Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2377: Cho tới bây giờ đều là người quỳ ta, khi nào ta từng quỳ qua người?

Chương 2377: Cho tới bây giờ đều là người quỳ ta, khi nào ta từng quỳ qua người?
Xoạt!
Diệp Hiên chậm rãi rót cho mình một ly rượu, sau đó uống hết rượu trong chén, lông mày cũng hơi nhíu lại cùng một chỗ.
Căn cứ theo trả lời của mấy người, Nhân Đạo Chi Chủ cũng không phải là người đứng đầu Nhân Đạo hắn biết, mà Diệp Hiên cũng vô cùng quen thuộc người này.
Oản Hồng Lăng.
Năm đó Diệp Hiên từng truyền cho Oản Hồng Lăng vạn trượng Hồng Trần Pháp, hôn sự của nàng và Diệp Phong Thiên cũng là Diệp Hiên tự mình tổ chức.
Năm đó Diệp Hiên từng chờ mong nha đầu này có thể thừa kế vị trí của Nhân Đạo, không ngờ thời gian vô tận trôi qua, chuyện này dĩ nhiên trở thành sự thật.
Hơn nữa, ngoại trừ Oản Hồng Lăng thay thế vị trí Nhân Đạo, Diệp Hiên càng nhận được rất nhiều tin tức hữu dụng.
Cực Ma Chi Chủ chính là Diệp Huyền Ma, hắn lại một lần nữa mở ra Cực Ma thần điện, trở thành Cực Ma Chi Chủ vạn linh cộng tôn.
Từ trong câu trả lời của mấy người này, Diệp Hiên biết được một ít chuyện.
Khi Nguyên Hội thứ mười một mở ra, không biết bao nhiêu Bất Hủ đại viên mãn trở thành nửa bước chí cường, một hồi giết chóc mênh mông cũng theo đó mở ra.
Trận chiến này đánh ước chừng một trăm triệu năm, trong đó Diệp Phong Thiên và Diệp Huyền Ma đánh dữ dội nhất, thật có thể nói là không chết không thôi.
Diệp Phong Thiên cuối cùng chứng đạo chí cường, trở thành người đứng đầu nguyên hội thứ mười một.
Nhưng Diệp Huyền Ma cũng không kém, trực tiếp dẫn tới Hỗn Độn Thiên Tâm của Cực Ma chi chủ, cũng cùng lúc tiếp nhận vị trí của Cực Ma.
Sau đó chính là Oản Hồng Lăng, cũng thành công kế thừa vị trí của Nhân Đạo.
Chỉ là Cực Ma chi chủ Diệp Huyền Ma và Phong Thiên chi chủ Diệp Phong Thiên, hai người thế như nước với lửa, cho dù đều trở thành chí cường, nhưng đạo thống hai bên cũng thù địch lẫn nhau, càng ngẫu nhiên có chém giết thảm thiết xảy ra.
Về phần chí cường khác, tam đại chí cường vĩnh hằng trường tồn, Cực Tình Chi Chủ cũng là chí cường lâu năm, đã rất ít xuất thế.
Hủy Diệt Chi Chủ cũng bế quan không ra, Vạn Linh Chi Chủ là người thành đạo của nguyên hội thứ mười, cũng là nhiều năm bế quan tu luyện, Vạn Linh Thiên Điện cũng ở vào trạng thái bán ẩn.
Còn có một người, Bất Tử thiên chủ.
Đúng, chính là Bất Tử thiên chủ.
Nhưng Bất Tử Thiên Chủ này cũng không phải người Diệp Hiên quen thuộc, mà là một người cực kỳ thần bí tiếp nhận vị trí của Bất Tử, trở thành Bất Tử thiên chủ mới.
Chỉ là thân phận của người này vẫn thành bí ẩn, không ai từng thấy qua chân dung của hắn, chứ đừng nói biết tên của hắn.
Bất Tử thiên chủ mới xuất hiện thập phần quỷ dị, cũng không ai biết lai lịch của hắn.
Chỉ là sau khi Diệp Phong Thiên thành đạo, người này liền đột nhiên trở thành Bất Tử thiên chủ mới, càng là trùng kiến Bất Tử Thiên Điện.
Vốn Diệp Hiên muốn hỏi thăm tin tức về Táng Thiên Cung, thế nhưng mấy tên tu sĩ này căn bản không biết, tựa như thế gian cũng không có Táng Thiên cung tồn tại.
Điểm này khiến Diệp Hiên vô cùng nghi hoặc. Phải biết rằng năm đó hắn mở Táng Thiên Cung, trong đạo thống không biết có bao nhiêu Bất Hủ, chứ đừng nói còn có một chút nửa bước chí cường gia nhập.
Hơn nữa, Lý Thái Sơ cùng Quân Vô Song đều là người đi ra được pháp cùng đạo của mình, cho dù không trở thành chí cường, nhưng hóa thân nửa bước chí cường, bằng vào pháp cùng đạo của bọn hắn, ngoại trừ chí cường, ai có thể địch lại?
Còn có, Diệp Phong Thiên cùng Oản Hồng Lăng đều là người của Táng Thiên Cung, bọn họ ngay cả mở ra đạo thống chí cường của mình, nhưng Táng Thiên Cung lẽ ra phải tồn tại, cũng không nên trống rỗng biến mất.
- Những gì đã xảy ra trong những năm qua?
Diệp Hiên tự uống rượu, trong miệng truyền đến lời nói.
Hắn có thể cảm giác được, ở trong đoạn thời gian lâu dài hắn biến mất, nhất định đã xảy ra chuyện không ai biết.
- Mau mau, tất cả mọi người toàn bộ đi ra ngoài cung nghênh thánh tử thánh nữ của Sinh Mệnh thần điện.
Đang lúc Diệp Hiên trầm tư, chỉ thấy một gã tu sĩ mặc chiến bào xông vào quán rượu, mà bên ngoài cũng truyền đến tiếng thú rống chấn thiên, còn có khí tức điềm lành như mưa rơi xuống đầy trời.
Trong phút chốc.
Cả tòa tửu quán trống rỗng, tất cả tu sĩ vội vàng đi ra khỏi quán rượu, hiển nhiên là đi nghênh đón hai vị thánh tử thánh nữ.
Diệp Hiên nhíu mày, nhưng vẫn đứng dậy đi ra khỏi quán rượu, hắn cũng rất muốn nhìn xem, Sinh Mệnh Thần Điện do Diệp Phong Thiên mở ra, đệ tử môn hạ đến tột cùng là bộ dáng như thế nào.
Ngoài quán rượu.
Cồng chiêng huyên náo, thú rống từng trận.
Ở cuối đường, có một Võ Linh thú kéo một chiếc xe ngọc ong ong chạy tới, ngọc xa có rèm châu che đậy, chỉ mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong có hai bóng dáng đang khoanh chân mà ngồi.
Ở hai bên xe ngọc, có bốn vị thị nữ bồi giá hai bên, bốn người trong tay cầm lẵng hoa, thỉnh thoảng rải mưa hoa đầy trời, cũng làm cho cả Kinh Vũ thành dâng lên khí lành đầy trời.
- Kinh Vũ thành cung nghênh thánh tử thánh nữ giá lâm.
Một đầu đường phố khác, Kinh Vũ thành chủ dẫn theo rất nhiều tu sĩ bước nhanh nghênh đón, theo hắn hô to ra tiếng, số lượng lớn tu sĩ cùng phàm nhân toàn bộ quỳ xuống.
Núi hô biển gầm, thành kính bái lạy.
Ở hai bên đường, bất kể là phàm nhân hay tu sĩ, tất cả đều đang quỳ nghênh đón, thậm chí Kinh Vũ thành chủ cũng không có bất kỳ ngoại lệ nào.
Đối mặt với Thánh Tử Thánh Nữ của Sinh Mệnh Thần Điện tự mình đến Kinh Vũ Thành, đây là vinh dự vô thượng đối với Kinh Vũ thành, mỗi người đều kích động không ngừng dập đầu, dùng cái này để biểu đạt sự kính ý của mình đối với Sinh Mệnh Thần Điện.
Diệp Hiên khoanh tay mà đứng, thản nhiên nhìn một màn trước mắt, lông mày hơi nhíu lại với nhau.
Chiến trận thật lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận