hiên bình tĩnh không lay động, chỉ là lời hắn nói như là lời của ác ma, tràn ngập mê hoặc nhân tâm, lọt vào trong tai thiếu niên cũng làm cho đôi mắt hắn càng trở nên hung lệ.
- Nguyện ý, ta nguyện ý.
Thiếu niên đã ẩn ẩn có dấu hiệu ma hóa, huyết sắc trong hai con ngươi càng thêm nồng đậm, đã bắt đầu hoàn toàn nhận việc Diệp Hiên dẫn đạo mà làm.
- Huyền Ma, ta ban tặng ngươi lực lượng sát sinh cực ma, đi thôi, đem toàn bộ Tiêu gia chém tận giết tuyệt, như thế mới có thể cứu được tính mệnh mẫu thân ngươi.
Ầm ầm!
Tại một khắc này, quanh người Diệp Hiên dâng lên khí tức cực ma, ma quang nồng đậm hắc ám vô biên, giống như Thái Dương Tinh đều không thể xua tan được sợi hắc ám này.
Oanh!
Diệp Hiên đang mỉm cười, chỉ là nụ cười của hắn quá ma hóa mà lại tàn khốc, hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết đánh ra từng đạo ma văn khủng bố, tất cả đều cuộn trào mãnh lao đến thiếu niên.
- A!
Một luồng lực lượng cực ma này quá đáng sợ, quán thâu tiến vào trong cơ thể thiếu niên, để bộ da toàn thân hắn đều đang nổ tung, máu tươi đang không ngừng tràn ra, âm thanh cực kỳ thống khổ gầm thét ra từ trong miệng thiếu niên.
Chỉ là sau một khắc, một cỗ ma quang cực kỳ khủng bố đang bốc hơi lên từ trên cơ thể thiếu niên, dù sao lực lượng cực ma này cũng một loại là danh xưng thập nhị lực lượng chí cường, khổ sở mang đến cho thiếu niên, quả thực để người ngoài không cách nào tưởng tượng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận