Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1456 - Nguyên hội thứ mười



Chương 1456 - Nguyên hội thứ mười




- Đúng vậy, Vạn Linh thiên điện chính là chúa tể đương thời, Vạn Linh Thiên Chủ Hỗn Độn Cộng Tôn, lẽ ra phải do Vạn Linh thiên điện tiếp đãi mới đúng.
Đạo Thập Nhị Thái Sơ thánh địa lạnh giọng phụ họa, một mặt khinh miệt nhìn về phía Lâm Diệu Tiên.
- Các ngươi đừng khinh người quá đáng!
Nhìn hai người lạnh giọng trào phúng, Lâm Diệu Tiên lên tiếng yêu kiều, đáy mắt lại có vẻ kiêng dè cực lớn.
- Vạn Linh Thiên Chủ, Hỗn Độn Cộng Tôn, trừ phi Diệu Pháp quốc độ các ngươi muốn là địch cùng Vạn Linh thiên điện ta, nếu không hôm nay Diệp tiền bối tất nhiên phải được Vạn Linh thiên điện chúng ta tiếp đãi.
Da Ma La lạnh lùng nói.
Hiển nhiên, tại mười mấy vị sinh linh, riêng phần mình đại biểu đạo thống đại giáo một phương, mà xem tư thái Da Ma La, hiển nhiên Vạn Linh thiên điện trong đại thế giới hỗn độn có uy thế không cách nào tưởng tượng, cái này khiến đại giáo đạo thống khác không dám đắc tội.
Lúc này.
Diệp Hiên thờ ơ lạnh nhạt, hắn tỉ mỉ phát hiện Da Ma La mặc dù chỉ là tu vi Thiên Đạo lục kiếp, mà Lâm Diệu Tiên là Thiên Đạo bát kiếp, nhưng lại ẩn ẩn kiêng kị người này.
Có chút ý tứ!
Trong lòng Diệp Hiên cười lạnh nói nhỏ, xem ra đại thế giới hỗn độn này cũng không phải nơi bình thản, chỉ cần nơi đó có người liền có phân tranh.
- Ta có phần hứng thú với Diệu Pháp quốc độ, vậy liền quấy rầy ngươi.
Diệp Hiên mỉm cười nhìn về phía Lâm Diệu Tiên nói.
Theo lời Diệp Hiên vừa nói, sắc mặt Lâm Diệu Tiên đại hỉ, mà Da Ma La nhướng mày, mặc dù đáy lòng có chút bất mãn trước quyết định của Diệp Hiên, nhưng cũng không dám tùy ý biểu hiện ra ngoài.
Dù sao trước mặt hắn chính là một vị Đại Thánh chân chính, càng có thể là một vị từ Thánh Vương cảnh, Da Ma La hắn chẳng qua chỉ là một chấp sự Vạn Linh phân điện nho nhỏ, thứ đại nhân vật này hắn đắc tội không nổi.
- Tiền bối có chỗ không biết, bây giờ đại thế giới hỗn độn chính là có từ Vạn Linh thiên điện chúng ta là chúa tể, tiền bối còn là một tòa khách điếm được Vạn Linh thiên điện chúng ta sắp xếp thỏa đáng, điện chủ lão nhân gia ông ta biết tiền bối đến, nhất định sẽ tự mình tiếp đãi ngài.
Da Ma La trầm giọng nói.
Khả năng theo thói quen Da Ma La được người khác kính ngưỡng, nhiều năm qua quen nương tựa vào uy danh Vạn Linh thiên điện mà hoành hành bá đạo, mặc dù giờ phút này ngôn từ có chút tôn kính, nhưng lại biểu hiện ra một bộ tư thế cao cao tại thượng.
- Ngươi là đang uy hiếp ta?
Hai mắt Diệp Hiên híp lại nói.
Nhìn nụ cười trên mặt Diệp Hiên tắt lịm, Da Ma La cũng không có nét gì e ngại, dù sao lưng hắn tựa Vạn Linh thiên điện, chỉ là không bất kính với Diệp Hiên, hắn không tin Diệp Hiên có thể giáng tội hắn.
- Không dám, chỉ là tiền bối ngủ say mười vạn năm, khả năng không biết chủ nhân Vạn Linh thiên điện ta đã bước vào hàng ngũ vạn cổ chí cường, chân chính trở thành chúa tể của nguyên hội này, bởi cái gọi là chim khôn biết chọn cây mà đậu, Vạn Linh thiên điện ta rất có thành ý mời tiền bối đến.
Da Ma La không kiêu ngạo cũng không hèn mọn nói.
Mặc dù hắn chỉ là Tiểu Thánh, căn bản là không thể đánh đồng cùng Diệp Hiên, giờ phút này hắn đang đại biểu Vạn Linh thiên điện, tự nhiên cũng không làm yếu đi khí thế của Vạn Linh thiên điện.
- Đại đạo tranh phong, không tiến tắc thối, đừng nói ngươi chỉ là một Tiểu Thánh, coi như Vạn Linh Chủ Nhân năm đó lúc chưa thành tựu vạn cổ chí cường, nhìn thấy bản thánh cũng phải tôn xưng một tiếng đạo hữu, ngươi cũng dám ồn ào trước mặt bản thánh?
Ầm!
Hai mắt Diệp Hiên khẽ động, nơi này đều vặn vẹo cực hạn, uy năng hỗn độn ầm vang bộc phát, chỉ thấy cả tiếng kêu thảm Da Ma La cũng không kịp phát ra, trực tiếp sụp đổ thành huyết vụ đầy trời, hồn phi phách tán giữa trời đất.
Diệp Hiên nói giết người liền giết người, căn bản không có nửa điểm do dự, cảnh tượng này hiện ra, trực tiếp khiến hơn mười người kia hít một hơi lãnh khí.
- Tiền bối... Ngài... Ngài....
Sắc mặt Lâm Diệu Tiên thảm bạch, hai mắt hồi hộp nhìn về phía Diệp Hiên, nàng thế nào cũng không nghĩ tới Diệp Hiên vậy mà chỉ vì hai câu nói của Da Ma La liền đem Da Ma La oanh sát ngay tại chỗ.
- Uy năng Đại Thánh, người nào dám nhục? Hắn là tự tìm đường chết.
Diệp Hiên lạnh giọng mở miệng, sau đó đảo mắt chỗ mười mấy vị sinh linh nói:
- Năm đó bản thánh tại hỗn độn tinh không nhất chiến thăng hoa cực điểm, diệt linh kích hạ đã giết không biết bao nhiêu Thánh Vương, chỉ là một tên tiểu bối hậu thế cũng dám làm càn với ta, đây chính là hắn tìm đường chết.
- Thánh uy tiền bối, chúng ta kính phục.
Bọn người Lâm Diệu Tiên vội vàng cúi đầu liền bái, nào dám lộ ra nửa điểm bất mãn?
Nhìn qua bộ dáng bọn người Lâm Diệu Tiên kính sợ, lúc này Diệp Hiên mới hài lòng nhẹ gật đầu.
Hắn giết Da Ma La, cũng không phải vì xúc động gì đó, mà là hắn nhớ kỹ lời Nguyên Linh từng nói, Đại Thánh trong đại thế giới hỗn độn, đó cũng là cấp độ bá chủ một phương, nếu có người dám khinh mạn, nhất định phải nhất cử oanh sát, giữ gìn tôn nghiêm Đại Thánh.
Mà Diệp Hiên vừa mới thổi da trâu lên tận trời, nếu trước lời uy hiếp của Da Ma La mà hắn không làm gì, chẳng phải là hắn khiến người khác xem thường?
Giết người lập uy, đây mới là thủ đoạn của Diệp Hiên, cũng hiển lộ rõ ràng ra uy nghiêm Đại Thánh của hắn.
Mà Diệp Hiên cũng không tin, hắn bất quá chỉ là giết một tên sâu kiến, Vạn Linh thiên điện lại bởi vì một con kiến hôi mà kết thù cùng Đại Thánh?
- Tiểu cô nương, ngươi không phải nói muốn mời ta đi Diệu Pháp quốc độ làm khách sao, hiện tại chúng ta liền lên đường đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận