Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2486: Bạo khởi xuất thủ

Chương 2486: Bạo khởi xuất thủ
Bỗng nhiên, Nhân đạo chi chủ nhướng mày, dù sao nàng cũng là một nữ tử, hơn nữa tâm tư của người phụ nữ cực kỳ tinh tế, khi nàng tỉnh táo lại phát hiện ra dị thường ngay cả Diệp Hiên cũng không phát hiện ra.
- Chỗ nào không đúng?
Vẻ mặt Diệp Hiên ngẩn ra, trải qua sự nhắc nhở của Nhân Đạo chi chủ, trong lòng hắn lộp bộp một tiếng, mơ hồ cảm giác mình tựa như bỏ sót cái gì đó.
- Diệp đạo hữu, ngươi không cảm giác thiếu một người sao?
Nhân đạo chi chủ trầm giọng nói.
- Thiếu một người?
Được Nhân Đạo chi chủ nhắc nhở, Diệp Hiên đột nhiên cả kinh, hắn cẩn thận nhìn về phía những nhân vật cấm kỵ khác, trong đầu ầm ầm nổ tung một tiếng, phát hiện quả nhiên thiếu một người.
Bất Tử Thiên chủ
Phải, là hắn.
Từ khi tiến vào tòa thượng cổ thần cung thứ tám mươi, sự chú ý của Diệp Hiên đều đặt ở Tiểu Đỉnh cùng Kỳ Hoa, thậm chí chiến đấu của những nhân vật cấm kỵ này, nhưng hắn lại xem nhẹ một người, một lão cừu nhân của hắn.
Bất Tử Thiên chủ.
Tất cả mọi người đều bị truyền tống đến tòa Thượng Cổ thần cung thứ tám mươi, duy chỉ có Bất Tử Thiên Chủ không có xuất hiện, làm sao có thể?
Trong nháy mắt, Diệp Hiên bị dọa đổ một thân mồ hôi lạnh, hắn ngàn tính vạn tính, thế mà vẫn bỏ sót Bất Tử thiên chủ.
Diệp Hiên còn muốn cò ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, lại bỏ sót Bất Tử Thiên Chủ, nếu hắn thật sự ra tay, cuối cùng đắc lợi tất nhiên là Bất Tử Thiên Chủ.
Tuy nhiên cũng may, trải qua nhân đạo chi chủ nhắc nhở, Diệp Hiên trong nháy mắt tỉnh táo lại, hắn không chú ý trận loạn chiến giữa các cấm kỵ nữa, mà bắt đầu tìm kiếm chỗ của Bất Tử Thiên Chủ.
- Ở chỗ này!
Mười hai thiên môn hợp nhất, để cho thần thức Diệp Hiên đáng sợ không thôi, hắn rốt cục tìm được vị trí của Bất Tử thiên chủ.
Không ngờ Bất Tử Thiên Chủ tên gia hỏa này, không biết thi triển bí thuật gì, giờ phút này đang ẩn núp ở trong một góc cực khó phát hiện.
Nếu như không phải Diệp Hiên hợp nhất mười hai Thiên Môn, thậm chí còn có lòng tìm Bất Tử Thiên Chủ, chỉ sợ Diệp Hiên tuyệt đối không có khả năng phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Khi ánh mắt Diệp Hiên rơi vào trên người Bất Tử Thiên Chủ, cũng làm cho Bất Tử thiên chủ biến sắc, biết Diệp Hiên đã nhận ra hắn, điều này càng làm cho nội tâm hắn thầm hận.
Bất Tử Thiên Chủ tự nhiên thấy rõ tất cả những gì Diệp Hiên làm ở trong mắt, hắn cũng vui vẻ làm người cuối cùng ra tay, cướp lấy Tam Sinh Tam Thế Hoa.
Hắn sở dĩ có thể bình tĩnh, hoàn toàn là 'Ngục' phân phó. Trước khi tiến vào thượng cổ thần sơn, Ngục đã dặn dò hắn, chờ tiến vào tòa thiên cung thứ tám mươi, không cần đi tranh đoạt hoa này, để cho hắn chờ thời cơ ra tay.
Ngục lại hạ nghiêm lệnh đối với hắn, nhiệm vụ của hắn cũng không phải là hoa này, mà tiến vào thiên cung thứ tám mươi mốt, ngăn cản Diệp Hiên lấy được thứ trong Thiên Cung thứ tám mươi mốt.
Hơn nữa, đây chỉ là một trong số đó.
Nhiệm vụ chân chính của Bất Tử Thiên Chủ chính là cướp lấy đồ vật trong Thiên Cung thứ tám mươi mốt.
Nếu như hắn thật sự không cách nào đoạt được, vậy thì hủy diệt nó tại chỗ.
Nghĩ đến nhân vật ‘Ngục’ dặn dò, Bất Tử Thiên Chủ không dám lơ đãng, cho dù hắn rất thèm muốn Tam Sinh Tam Thế hoa, cũng chỉ có thể trốn ở chỗ tối chờ thời cơ ra tay.
Tuy nhiên giờ phút này hắn bị Diệp Hiên phát hiện, điều này khiến hắn bất đắc dĩ không thôi, xem ra nhất định phải hợp tác với Diệp Hiên.
- Diệp Hiên, ta không muốn nói nhảm nhiều, bằng vào tu vi của ba người chúng của ta, chỉ cần đợi đến khi tu vi mỗi người bọn họ giảm mạnh, ba người chúng ta liên hợp ra tay, nhất định có thể đoạt được hoa này, đến lúc đó ba người chúng ta chia đều hoa này như thế nào?
Bất Tử Thiên Chủ âm thầm truyền âm.
- Được.
Diệp Hiên cũng không có bất kỳ lời nói nhảm nào, trực tiếp đồng ý, dù sao hiện tại hai người còn không thể trở mặt, nếu không một khi bị những điều cấm kỵ kia phát hiện, hắn muốn đoạt được bông hoa này sẽ liền càng thêm khó khăn.
Ầm ầm.
Khi Diệp Hiên và Bất Tử Thiên Chủ âm thầm thông đồng, các đại cấm kỵ đã đánh ra lửa giận thật sự, ai nấy đều có thương thế trong người.
- Tử vong đại đạo.
Ầm ầm.
Rốt cục, nhân vật cấm kỵ đầu tiên lấy ra lá bài tẩy, cả người Tử Vong Thần Tôn bộc phát ra tử quang đáng sợ, Tử Vong đại đạo hiện ra, vạn cổ đều run lên, khí tức đáng sợ bộc phát ra ở trên người hắn.
Chết đi.
Giơ tay như trời, trấn diệt vạn vật, Tử Vong Thần Tôn phù hợp cùng Tử Vong đại đạo, hai tay đánh ra pháp quyết đáng sợ, từng chữ ‘Tử’ đáng sợ hoành không xuất thế, trực tiếp giết tới các đại cấm kỵ xung quanh.
Bang bang.
Tử Vong Thần Tôn nổi trận, nhất thời đánh những nhân vật cấm kỵ này trở tay không kịp, mà hắn đắc thế không tha cho người ta, trực tiếp bắt tới Tam Sinh Tam Thế Hoa.
Đáng tiếc, Tử Vong Thần Tôn quá coi thường những cấm kỵ này, mặc dù trong bọn họ có mạnh có yếu, nhưng đều có lá bài tẩy của mình.
- Tuế nguyệt vạn cổ, bát pháp hợp nhất.
Vạn Cổ âm ảnh gào thét liên tục, thời không xung quanh đều trong nháy mắt dừng lại, chân chính ảnh hưởng đến tốc độ dòng chảy của thời không, một kích đánh tới Tử Vong Thần Tôn.
- Hỗn Độn Bá Thiên.
Hỗn Độn Thần Tôn đánh ra một quyền, một quyền này ẩn chứa uy thế cực kỳ đáng sợ, không chỉ có chân ý của Hỗn Độn đại đạo, càng ẩn chứa tử lực cực kỳ đáng sợ của hắn.
Ầm ầm.
Chỉ có hai đại cấm kỵ ra tay nhất thời đã làm cho Tử Vong Thần Tôn né tránh lùi lại, cho dù hắn có mạnh hơn nữa, đối mặt với hai đại cấm kỵ ra tay, hắn cũng tuyệt đối không dám ngăn cản chính diện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận