Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 761 - Làm mai mối



Chương 761 - Làm mai mối




Ông!
Tru Thiên Kích trở về mi tâm Diệp Hiên, thu nghịch tiên trận đồ vào tu di không gian, thu hồi Kiếp Tiên biến, ba ngàn sợi tóc đỏ hóa thành tơ đen, sát khí quanh thân cũng từ từ tiêu tán.
- Đa tạ tiền bối ban cho.
Đôi mắt Diệp Hiên híp lại, chắp tay hướng Trấn Nguyên Tử thi lễ, chỉ là đáy mắt lại lặng yên xẹt qua một tia thâm trầm, sau đó nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.
- Diệp Hiên, ta giết ngươi!
Chợt.
Một tiếng quát to yêu kiều truyền đến ở phía sau lưng Diệp Hiên, chỉ thấy Cửu Thiên Huyền Nữ đi ra âm dương thiên địa, một thanh tiên quang lợi kiếm đâm thủng hư không mà đến, kiếm quang hủy thiên diệt địa đáng sợ đến cực điểm.
Tranh!
Diệp Hiên quay đầu lại giơ ra hai ngón tay, kẹp lấy tiên kiếm đánh tới, mặc cho Cửu Thiên Huyền Nữ dùng sức như thế nào, tiên kiếm trong tay nàng cũng không cách nào tiến vào một chút.
Răng rắc!
Hai ngón tay Diệp Hiên dùng sức, tiên kiếm gãy thành hai đoạn, bị hắn tiện tay ném xuống đất, ánh mắt nhìn về phía Cửu Thiên Huyền Nữ cũng hiện ra vẻ phức tạp.
- Nháo đủ rồi phải không?
Diệp Hiên nhíu mày nói.
- Diệp Hiên, ngươi vô sỉ!
Thân thể trong sạch bị Diệp Hiên làm ô uế, giờ phút này Diệp Hiên thế nhưng còn tỏ thái độ lạnh lùng, Cửu Thiên Huyền Nữ cắn chặt hai môi, nước mắt không ngừng chảy ra trong mắt.
- Huyền nữ, bổn đế cũng bất đắc dĩ, lấy được thân thể ngươi, bổn đế sẽ chịu trách nhiệm với ngươi.
Diệp Hiên trấn định nói.
- Ngươi còn nói?
Đôi mắt Cửu Thiên Huyền Nữ đỏ hồng, nước mắt trong mắt không ngừng rơi xuống, nàng thi triển Đại La tiên thuật, giống như điên giết tới Diệp Hiên.
Bang bang!
Mây khói nổ vụn, hư không sụp đổ, Cửu Thiên Huyền Nữ sớm đã không còn khí tức thánh khiết cô lãnh, xấu hổ trong lòng làm cho nàng hận không thể giết Diệp Hiên, càng không hề có quy luật công phạt Diệp Hiên.
Ông!
Diệp Hiên bước ra từng bước, dưới chân nổi lên từng gợn sóng, cả người xông lên trời, đợi lúc hắn xuất hiện lần nữa, đã ở trong bầu trời, hiển nhiên hắn cũng không muốn dây dưa quá nhiều với Cửu Thiên Huyền Nữ, dù sao cũng là hắn làm ô uế thân thể nữ nhân này, trong lòng vẫn có chút áy náy.
- Diệp Hiên!
Xích!
Cửu Thiên Huyền Nữ hóa thành cầu vồng bắn tới, trực tiếp chắn ở trước người Diệp Hiên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đang lê hoa đái vũ tràn đầy xấu hổ tức giận, hiển nhiên muốn không chết không thôi với Diệp Hiên.
- Ngươi muốn làm gì?
Diệp Hiên nhíu mày, trong lòng có chút phiền chán, nếu không phải hắn cực lực khắc chế tâm tình, sớm đã vô tình trấn áp Cửu Thiên Huyền Nữ.
- Ngươi trả lại trong sạch cho ta!
Cửu Thiên Huyền Nữ cắn chặt hàm răng, âm thanh đều biến thành khàn khàn mà xấu hổ, tức giận.
- A!
Diệp Hiên bỗng nhiên cười, ánh mắt nhìn về phía Cửu Thiên Huyền Nữ trở nên cổ quái.
- Ngươi bảo ta làm thế nào để có thể trả lại trong sạch cho ngươi? Chẳng lẽ ta ngủ ngươi một lần, ngươi ngủ ta một lần sao?
- Nếu ngươi nguyện ý, ta cũng không phải không thể.
Diệp Hiên nhẹ giọng nói.
- Ngươi vô sỉ!
Nghe diệp Hiên nói, vẻ mặt Cửu Thiên Huyền Nữ càng xấu hổ giận dữ, mắng to Diệp Hiên.
Nhìn vẻ mặt xấu hổ tức giận của nữ nhân trước mắt, Diệp Hiên bất đắc dĩ thở dài, bình thản nói:.
- Huyền nữ, nếu chuyện đã xảy ra, Diệp Hiên ta cũng sẽ không không nhận, đáng tiếc cái mạng này của ta lại không thể bồi thường cho ngươi, nếu ngươi nhất định phải theo ta không chết không thôi, vậy đừng trách ta xuống tay vô tình.
Diệp Hiên nói xong lời này, trên mặt không còn tươi cười, âm thanh dần dần băng hàn, một tia sát khí lạnh lùng xẹt qua đáy mắt, ánh mắt nhìn về phía Cửu Thiên Huyền Nữ hiện ra vẻ vô tình.
Hiển nhiên, Diệp Hiên cũng không phải nói chơi, nếu Cửu Thiên Huyền Nữ dây dưa không dứt, vậy hắn cũng chỉ có thể làm thịt nữ nhân này, tuy rằng cách làm này quá mức vô tình, nhưng Diệp Hiên hắn rất chán ghét phiền toái, cũng chỉ có giết Cửu Thiên Huyền Nữ mới có thể giải quyết phiền toái.
Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Diệp Hiên, Cửu Thiên Huyền Nữ nắm chặt song quyền, nước mắt tràn đầy hai mắt. Tâm tình hiện tại của nàng cực kỳ phức tạp, hận không thể giết Diệp Hiên, nhưng lại biết mình không có bản lĩnh đó.
Hơn nữa, trong âm thầm giống như có một giọng nói đang nói cho Cửu Thiên Huyền Nữ biết, thật ra nàng cũng không muốn giết Diệp Hiên, chỉ là hiện tại nàng cực kỳ rối rắm, nếu để Diệp Hiên rời khỏi, đây cũng không phải ý định của nàng, đầu óc của nàng đã hỗn loạn đến cực điểm, căn bản không biết nên xử lý chuyện này như thế nào.
- Trời ban lương duyên, hỉ kết liên lý, bần đạo có ý nghĩ, này không biết hai vị tiểu hữu có nghe?
Trấn Nguyên đại tiên lặng yên xuất hiện trước mặt hai người, trên mặt lộ ra nụ cười.
- Trấn Nguyên Tử, nếu không phải ngươi mời ta đi tới Ngũ Trang quan, sao ta có thể gặp kiếp nạn này?
Trấn Nguyên Tử không nói lời nào còn tốt, hắn vừa lên tiếng, nhất thời làm cho Cửu Thiên Huyền Nữ tức giận đến cực điểm, ánh mắt nhìn về phía Trấn Nguyên Tử biến thành đầy oán giận.
Từ đầu đến cuối, tuy Diệp Hiên làm nhục thân thể trong sạch của nàng, nhưng người khởi xướng tất cả chuyện này là Trấn Nguyên Tử, nàng làm sao không hận.
- Tiểu hữu chớ giận, chính là giai ngẫu thiên thành quần anh tụ hội, nếu Huyền nữ nguyện ý, bần đạo nguyện làm người mai mối, để Diệp tiểu hữu cưới ngươi làm vợ, không biết ý Huyền nữ như thế nào?
Trấn Nguyên Tử Vu râu mỉm cười nói.
Trấn Nguyên Tử vừa dứt lời, Cửu Thiên Huyền Nữ giật mình tại chỗ, hơn mười hơi trôi qua, xoay người nhìn về phía Diệp Hiên, đôi mắt tựa như sao trời tràn đầy phức tạp.
Lúc này!
Diệp Hiên nhíu mày, hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được tâm tình rối rắm của Cửu Thiên Huyền Nữ, mà chuyện Trấn Nguyên Tử đưa ra cũng làm cho hắn ngẩn người, chẳng lẽ mình thật sự sẽ cưới Cửu Thiên Huyền Nữ làm vợ?



Bạn cần đăng nhập để bình luận