Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 898 - Di hoa tiếp mộc



Chương 898 - Di hoa tiếp mộc




Chỉ là một vị La Thiên Kim Tiên, dù có Thổ Hành Kỳ trong tay, làm sao có thể chống lại Diệp Hiên, chỉ cần một ý niệm, đối phương liền chết thảm tại trong tay Diệp Hiên.
Ầm!
Pháp Hoa Thiền Sư thân thể tiêu tan, tan thành bọt nước tiêu tán không thấy.
- Ha ha.
- Quả nhiên là Đại La Kim Tiên, đáng tiếc bần tăng đã sớm chuẩn bị, ngươi là không giết được ta.
Lúc này, giọng nói Pháp Hoa Thiền Sư không ngừng quanh quẩn trong hư không, tiếng cười càn rỡ ác độc không ngừng truyền đến.
- Diệp Hiên, bần tăng không giết được ngươi, thế thì sao?
- Hai ông cháu đã sớm bị bần tăng cho ăn Cửu Âm Quỳ Thủy, sau nửa canh giờ ngươi sẽ thấy họ chết trước mặt ngươi, bần tăng cũng muốn ngươi cảm thụ một phen cảm giác thống khổ mất đi thân nhân.
Hiển nhiên, Pháp Hoa Thiền Sư dựa vào Thổ Hành Kỳ lưu lại chỉ là ảo ảnh, người thật căn bản không ở chỗ này, hắn muốn trả thù Diệp Hiên, mới là mục đích cuối cùng của hắn.
- Sâu kiến nho nhỏ, ngươi là đang tìm cái chết.
Ầm ầm!
Thông Thiên động địa, nhật nguyệt treo ngược, hai mắt Diệp Hiên như hai viên đại tinh luân chuyển, không động tác gì, vỗ ra một chưởng, một chưởng che trời ngưng tụ, ầm vang vồ vào không khí trăm vạn dặm.
- A!
Ầm!
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết trong hư không truyền đến, tấm khiên vô hình trong hư không vỡ nát, một thân ảnh theo đó, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Diệp Hiên.
- Không... Không có thể nào... Ta có Thổ Hành Kỳ trong tay... Ngươi làm sao có thể phát hiện được tung tích ta?
Pháp Hoa Thiền Sư sắc mặt trắng bệch, run rẩy gầm nhẹ.
- Chết.
Ầm!
Diệp Hiên âm lãnh lên tiếng, một chưởng đập lên đỉnh đầu Pháp Hoa Thiền Sư, trong nháy mắt sụp đổ thành một đống xương máu, nguyên thần phát ra âm thanh cực kỳ thê thảm, bị Diệp Hiên giam cầm trong tay.
- Đừng... Đừng giết ta!
Người đều sợ chết, Pháp Hoa Thiền Sư càng không ngoại lệ, hắn nhục thân bị hủy, giờ phút này nguyên thần giam cầm trong tay Diệp Hiên, chỉ cần Diệp Hiên nhẹ nhàng một nắm liền có khiến hắn hồn phi phách tán mà chết.
- Cửu Âm Quỳ Thủy?
Oanh!
Một đoàn U Minh Quỷ Hỏa bộc phát, bao phủ Pháp Hoa Thiền Sư, cuồn cuộn U Minh liệt diễm thiêu đốt nguyên thần của hắn, khiên cho tiếng kêu trong miệng hắn phát ra thê thảm đến cực điểm.
- A!
- Tha... Tha ta!
Diệp Hiên thủ đoạn quá mức tàn độc, U Minh liệt diễm ma diệt nguyên thần, bị thi thuật giả phải bị nỗi khổ vạn kiến đốt thân, Pháp Hoa Thiền Sư thê thảm cầu xin tha thứ, nguyên thần dần dần mờ đi, như bị tiêu diệt.
- Chết!
Ầm!
Diệp Hiên âm trầm lên tiếng, bóp nát nguyên thần Pháp Hoa Thiền Sư trong tay, lúc này hai mắt ngưng trọng nhìn lại hướng hai ông cháu.
Xoẹt!
Một điểm tấm lụa tiên quang lóe lên, dây thừng chói trặt hai ông cháu lập tức cắt ra, cũng tại thời khắc này, hai mắt tiểu cô nương tan rã khóe miệng không ngừng tràn ra máu đen, thân thể Trác đại thúc run rẩy, máu đen trong miệng đang không ngừng tràn ra.
Vù!
Đại La tiên quang bao phủ hai ông cháu, một cỗ lực lượng nhu hòa tràn vào cơ thể hai người, làm cho hai ông cháu chậm rãi thức tỉnh, chỉ còn một sợi hắc khí quấn quanh bên trong mi mắt hai ông cháu.
Cửu Âm Quỳ Thủy cực kỳ ác độc, dù tiên nhân nhiễm cũng muốn thân tử đạo tiêu, hai ông cháu bất chỉ là phàm nhân, căn bản mười phần chết một phần sống.
Mặc dù tu vi Diệp Hiên cực đại, có thể vì hai người khu trừ Cửu Âm Quỳ Thủy, hai ông cháu căn bản là chịu không được tiên lực của hắn, khiến hai người chết sớm hơn.
- Khục —— khục —— khục!
Trác đại thúc phảng phất hồi quang phản chiếu mở hai mắt ra, tử khí hai đầu lông mày phát ra nồng đậm, song bắt đầu tan rã.
- Cứu... Mau cứu Tiểu Trác Mã!
Máu đen không ngừng từ miệng Trác đại thúc tràn ra, ông nắm chặt cánh tay Diệp Hiên, âm thanh trong miệng phát ra cực kỳ yếu ớt.
Giờ phút này.
Diệp Hiên chau mày, trong mắt có vẻ nặng nề, vì căn bản hiện tại hắn không cứu được hai người, hai người ăn vào Cửu Âm Quỳ Thủy thời gian quá dài, lục phủ ngũ tạng trong người toàn bộ bị ăn mòn, dù hắn cho hai người ăn cửu chuyển Đại La Kim Đan, căn bản vẫn không cứu được tính mệnh hai người.
Phốc!
Trong miệng Trác đại thúc trào ra máu đen, xen lẫn nội tạng vỡ vụn, hai mắt khô bại, hiển nhiên Cửu Âm Quỳ Thủy đã phá hủy toàn bộ cở thể.
- Gia... Gia gia!
Một bên khác, tiểu cô nương toàn thân tím xanh, giòi bọ hắc khí quay quanh thân thể nhỏ yếu của nàng, máu đen trong miệng không ngừng tràn ra, huyết nhục từ từ bắt đầu khô bại.
- Ghê tởm!
Diệp Hiên trầm thấp gầm thét, tiên quang quanh thân cực kỳ hỗn loạn, dù hắn có tu vi ngập trời, nhưng Cửu Âm Quỳ Thủy thậm chí âm chí tà chi vật, nếu là tiên nhân còn dễ nói, Diệp Hiên thi triển vô thượng tu vi, cũng có thể cưỡng ép Cửu Âm Quỳ Thủy bức ra.
Nhưng hai ông cháu đều là phàm phu tục tử, căn bản là chịu không được tiên lực của hắn, mà lại Cửu Âm Quỳ Thủy sớm đã phá hủy tất cả cơ năng thân thể hai ông cháu, giờ phút này hắn căn bản không có biện pháp.
- Tiểu Diệp... Cứu... Cứu Tiểu Trác Mã.
Tử khí che thân Trác đại thúc, ông chăm chú lôi kéo cánh tay Diệp Hiên, trong miệng phát ra lời khẩn cầu bi thương.
- Cứu... Cứu gia gia!
Gương mặt non nớt tiểu cô nương cực kỳ thống khổ, trong miệng không ngừng kêu rên, bất tỉnh đi.
Hô!
Diệp Hiên chậm rãi phun ra hấp khí nặng nề, sau đó nắm chặt tay Trác đại thúc, nặng nề nói:.
- Cửu Âm Quỳ Thủy chính là thiên hạ chí âm chí tà chi vật, muốn cứu Tiểu Trác Mã, ta chỉ có thể đưa Cửu Âm Quỳ Thủy trong cơ thể nàng nhập vào cơ thể ông, chỉ là như vậy mới có cơ hội....
- Lão già ta một cái sinh mệnh, chỉ cần Tiểu Trác Mã có thể còn sống, ngươi cứ việc hành động đi!
Trác đại thúc đau thương cười một tiếng, trong mắt hiện ra một vòng giải thoát.



Bạn cần đăng nhập để bình luận