Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2518: Hết thảy đều kết thúc

Chương 2518: Hết thảy đều kết thúc
- Đạo Thành.
Diệp Hiên chỉ tay về phía Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần, trực tiếp dung hợp hoàn mỹ hai đạo Hỗn Độn Thiên Tâm vào trong thân thể bọn họ. Theo hai đạo lực lượng chí cường bộc phát ra từ trên hai người, hai đại vạn cổ chí cường mới hoành không xuất thế.
- Đa tạ tiên sinh.
Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần cảm nhận được lực lượng của bản thân. Lực lượng vận mệnh và lực lượng thôn phệ không ngừng bao quanh, một cảm giác mạnh mẽ chưa từng có hiện ra trong lòng hai người.
Hai người nằm mơ cũng không ngờ, mình có một ngày sẽ trở thành chí cường, đây quả thực là một giấc mộng xa vời, không ngờ bọn họ lại có ngày trở thành chí cường.
- Không cần cảm ơn ta, đây đều là các ngươi xứng đáng.
Diệp Hiên khẽ cười nói.
Từ nhân gian giới đến hỗn độn vũ trụ, hai người trung thành đi theo cống hiến, Diệp Hiên vẫn bận rộn tự mình tu luyện, trợ giúp hai người thật sự có thể nói rất ít, hiện giờ hắn đi vào Nghịch Thiên chi cảnh, cũng đến lúc bồi thường cho hai người, đây cũng là ý nghĩ chân thật nhất của Diệp Hiên.
- Tiên sinh ban cho, hai người ta thẹn không dám nhân. Nếu không có tiên sinh, ta và Bắc Thần cũng đã sớm chết già tại nhân gian. Thật ra tiên sinh chưa bao giờ nợ chúng ta, ngược lại là chúng ta nợ tiên sinh.
Hai mắt Hoàng bàn tử hiện ra hơi nước, hiển nhiên, tâm tình hắn hiện tại khó có thể bình phục, nghĩ đến đủ loại chuyện trôi qua trong năm tháng vô tận, hắn cảm thấy thật sự rất may mắn khi năm đó có thể gặp được Diệp Hiên.
- Gia hỏa một bụng ý xấu như ngươi còn già mồn.
Diệp Hiên cười mắng vỗ vỗ bả vai Hoàng bàn tử, điều này cũng khiến mọi người ở đây hâm mộ nhìn nhau. Dù sao bọn họ cũng không có loại đãi ngộ này, đối mặt với Diệp Hiên đều nơm nớp lo sợ, cũng chỉ có Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần mới có thể thân cận với Diệp Hiên như vậy.
Bây giờ tu vi đã có, Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần đều hóa thành chí cường, có thể nói không thua bất cứ ai, hơn nữa hai người tiếp quản lực lượng vận mệnh và lực lượng thôn phệ, đều là đứng đầu trong số các chí cường.
- Tiên sinh, ngài thật sự muốn ta và Bắc Thần nắm giữ ngôi vị đế quân?
Hoàng bàn tử hơi có vẻ khổ sở hỏi.
Diệp Hiên liếc mắt một cái đã nhìn ra suy nghĩ trong lòng Hoàng bàn tử, dù sao Hoàng bàn tử đi theo hắn nhiều năm, sao lại không biết tâm tư của hắn?
Cái gọi là bầu trời không có hai mặt trời, nước không có hai vua, hai vị đế quân là chuyện chưa từng có, nhưng trong mắt Diệp Hiên, Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần đã cùng nhau trải qua nhiều chuyện như vậy, tuyệt đối sẽ không vì quyền lợi trong tay mà thù hận lẫn nhau.
- Hồng Hoang yêu tộc năm xưa, không phải cũng hai đại đế quân chấp chưởng Thiên Đình sao?
- Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Quân lại thân như huynh đệ, cho nên ta hy vọng hai người các ngươi có thể cùng nhau chấp chưởng Táng Thiên cung.
Diệp Hiên trịnh trọng nhìn về phía hai người.
- Không sai, nếu tiên sinh coi trọng hai người các ngươi, hai người các ngươi không nên từ chối.
Diệp Khinh Mi đúng lúc xen vào.
- Tiên sinh, ta và Bắc Thần tuyệt đối sẽ không làm ngài thất vọng.
Cuối cùng, Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần đồng ý, lại khom người lạy Diệp Hiên ba lạy, nhưng lại được Diệp Hiên đỡ dậy.
- Có hai người các ngươi tọa trấn Táng Thiên cung, ta mới yên tâm, lúc này đi xa cũng có thể tâm không vướng bận.
Diệp Hiên nói tới đây vỗ vỗ bả vai hai người, cho hai người một ánh mắt chỉ có bọn họ hiểu, hết thảy đều không cần nói.
Diệp Hiên có thể tin tưởng ai?
Nhìn khắp hỗn độn vũ trụ, dựa theo phương châm Diệp Hiên từng nói, hắn không tin bất kỳ kẻ nào.
Nhưng trải qua năm tháng vô tận, Diệp Hiên một đường vấp ngã đi tới, Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần đáng để hắn tin tưởng, bởi vì thời gian đã chứng minh quá nhiều chuyện.
Cho nên, Diệp Hiên chỉ dùng tám chữ đã có thể hình dung đánh giá hai người.
Không rời không bỏ, trung tâm không hai.
- Từ hôm nay trở đi, Táng Thiên Cung đã có Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần chấp chưởng, thấy hai người bọn hắn như gặp ta, nếu có người dám làm trái ý chí của hắn, thì đó là làm trái ý chí của Diệp Hiên ta.
Ầm ầm.
Ống tay áo Diệp Hiên cuộn lại, hai đế tọa vàng rực hiện ra, trực tiếp đẩy Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần lên, hai người có vẻ chật vật ngồi trên đó.
- Chúng ta tham kiến đế quân.
Đại cục đã định, ai dám phản đối quyết định của Diệp Hiên?
Dưới sự dẫn dắt của tam đại đệ tử, mọi người nhao nhao bái lạy hai vị đế quân mới, Diệp Hiên hài lòng gật đầu.
Diệp Hiên tự nhiên biết đám người Diệp Huyền Ma sẽ không phục, trong lòng càng có khả năng có chút oán khí.
Nhưng chuyện này có liên quan gì?
Chỉ cần hắn còn tồn tại một ngày, những đệ tử này của hắn cũng không dám làm phản, chỉ có thể theo khuôn phép ý chí của hắn.
Lùi lại một bước, cho dù mình thật sự có một ngày mình ngã xuống, với tu vi của Hoàng bàn tử Cố Bắc Thần, cũng đủ để chống lại những kẻ không phục, hơn nữa Diệp Khinh Mi cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ.
Chuyện kế tiếp rất đơn giản, mấy đại chí cường đạo thống hợp nhất hóa thành Táng Thiên Cung, tự nhiên bắt đầu phân phong chức vị cho mọi người, mà Diệp Hiên cũng đã sớm chuẩn bị xong.
Từ tu vi đến công lao, một đám thần vị đều được phân phong ra.
Diệp Khinh Mi thân là chí cường, lại là thê tử trên danh nghĩa của Diệp Hiên, ở trong Táng Thiên Cung được tôn làm thần mẫu, ở ngoài vẫn như cũ vẫn dùng phong hào chí cường Cực Tình chi chủ.
Tam đại đệ tử, tất cả đều phong hoàng, dù sao đế ở trên hoàng, phong hào này cũng là hợp tình hợp lý, ở bên ngoài thì bọn họ vẫn là vạn cổ chí cường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận