Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1700: Kiếp lôi đúc thân

Chương 1700: Kiếp lôi đúc thân
- Diệp huynh!
Thấy Diệp Hiên trốn đi, Liễu Bạch Y vừa định đuổi theo, nhưng không đợi hắn có hành động, Bổ Thiên giáo chủ đã ngăn ở trước người hắn.
- Người hắn mang rất nhiều lực lượng chí cường, trừ phi có vạn cổ chí cường che chở người này, nếu không hắn tuyệt đối sẽ không có khả năng còn sống, vài đại đạo thống chí cường kia sẽ không bỏ qua cho hắn.
Bổ Thiên giáo chủ tự nhiên thở dài.
Chính như Bổ Thiên giáo chủ nói, người Diệp Hiên mang rất nhiều lực lượng chí cường, cái này vốn là cấm kỵ trong cấm kỵ, bởi vì không có một đạo thống chí cường nào có thể khoan nhượng một ngoại nhân tu luyện công pháp nhà mình.
Trừ phi có một vị vạn cổ chí cường che chở Diệp Hiên, nếu không tương lai hắn nhất định chỉ có một con đường chết.
- Hắn sẽ không chết, hai người chúng ta cuối cùng cũng sẽ có ngày gặp nhau.
Nhìn Diệp Hiên đi xa, Liễu Bạch Y nhẹ giọng thì thầm, sau đó trở về Bổ Thiên giáo, lại lần nữa đi vào toà thiên môn thần bí kia, cho đến khi thiên môn ù ù khép kín, Liễu Bạch Y cũng biến mất khỏi tầm mắt Bổ Thiên giáo chủ.
- Ai.
Nhìn bóng lưng Liễu Bạch Y biến mất, Bổ Thiên giáo chủ thở dài một tiếng, hắn biết trong tâm Liễu Bạch Y đối với hắn có bất mãn, nhưng hắn cũng không phải là vạn cổ chí cường, hắn có quá nhiều cố kỵ, không cho phép hắn đi cứu Diệp Hiên.
Mà, lúc trước Liễu Bạch Y nhập ma, hắn rõ ràng nhìn ra mà không có ngăn cản, đây cũng là khúc mắc giữa hai người, chỉ sợ tương lai Liễu Bạch Y cũng sẽ không còn tin tưởng hắn.
Tuy nhiên Bổ Thiên giáo chủ cũng không thèm để ý, chỉ cần Liễu Bạch Y có thể lưu lại Bổ Thiên giáo, dù là hắn hận mình cũng không sao cả, nếu như Liễu Bạch Y có thể trở thành vạn cổ chí cường, đến lúc đó hắn coi như đem mạng của mình cho đối phương, Bổ Thiên giáo chủ cũng không oán không hối.
Bổ Thiên giáo là tâm huyết của hắn, hắn tuyệt không cho phép suy tàn trong tay của mình, mà Liễu Bạch Y là hi vọng cuối cùng của Bổ Thiên giáo.
- Đuổi!
Ầm ầm
Chấp Thiên viện chủ ầm vang truy tìm Diệp Hiên, Tinh Lan bà bà theo sát phía sau, người của các giáo cũng sôi nổi đứng dậy đuổi theo Diệp Hiên.
Giờ phút này, Diệp Hiên liền tựa như một miếng thịt mỡ, ai cũng muốn cắn một cái, dù sao trên người hắn cũng có rất nhiều lực lượng chí cường, cái này tự nhiên dẫn tới sự tham lam của người trong các giáo.
Chỉ là người nào cũng không có phát hiện, bên trong các giáo có một tu sĩ diện mạo phổ thông, giờ phút này trong ánh mắt xẹt qua một luồng ma quang, cũng theo sau truy tìm Diệp Hiên.
. . .
Kiếp vân ù ù, truy tinh trục nhật.
Diệp Hiên như hóa thành một luồng lưu tinh bay nơi chân trời, xuyên qua vân hải khủng bố, kiếp vân tập trung vào đỉnh đầu hắn, sau lưng càng truyền đến rất nhiều tiếng gầm thét.
- Ngươi trốn không được.
Chấp Thiên viện chủ lạnh lùng giận dữ mắng mỏ, mặc dù hắn một mực theo sát sau lưng Diệp Hiên, thế nhưng lại không dám tới quá gần, chỉ là muốn đợi tạo hoá thần kiếp qua đi, sau đó mới nhất cử trấn áp Diệp Hiên.
Xuyên qua tám ngàn vạn vân hải mênh mông, tốc độ Diệp Hiên có thể nói là cực nhanh, chỉ là sắc mặt của hắn càng trở nên nghiêm trọng, bởi vì kiếp vân trên đỉnh đầu đang truyền đến uy áp cực kỳ khủng bố, khiến tâm linh của hắn đều rung động cực hạn.
Sau ba ngày!
Ông!
Cuối cùng Diệp Hiên cũng ngừng lại, bởi vì tạo hoá thần kiếp đã ấp ủ hoàn tất, đạo kiếp lôi thứ nhất càng là đã xuất hiện, sẽ nhắm đánh xuống hắn.
- Tới đi!
Diệp Hiên ngửa mặt lên trời gào thét, hắn nhìn thẳng kiếp vân trên bầu trời, người của các giáo bao vây Diệp Hiên ở tám hướng, nhìn xem Diệp Hiên làm sao vượt qua đạo lôi kiếp thứ nhất này.
Răng rắc!
Hỗn độn pháp tắc bạo tẩu, hư không thiên địa phá diệt, đạo lôi đình thứ nhất chiếu sáng trường không thiên địa, lôi quang màu xanh thẳm ầm vang nhắm đánh xuống Diệp Hiên, trong giây lát liền bao phủ hắn trong lôi hải.
- Kiếp Tiên Thuật!
Diệp Hiên tắm rửa trong lôi hải, trên mặt phơi bày ra nụ cười dữ tợn, trong giây lát hắn phát động Kiếp Tiên Thuật, khiến lôi hải bao phủ toàn thân thể, hắn vậy mà lại muốn thôn phệ lực lượng kiếp lôi, càng là lợi dụng đạo kiếp lôi thứ nhất mà rèn luyện nhục thân chính mình.
Diệp Hiên đã không phải là tay mơ mới bước vào hỗn độn đại thế giới, hắn đã trải qua hỗn độn thánh kiếp, đã hiểu rõ cái gì gọi là kiếp nạn.
Cái gọi là hỗn độn kiếp nạn, bất quá cũng chỉ là một loại ma luyện rèn đúc bản thân, chỉ có trải qua ngàn chùy vạn đánh, mới có thể chú tạo ra bản thân tối cường.
Khả năng người khác độ kiếp là đang nghĩ làm thế nào sống qua kiếp nạn, nhưng đối với Diệp Hiên mà nói, những kiếp nạn này vừa vặn là sự rèn luyện tốt nhất cho hắn.
Ầm ầm!
Tại đạo kiếp lôi thứ nhất bao phủ xuống, thân thể Diệp Hiên cũng đều phát sáng, kiếp lôi khủng bố không ngừng tàn phá nhục thân hắn, tu vi càng là không ngừng được kiếp lôi rèn luyện, một cỗ khí tức cường đại ẩn ẩn tràn ra.
- Tâm tính thật cứng cỏi?
Sắc mặt Tinh Lan bà bà liền giật giật, trong miệng truyền đến một lời tán thưởng.
- Dùng lôi kiếp rèn luyện tự thân, kẻ này hoàn toàn chính xác là có chút đáng sợ.
Chấp Thiên viện chủ trầm trọng lên tiếng.
- Bà bà, hắn làm như vậy thật không sợ chết dưới lôi kiếp sao?
Cơ Bích Dao ngơ ngác lên tiếng, phải biết năm đó nàng độ tạo hoá thần kiếp, sự khủng bố của đạo thần lôi thứ nhất nàng là người hoàn toàn hiểu rõ ràng, cũng chỉ là dùng tu vi tự thân ngăn cản mới có thể vượt qua, nhưng hiện tại Diệp Hiên vậy mà lại không làm bất kỳ hành động gì để ngăn cản, mà còn đem bản thân hoàn toàn phóng vào trong kiếp lôi, cái này chẳng phải là hành động tìm chết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận