Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2199: Trốn đi thật xa (2)

Chương 2199: Trốn đi thật xa (2)
- Cực Tình, ngươi còn kém xa.
Bất Tử thiên chủ lạnh lùng cười điên cuồng, lực lượng tịch diệt khủng bố phát ra, đánh một chưởng tới Cực Tình chi chủ.
Phanh!
Cực Tình chi chủ giơ tay lên, cũng đánh tới Bất Tử thiên chủ một chưởng, hai đại chí cường đối mặt một kích, cả tòa Bất Tử Thiên Cung đều ầm ầm sụp đổ.
- Phá Hư Thiên Đỉnh là của ta.
Bất Tử thiên chủ dữ tợn cười điên cuồng, lòng bàn tay hắn bộc phát ra uy năng hủy thiên diệt địa, ầm ầm hướng đánh xuống Cực Tình chi chủ.
Phanh.
Bất Tử thiên chủ quá mức khủng bố, Cực Tình chi chủ mặc dù cũng là vạn cổ chí cường, nhưng vẫn kém Bất Tử thiên chủ một bậc, một kích này trực tiếp đánh bay nàng đi, Tiểu Đỉnh cũng rơi vào trong tay Bất Tử thiên chủ.
- Ha ha ha.
Giờ phút này nhìn Tiểu Đỉnh đang ở trong tay, phong ấn cũng bị phá vỡ, Bất Tử thiên chủ cất tiếng cười to, uất ức tích chứa ở trong lồng ngực cũng tản hết, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên cùng Cực Tình chi chủ tràn đầy khinh miệt.
- Bất tử lão tặc, ngươi cao hứng quá sớm.
Ông.
Đột nhiên.
Một tia thanh quang hiện ra, chính là thanh đồng cổ kinh, giờ phút này, từng tờ kinh thư đang nhanh chóng lật ra, một cỗ khí tức thần bí không cách nào nói thành lời kinh khủng tràn ra.
- Thu!
Vô thiên vô địa, không còn tung tích.
Tiểu đỉnh vốn rơi vào trong tay Bất Tử thiên chủ chợt hóa thành một luồng quang hoa thần bí bắn về phía Thanh Đồng Tiên Kinh, ngay cả Bất Tử thiên chủ cũng không kịp ngăn cản.
Ông!
Trong lúc điện quang thạch hỏa, Tiểu Đỉnh đã dung nhập vào trong Thanh Đồng Cổ Kinh, Diệp Hiên trong phút chốc thu hồi Thanh Đồng Cổ Kinh, ầm ầm phát động Kiếp Thiên Biến, đều biến mất không còn tung tích.
- Đi!
Thanh âm của Diệp Hiên truyền đến bên tai Cực Tình chi chủ, trong phút chốc hai người phá vỡ hư không bỏ chạy, chỉ lưu Bất Tử thiên chủ đang giật mình tại chỗ.
Hô - Hô - Hô.
Hơn mười hơi trôi qua, vẻ mặt ngốc trệ của Bất Tử thiên chủ dần dần hóa thành xanh mét, trong miệng truyền đến tiếng thở dốc như mãnh thú, một đôi con ngươi đều biến thành đỏ thẫm như máu.
- Diệp Hiên!
Gầm thét núi sông, hận cao hơn trời.
Vẻ mặt Bất Tử thiên chủ tràn đầy dữ tợn mà đáng sợ, Tịch Diệt lực khủng bố phát ra, thiên địa hư không xung quanh đều nổ tung.
Không trách Bất Tử thiên chủ tức giận như thế, hắn liên tiếp bị Diệp Hiên tính kế, càng liên tục ăn thiệt thòi trong tay đối phương, đây quả thực là nhục nhã của hắn.
- Thiên chủ?
Bảy đại Bất Hủ nối tiếp nhau mà đến. Khi bọn họ nhìn thấy bộ dáng dữ tợn của Bất Tử thiên chủ, rùng mình một cái.
- Diệp Hiên, ngươi không được chết dễ.
Hai mắt Bất Tử thiên chủ đỏ như máu, hắn nhìn phương hướng Diệp Hiên biến mất, bộc phát ra sát khí thông thiên quán địa.
- Cấm kỵ độn pháp?
- Diệp Hiên, ngươi đừng tưởng rằng học một môn cấm kỵ độn pháp thì bổn chủ sẽ không thể làm gì ngươi, ngươi chờ đó cho bản chủ, không bao lâu sau, bản chủ sẽ muốn ngươi cầu sinh không được muốn chết không xong.
Bất Tử thiên chủ đang ở trong trạng thái bạo tẩu, hắn âm lệ tàn độc gầm nhẹ.
Hắn chưa từng hận một người nào như vậy, giờ phút này hận ý đối với Diệp Hiên đã vượt qua tất cả, tâm tư duy nhất chỉ là muốn bầm thây Diệp Hiên ra vạn đoạn.
...
Thiên địa vô cực, càn khôn không còn tung tích.
Diệp Hiên cùng Cực Tình chi chủ xẹt qua bầu trời, trốn xa vô tận, cho dù giờ phút này Bất Tử thiên chủ muốn đuổi theo cũng đã không còn kịp.
Nửa ngày.
Hai người Diệp Hiên rơi vào trên đỉnh núi vô danh, khóe miệng Diệp Hiên lộ ra tia mỉm cười.
- Khinh Mi, đa tạ ngươi.
Diệp Hiên mỉm cười nhìn về phía Cực Tình chi chủ.
- Tiên sinh cần gì phải nói lời cảm ơn, là Bất Tử thiên chủ kia không có giảo hoạt như tiên sinh.
Cực tình chi chủ khẽ cười nói.
- Ta sớm biết lão tặc này sẽ không an DbcciyvAaṄ tất sẽ cướp lấy Tiểu Đỉnh sau khi phong ấn bị phá, đáng tiếc Thanh Đồng Cổ Kinh cùng Tiểu Đỉnh vốn là một thể, hắn muốn cướp lấy Tiểu Đỉnh chỉ là si tâm vọng tưởng.
Diệp Hiên nói.
- Tiên sinh, Bất Tử thiên chủ hận ngươi thấu xương, tuy rằng ngươi có cấm kỵ độn pháp trong người, nhưng vạn sự còn cần phải cẩn thận.
Cực Tình chi chủ nhắc nhở.
- Ta tự nhiên biết được.
Diệp Hiên chậm rãi gật đầu.
- Khinh Mi, Tiểu Đỉnh đã bị thu vào Thanh Đồng Cổ Kinh, ngươi và ta có thể cùng nhau tìm hiểu bí pháp ẩn chứa trong đỉnh này...
Không đợi Diệp Hiên nói xong, Cực Tình chi chủ lắc đầu nói:
- Tiên sinh tự mình tìm hiểu là tốt rồi, ngày sau nếu tìm hiểu ra truyền cho ta cũng được, giờ phút này ta còn cần phải chạy về Cực Tình thiên điện, dù sao thì Bất Tử hắn chịu thiệt thòi lớn, tất sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ.
- Được.
Diệp Hiên tuyệt không già mồm, hai người lại nói chuyện với nhau một phen, Cực Tình chi chủ phiêu nhiên đi xa, chỉ có một nụ cười chua xót xẹt qua khóe miệng, cũng không để Diệp Hiên nhìn thấy.
- Ai!
Theo Cực Tình chi chủ biến mất không thấy, trong miệng Diệp Hiên truyền đến một tiếng thở dài, hắn làm sao không cảm thụ được tình ý của Cực Tình chi chủ đối với mình?
Chỉ là hắn hiện tại không cách nào hứa hẹn với nàng cái gì, bởi vì hắn một lòng đều đặt ở trên tu luyện, làm sao bận tâm đến nữ nhi tư tình?
Hô!
Diệp Hiên phun ra một ngụm trọc khí, bình phục suy nghĩ phiền loạn, lần nữa khôi phục bình tĩnh.
- Nào.
Diệp Hiên lật tay, thanh đồng cổ kinh hiện ra, cổ kinh bay lên không, hóa thành một luồng ánh sáng màu đỏ tiến vào giữa hỗn độn tinh không.
Phong cấm bị phá vỡ, tiểu đỉnh thứ sáu dung nhập vào cổ kinh, Diệp Hiên cần tìm một nơi tuyệt mật đi tìm hiểu cơ duyên trong đỉnh, mà hỗn độn tinh không rộng lớn không thể nghi ngờ là nơi tuyệt hảo nhất.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận