Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 270 - Hoàng bàn tử tuyệt độc



Chương 270 - Hoàng bàn tử tuyệt độc




Phải biết, những thế lực cổ lão này có thể bao trùm ở trên phàm nhân, cũng là bởi vì bí tịch tu luyện trong tông môn, nếu công pháp mà người người đều có thể tu luyện, vậy những thế lực cổ lão của bọn họ căn bản cũng không cần thiết tồn tại nữa, chuyện này căn bản cũng không khác gì nhau so với việc Minh Phủ tàn sát diệt môn.
Đạo giáo cũng tốt, Phật Giáo cũng được, số lượng lớn cổ võ thế gia cũng liên hợp cùng nhau, bọn họ cùng nhau phát chiến thư tới Diệp Hiên, chuẩn bị tiến hành tử chiến đến cùng, không phải bọn họ chết, chính là Diệp Hiên vong.
Những này thế lực cổ xưa đều hiểu rõ một việc, chém giết cùng những hung đồ Minh Phủ này cũng không phải việc lâu dài, chỉ cần giết Diệp Hiên, Minh Phủ tự nhiên sẽ sụp đổ, những thế lực bọn họ đây mới có thể tiếp tục truyền thừa tiếp.
...
Thành phố Giang Nam, tiểu trúc Thanh Vân.
Diệp Hiên ngồi trên chỗ cao, Hoàng bàn tử nghiêng người một bên, một tấm chiến thiếp màu đen được bày ở trước mặt Diệp Hiên.
- Tiên sinh, chuyện gây ra có chút quá lớn, những thế lực cổ lão này đã cùng nhau liên hợp lại, còn có rất nhiều cao thủ chưa từng thấy qua đột nhiên xuất hiện, Minh Phủ ta muốn hành động diệt tuyệt một lần, thật sự là có chút trắc trở.
Hoàng bàn tử trầm thấp lên tiếng nói.
- Tiên sinh, chỉ cần ngài cho bần tăng một ít một ít huyết hồn huyết khí của dị thú để cho ta thôn phệ, vững chắc tu vi Kim Đan kỳ, những phàm nhân này tuyệt đối không phải đối thủ của bần tăng.
Viên Hư chắp tay trước ngực, hướng Diệp Hiên bảo đảm nói.
- Được.
Diệp Hiên xua xua tay, cũng để cho mọi người không còn lên tiếng.
- Muốn khai mở một thời đại mới, nhất định phải là cảnh sơn hà trôi đầy xác chết, không đánh nát thế lực có từ lâu, chỉ sẽ tăng vô số phiền phức.
Diệp Hiên bình tĩnh nói.
- Tiên sinh, ý của ngài là... ?
Hoàng bàn tử thử dò xét nói.
- Mấy con kiến hôi mà thôi, giết là được.
Diệp Hiên giống như đang nói một chuyện rất tùy ý, nhưng khi nghe vào trong tai mọi người, lại làm cho đáy lòng bọn họ dâng lên hàn ý cực lớn.
- Tiên sinh, lẽ nào ngài thật muốn tiếp nhận chiến thư, tự mình giết sạch bọn họ?
Hoàng bàn tử run giọng nói.
Không trách Hoàng bàn tử có chút bận tâm, phải biết rằng những thế lực còn sót lại này có nhân số khá lớn, bọn họ không có một ai là người thường, nếu như giết toàn bộ, nhất định sẽ tạo thành một kiếp nạn không cách nào tưởng tượng được, cũng sẽ làm cho quốc gia này tổn thương nguyên khí nặng nề.
Dù sao người thường vừa mới bước vào tu luyện, còn phải cần một khoảng thời gian quá độ, nếu không có những thế lực này chống đỡ, huyết hồn dị thú tàn sát sẽ mang đến cho phàm nhân áp lực thực lớn.
Nhưng ở trong mắt Diệp Hiên, những thế lực siêu nhiên này cũng chỉ là một đám sâu mọt mà thôi, nếu nhân loại muốn nhanh chóng bước đi trên con đường tiến hóa, thì cần phải hủy diệt các thế lực có từ lâu, đợi đến khi toàn dân đều là võ giả, những huyết hồn dị thú này đương nhiên sẽ không còn tạo thành áp lực đối với nhân loại.
- Chỉ là một đám ruồi muỗi, sao đáng để ta tự mình ra tay.
Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu, mà sau đó đôi mắt lại hơi híp nhìn về phía Hoàng bàn tử, giọng nói hơi lộ ra âm lãnh nói:
- Hoàng bàn tử, ngươi cũng đã biết, vì sao tu vi của ngươi ở Minh Phủ chỉ là bình thường, nhưng ta lại coi trọng ngươi nhất không?
Hoàng bàn tử ngẩn mặt ra, qua một lát một nụ cười thâm độc cũng dần hiện lên trên khuôn mặt hắn, hắn khom người cúi đầu nói với Diệp Hiên:
- Cảm ơn ngài đã coi trọng, là bởi vì thuộc hạ thủ đoạn đủ ngoan đủ độc, dù cho thuộc hạ có tu vi như vậy, nhưng nếu bàn về thủ đoạn âm độc, ở Minh Phủ vẫn chưa có người nào có thể hơn được thuộc hạ.
- Vậy ngươi biết nên làm như thế nào chưa?
Đáy mắt Diệp Hiên xẹt qua một tia tán thưởng, nhìn Hoàng bàn tử càng cảm thấy hài lòng.
- Chính là một ít kẻ ngu xuẩn, dám đối nghịch cùng Minh Phủ ta, mặc dù không dùng võ lực, thuộc hạ cũng nhất định sẽ cho bọn họ chết không có chỗ chôn.
Hoàng bàn tử quỷ dị mỉm cười nói.
- Được, vậy chuyện này liền giao cho ngươi đi làm, nếu ngươi làm tốt, ngươi chính là phó phủ chủ thứ hai của Minh Phủ.
Diệp Hiên thoả mãn mỉm cười nói.
- Đa tạ tiên sinh.
Hoàng bàn tử chắp tay xin cáo lui, chỉ là đáy mắt cực kỳ thâm độc, hiển nhiên hắn đã nghĩ được biện pháp giải quyết các đại thế lực còn sót lại này.
- Tiên sinh, tên Hoàng bàn tử này thật sự có thể giải quyết những thế lực kia sao?
Trác Quân Đình nghi vấn hỏi.
- Muốn giết người, cũng không phải cần dùng vũ lực, mà thủ đoạn của Hoàng bàn tử, nhất định sẽ để cho các ngươi mở rộng tầm mắt.
Diệp Hiên mỉm cười nói.
...
Náo động trên đời, nghị luận ầm ỉ.
Sau khi các đại thế lực liên hợp lại cùng nhau, bọn họ lập tức tuyên bố với bên ngoài, Diệp Hiên tàn sát tu sĩ thiên hạ, tội lỗi chồng chất, lại dùng việc đánh trừ yêu ma ngụy trang, tổ chức đại hội trừ ma ở Lạc Hà Sơn, muốn bảy ngày sau cùng Diệp Hiên quyết đấu một trận tử chiến.
Khi tin tức truyền khắp Thần Châu, người dân Hạ quốc dồn dập lên tiếng thóa mạ các đại thế lực, bởi vì Diệp Hiên chính là thần linh ở trong lòng dân chúng Hạ quốc, nếu không phải Diệp Hiên bố võ thiên hạ, những người bình thường như bọn họ làm sao có thể bước lên con đường tu luyện, đi đối kháng huyết hồn dị thú?
Chỉ là một trận chiến này, cũng khiến cho thế nhân chú mục, giữa lúc thế nhân không biết Diệp Hiên sẽ tiếp nhận chiến thiếp của các đại thế lực hay không thì Hoàng bàn tử đã mang theo thành viên Minh Phủ lặng yên hành động.
...



Bạn cần đăng nhập để bình luận