Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1310 - Rút hồng mông tử khí



Chương 1310 - Rút hồng mông tử khí




- Còn muốn thế nào nữa?
Diệp Hiên tươi cười, cười rất tàn khốc, cười rất đắc ý, chỉ là nụ cười của hắn lại lộ ra vẻ kinh khủng nói không nên lời ở trong mắt Nữ Oa, nàng điên cuồng muốn thoát khỏi sự giam cầm của Kim Cương Trạc, thoát khỏi nơi khủng bố này.
- Nhân của năm xưa, Quả hôm nay, năm xưa ngươi nhiều lần đuổi giết ta, càng trắng trợn khi nhục ta, ngươi không ngờ sẽ có kết quả hôm nay phải không?
Diệp Hiên không còn biểu lộ dữ tợn, hắn đang dần bình tĩnh lại, đi tới lui ở trước mặt Nữ Oa, giống như đang nói một chuyện rất tùy ý.
Nhưng những người hiểu rõ Diệp Hiên đều biết, mỗi khi Diệp Hiên càng thêm bình tĩnh, điều này cũng chứng minh sẽ có chuyện cực kỳ khủng bố xuất hiện.
- Diệp Hiên, ngươi giết không được ta, ta là Thiên Đạo Thánh Nhân, ta là tồn tại bất tử bất diệt.
Nữ Oa đang run rẩy kêu to, chỉ vì nàng cảm thấy sợ hãi, loại sợ hãi này làm cho nàng không thể chịu đựng được.
- Cái gọi là Thiên Đạo Thánh Nhân, chỉ là Ngụy Thánh mà thôi, mà muốn trở thành Thiên Đạo Thánh Nhân thì cần hai thứ, thứ nhất chính là thiên địa công đức, thứ thứ hai là Hồng Mông Tử Khí, Nữ Oa nương nương, ta nói đúng chứ?
Diệp Hiên nhẹ nhàng lên tiếng, giọng nói của hắn lại càng thêm bình tĩnh.
Bỗng nhiên xoay người, Diệp Hiên hiền lành nhìn về phía Nữ Oa nói:
- Nhưng nếu ta rút Hồng Mông Tử Khí trong cơ thể ngươi ra, không biết ngươi có còn là Thiên đạo Thánh Nhân hay không?
Yên tĩnh! Im lặng! Im lặng như chết.
Khi lời nói của Diệp Hiên vừa dứt, không chỉ Nữ Oa ngốc trệ không tiếng động, ngay cả tứ đại Thánh Nhân và Thông Thiên giáo chủ ngoài cũng ngốc trệ tại chỗ, chỉ có một loại cảm giác khủng bố cực hạn không nói nên lời đang lặng yên sinh sôi.
Hồng Mông tử khí là cái gì?
Đây là vật cần để công đức thành Thánh, có thể nói không có Hồng Mông Tử Khí thì không có cái gọi là Thiên Đạo Thánh Nhân, bởi vì Hồng Mông Tử Khí chính là vật cần thiết để câu thông lực lượng thiên địa.
Diệp Hiên đào thánh tâm của Nữ Oa đã khiến mọi người nghẹn họng cứng lưỡi, giờ phút này càng lớn tiếng muốn hút Hồng Mông Tử Khí của Nữ Oa?
Ngươi đùa ta đấy à?
Bất kể tứ đại Thánh Nhân và Thông Thiên giáo chủ cũng tốt, hoặc Chuẩn Thánh, đạo thống khắp nơi cũng được, bọn họ quả thực không thể tin được lỗ tai của mình, trong lòng càng nhao nhao sinh ra ý nghĩ khó tin.
Phải biết rằng Hồng Mông tử khí dung nhập vào trong cơ thể Thánh Nhân, căn bản không cách nào bị cướp đoạt, nếu thật sự có thể rút Hồng Mông Tử Khí trong người Thánh Nhân, vậy mấy đại Thánh Nhân sớm đã có ý nghĩ, cũng sẽ không có loại thuyết pháp là Thánh Nhân không chết.
Đương nhiên, không ai cho rằng Diệp Hiên đang nói đùa, bởi vì nếu Diệp Hiên đã dám nói ra loại chuyện không thể xảy ra này, nói vậy hắn tất có thủ đoạn của mình.
Cả thể xác lẫn tinh thần đều run rẩy, tám phương tĩnh mịch.
Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Diệp Hiên, một cỗ cảm giác khủng bố cùng cực không tiếng động tràn ngập trong tinh không vô tận, ngay cả tứ đại Thánh Nhân hay Thông Thiên Giáo Chủ thì hô hấp cũng đang trở nên nặng nề.
- Diệp Hiên ngươi đang si tâm vọng tưởng.
Nữ Oa hoảng sợ thét chói tai, thánh tâm của nàng đã bị đào, càng tận mắt nhìn thấy Diệp Hiên một ngụm nuốt vào, điều này vốn tạo thành thương tổn cực lớn đối với tâm linh nàng, giờ phút này Diệp Hiên dám lớn tiếng muốn rút Hồng Mông Tử Khí ra khỏi cơ thể nàng, quả thực làm cho nàng sợ hãi đến cực hạn.
- A!
Chợt, một tiếng thét chói tai truyền đến từ trong miệng Nữ Oa, chỉ thấy khuôn mặt Diệp Hiên dữ tợn tàn khốc, khóe miệng lộ ra nụ cười âm độc tàn nhẫn, đang gắt gao túm lấy sợi tóc Nữ Oa, nâng nàng lên giữa không trung.
- Diệp Hiên, ngươi to gan!
Nguyên Thủy Thiên Tôn nổi giận gầm thét ở ngoài tinh không đại trận, Nữ Oa đường đường chính là thiên đạo Thánh Nhân, giờ phút này lại giống như một nữ nhân yếu đuối bị Diệp Hiên khi nhục, không chỉ làm cho trên mặt Nữ Oa không có ánh sáng, mà còn khinh nhờn những thiên đạo Thánh Nhân khác như bọn họ.
Đáng tiếc, đối mặt với tiếng gầm gừ tức giận của Nguyên Thủy Thiên Tôn Diệp Hiên không hề có phản ứng, hắn gắt gao túm tóc Nữ Oa, đôi mắt hung ác lóe ra tàn nhẫn âm trầm.
- Tiện nhân, ngươi nhìn cho kỹ xem tòa tinh không đại trận này đã triệt để ngăn cách ngươi và ta ở ngoài tam giới, cái gọi là lực lượng Thiên Đạo không cách nào gia trì trên thân ngươi, mà hôm nay chính là ngày chết của tiện nhân ngươi.
Diệp Hiên nhe răng cười âm trầm.
Hắn chờ ngày này đã quá lâu, hắn nhìn vẻ mặt sợ hãi trong mắt Nữ Oa, một cỗ cảm giác rất sảng khoái hiện ra trong lòng.
- Cầu ta, cầu ta ta, cầu ta hôm nay đừng giết ngươi.
Diệp Hiên rất hung tàn, càng giống một tên điên, trong miệng phát ra lời trêu trọc, chỉ là một bàn tay khác của hắn đang chậm rãi dò xét vào trong ngực của Nữ Oa, giống như có nắm chắc rút Hồng Mông Tử Khí trong cơ thể Nữ Oa ra.
Phốc xuy!
- A.
Bàn tay Diệp Hiên xuyên qua lồng ngực Nữ Oa, một dòng thánh huyết màu vàng trào ra, trong miệng Nữ Oa càng truyền đến tiếng kêu thảm thiết sợ hãi đến cực điểm, chỉ bởi vì tu vi chỉ còn lại không nhiều trong cơ thể nàng đang nhanh chóng biến mất, Hồng Mông Tử Khí ẩn giấu trong cơ thể nàng thế mà hiện ra.
Trong lúc đối mặt với sinh tử tồn vong, Nữ Oa cảm thấy thật khủng bố, lại cảm giác được Hồng Mông Tử Khí trong cơ thể đang dị động, quả thực làm cho nàng sợ hãi đến run rẩy cả linh hồ, bóng ma tử vong càng bao phủ lên tâm thần của nàng.
- Không... Không... Ta... Ta cầu xin ngươi... Thả ta ra... Đừng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận