Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1130 - Cửu U tháp (2)



Chương 1130 - Cửu U tháp (2)




- Phật Tổ!
Hai tên La Hán hô to, càng muốn nhanh chóng đóng cửa lại, hiển nhiên, thiên địa hung ma trong Cửu U tháp quá mức đáng sợ, cánh cửa mở ra đã xuất hiện tai hoạ ngầm cực lớn, nếu thiên địa hung ma chạy ra từ Cửu U tháp, toàn bộ Linh Sơn sẽ phải gặp đại kiếp không cách nào tưởng tượng.
- Đại thiện!
Diệp Hiên mỉm cười, trên mặt hiện ra một vẻ hung lệ, càng có một tia cảm giác hưng phấn lóe lên một cái rồi biến mất trong mắt hắn, dưới ánh mắt kinh ngạc của hai tên La Hán, Diệp Hiên vậy mà nhanh chân tiến vào trong Cửu U tháp.
- Phật Tổ, không thể vào Cửu U tháp.
Hai tên La Hán lo lắng kêu to, bọn hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Hiên lại muốn đặt mình vào nguy hiểm tiến vào Cửu U tháp.
Không trách bộ dáng hai người như thế, phải biết Cửu U tháp chính là chỗ trấn áp thiên địa hung ma, những thiên địa hung ma này đều cực kỳ đáng sợ, mà cũng không riêng gì những thiên địa hung ma này, Cửu U tháp có thiên lôi địa hỏa, dù Chuẩn Thánh đi vào cũng sẽ gặp đại kiếp.
Đáng tiếc, Diệp Hiên giống như không nghe được hai người khuyên can, ánh mắt hai vị La Hán hoảng sợ nhìn vào Cửu U tháp, cánh cổng đen nhánh ù ù khép lại, Diệp Hiên cứ như vậy biến mất khỏi tầm mắt hai người.
- Không xong, không xong, Thanh Minh Phật Tổ vậy mà tiến vào Cửu U tháp, ta và ngươi nhanh chóng bẩm báo các Phật Tổ khác.
Hai tên La Hán liếc nhau, nhìn thấy trong mắt đối phương lộ vẻ nặng nề, không dám trì hoãn, trực tiếp hóa thành hai vệt độn quang rời đi, muốn báo chuyện Diệp Hiên tiến vào Cửu U tháp cho Phật Tổ Bồ Tát khắp nơi.
Cửu U tháp, nơi trấn áp thiên địa hung ma, cho dù các phương Phật Tổ Linh Sơn bắt đến một chút yêu ma đến ném vào Cửu U tháp, cũng chỉ đứng ở bên ngoại, tuyệt không tiến vào bên trong, bởi vì phàm là tiến vào Cửu U tháp, chưa từng có ra qua.
Giờ phút này Diệp Hiên đặt mình vào nguy hiểm tiến vào Cửu U tháp, quả thực là hành động tìm chết, nếu thật xuất hiện điều gì ngoài ý muốn, chư phật phương tây tất sẽ có trách nhiệm cực lớn, như thế nào nói với Tây Phương Nhị Thánh?
Cửu U tháp!
Ô ô ô!
Gió tanh cuồn cuộn, hung thần ác sát, hóa cốt cương phong gào thét, không gian đen nghịt để người ra không nhìn thấy gì, một con đường thẳng tắp rộng lớn kéo dài hướng lên trên, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy từng chồng xương trắng nằm ngang trên mặt đất.
Ngao!
Mấy đạo quỷ ảnh đáng sợ bỗng nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Hiên, từng đôi mắt đậm mùi máu tanh dị thường đáng sợ, trong miệng khặc khặc vang lên nụ cười quỷ quyệt, điên cuồng nhào cắn Diệp Hiên.
- Yêu ma quỷ quái, muốn chết!
Diệp Hiên lạnh lùng cười một tiếng, Đại Nhật phật quang ầm vang bộc phát, trong nháy mắt khiến những quỷ vật này hóa thành từng luồng khói trắng, khiến cho nơi đây phát ra những tiếng kêu gào thê thảm.
- A Di Đà Phật!
Sợi tóc Diệp Hiên xám trắng rủ sau đầu, người hắn mặc tăng bào xanh nhạt bước chậm tiến lên, phật quang quanh thân óng ánh như một viên Kim Dương Đại Nhật, chiếu sáng không gian hắc ám quanh mình.
- A!
Từng lường khói đen ầm ầm nổ nát vụn, quỷ vật trốn ở trong bóng tối thê thảm kêu to, phật quang trên người Diệp Hiên chính là khắc tinh của bọn hắn, chỉ cần hơi đụng một chút cũng mang đến cho bọn hắn tai nạn cực lớn.
Quỷ vật rú thảm, âm phong tiêu tán, Diệp Hiên dạo bước tiến lên, dọc theo lối nhỏ cầu thang hướng lên tầng thứ hai của Cửu U tháp.
Cửu U tháp tổng cộng chia ra chín tầng, giam giữ rất nhiều thiên địa hung ma, cũng có một ít yêu ma quỷ vật.
Thiên địa hung ma chỉ là một tên gọi không rõ ràng, trong đó có tiên nhân cũng có Yêu tộc, gồm nhiều chủng tộc, mỗi người đều là tai họa của một thời đại.
- Tiểu tử, nhìn ngươi một thân phật quang, chẳng lẽ phạm sai lầm lớn ở Linh Sơn, mới bị giam giữ trong Cửu U tháp?
Diệp Hiên vừa mới đi vào tầng thứ hai, một con Hắc Nha đập cánh bay tới gần Diệp Hiên, Hắc Nha toàn thân đen nhánh, một đôi mắt xanh biếc rét lạnh, vừa mới tới gần Diệp Hiên đã tràn ngập hàn khí cực lớn trong không gian.
- Thiên địa dị chủng, Cửu Nguyệt Hàn Nha?
Diệp Hiên đưa mắt nhìn Hắc Nha, trong mắt xẹt qua một vẻ ngạc nhiên, phải biết thời đại hồng hoang có rất nhiều thiên địa dị thú, đến hiện tại những thiên địa dị thú này không phải chết hết, chỉ là bỏ đi không để lại dấu vết, mà Cửu Nguyệt Hàn Nha chính là dị thú cực kì thưa thớt trong trời đất, còn có thần thông cực kỳ đáng sợ đại.
Diệp Hiên không nghĩ tới, đi vào trong Cửu U tháp này, hắn lại gặp một con Cửu Nguyệt Hàn Nha, mà lại là con Cửu Nguyệt Hàn Nha có khí tức âm hàn nồng đậm như thế, tu vi đã chính là Đại La đỉnh phong, nếu như ở tam giới, tuyệt đối sẽ xưng tôn làm tổ một phương.
- Hắc hắc, tính ra tiểu tử ngươi có chút kiến thức, còn không bái kiến Hàn Nha gia gia ngươi?
Cửu Nguyệt Hàn Nha ngạo nghễ cười lạnh, đôi mắt dò xét Diệp Hiên trên dưới, có vẻ đăm chiêu cực lớn, như mèo vờn chuột.
- Con chim nhỏ nhà ngươi có chút bản lĩnh, dám làm càn với ta như thế.
Diệp Hiên không tức giận, ngược lại mỉm cười, trong lúc Cửu Nguyệt Hàn Nha đang ngơ ngác, hắn xòe bàn tay hướng tới nó, điều này khiến cho Cửu Nguyệt Hàn Nha bừng tỉnh, hung lệ chi khí cực kỳ khủng bố ầm ầm bộc phát.
- Khá lắm, tiểu tặc cuồng vọng ngu ngốc, dám trêu đùa nãi nãi ngươi.
Rống!
Cửu Nguyệt Hàn Nha chính là thiên địa dị chủng, thần thông thiên phú chính là Cửu Âm Hàn Thủy, loại thần thông này đáng sợ đến cực điểm, dù là Đại La Kim Tiên cũng không dám dính vào, nếu dính vào nhục thân và nguyên thần đều sẽ hóa thành vụn băng mà chết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận