Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2591: Từ trước tới nay một kích mạnh nhất

Chương 2591: Từ trước tới nay một kích mạnh nhất
- Thái Thương lão đệ, ngươi cũng đừng trách vi huynh tâm ngoan, thật sự là lão gia hỏa kia quá mạnh, hố ngươi một cái cũng tốt hơn so với đưa ta đi vào?
Diệp Hiên thì thào, lấy ra túi càn khôn ước lượng nặng nhẹ, khóe miệng lộ ra một nụ cười hài lòng.
Trong túi càn khôn này có mấy ngàn vạn nguyên thạch, đủ để cho hắn không lo lắng tu luyện trong một đoạn thời gian rất dài ở tương lai, đây cũng là thu hoạch lớn nhất của hắn.
- Hả?
Đột nhiên.
Đang lúc Diệp Hiên tràn đầy vui mừng, vẻ mặt hắn bỗng nhiên biến đổi, chuyện cực kỳ đáng sợ xảy ra trên người hắn.
Cơ thể của hắn ta.
Thân thể của Diệp Hiên.
Lại bắt đầu biến thành hư ảo.
Một cảm giác choáng váng cực lớn hiện ra, thiếu chút nữa khiến Diệp Hiên rơi xuống từ trong đám mây.
- Chuyện gì đang xảy ra?
Diệp Hiên sợ hãi cả kinh, thân thể hắn đang tiêu tan bất định, giống như bất cứ lúc nào đều muốn biến mất, loại tình huống này quả thực làm cho Diệp Hiên kinh hãi muốn chết.
Quá khứ không thể thay đổi.
Nếu không sẽ có hung hiểm lớn nhất vạn cổ xảy ra.
Bỗng nhiên, trong đầu Diệp Hiên vang lên hai câu này, điều này cũng nhất thời làm cho hắn rùng mình một cái.
- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ tên gia hỏa miệng đê tiện kia sắp chết?
Diệp Hiên sợ hãi cả kinh, đã suy đoán được vì sao thân thể mình lại hư ảo bất định.
Thời đại Thái Cổ, chỉ có ba đại kinh thiên tuyệt địa sống sót, những sinh linh khác toàn bộ bị mai diệt trong thế giới Thái Cổ.
Cái gọi là quá khứ không thể thay đổi, cũng có nghĩa 'Thái Thương' không thể chết, giờ phút này hắn gặp phải nguy cơ tử vong, nếu thật sự chết, vậy lịch sử tương lai cũng sẽ bởi vì cái chết của hắn mà thay đổi.
Nói cách khác, đây là một loại hiệu ứng hồ điệp, nếu Thái Thương chết, hắn sẽ không gặp được Tịch Dao, cũng không gặp được 'Thái Sơ', càng không có khả năng đánh một trận cùng 'Hoang', cũng không có khả năng sáng tạo ra Thái Tà Thương Thiên Pháp - Vạn Cổ đệ nhị pháp.
Loại hiệu ứng dây chuyền này cực kỳ đáng sợ, thậm chí ảnh hưởng đến hậu thế khiến Diệp Hiên cũng sẽ không tồn tại.
- Mẹ nó!
Diệp Hiên câm hận gầm nhẹ, giờ phút này hắn thật sự là tự gây nghiệt không thể sống, vốn tưởng rằng đã lừa 'Thái Thương' một phen, không ngờ cuối cùng ngược lại còn cho mình đi vào.
- Tên gia hỏa miệng lưỡi đầy tiện này, ngươi tuyệt đối không thể chết.
Diệp Hiên oán hận thì thầm, tu vi cả người bộc phát đến cực hạn, thi triển pháp môn di thiên hoán địa, ầm ầm bắn nhanh trở về Đại Viêm Thần triều.
Ta... Ta sắp chết rồi sao?
Từ khi sinh ra trên thế giới này, 'Thái Thương' lần đầu tiên cảm giác được tử vong cách mình gần như vậy.
Cảm giác nghẹt thở sâu sắc.
Dần dần chìm trong bóng tối của cái chết.
Đôi mắt Thái Thương dần dần tan rã, trong tay cường giả nghịch thiên ngũ biến, hắn căn bản không có bất kỳ khả năng lật bàn nào.
Giờ khắc này, 'Thái Thương' cũng không có đi hận Diệp Hiên, hận Diệp Hiên hại hắn chết ở chỗ này.
Ngược lại, hắn bình tĩnh lại và nhìn lại cuộc sống của mình.
Trong lúc bất chợt, Thái Thương phát hiện, thật ra tử vong hình như cũng không đáng sợ như vậy.
Đại khủng bố tồn tại giữa sự sống và cái chết.
Nhưng khi chân chính đối mặt với tử vong, 'Thái Thương' cảm thấy tử vong cũng chỉ là như thế, có lẽ chỉ đổi một phương pháp sống khác mà thôi.
Lạc —— lạc —— lạc
Năm ngón tay của Đại Viêm lão tổ bóp chặt cổ họng Thái Thương , vẻ mặt của hắn hung lệ dữ tợn, vẻ tàn khốc vô tình xẹt qua đáy mắt, thậm chí năm ngón tay bộc phát lực lượng to lớn, không ngừng uốn cong cổ Thái Thương.
- Tiểu tử, có thể chết trong tay lão tổ, ngươi cũng có thể nhắm mắt.
Đại Viêm lão tổ tàn khốc lên tiếng, hắn dĩ nhiên không có bất kỳ hứng thú gì đối với 'Thái Thương', sau một khắc sẽ khiến đối phương hình thần câu diệt mà chết.
Tại thời điểm này.
Ý thức Thái Thương đã tan rã trầm luân, nghe được lời của Đại Viêm lão tổ, khuôn mặt vặn vẹo của hắn dâng lên một tia cười nhạt tà ý.
- Lão cẩu, gia gia chờ ngươi giết ta.
Ngay cả khi chết, 'Thái Thương' vẫn cuồng vọng gầm nhẹ, giống như tính cách của hắn, tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước bất kỳ kẻ nào, càng không có khả năng cầu xin Đại Viêm lão tổ tha thứ.
- Ngươi muốn chết.
Nhìn Thái Thương thà chết còn không cúi đầu, Đại Viêm lão tổ lạnh lùng lên tiếng, năm ngón tay ầm ầm nâng lên, ầm ầm trấn diệt xuống.
- Ha ha ha.
Đối mặt với một kích tất chết này, Thái Thương càn rỡ cười to, tiếng cười tà quán thiên tuyệ địa, nhưng lại tràn ngập cảm giác kiêu hùng.
Răng rắc.
Đột nhiên.
Tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, một vầng sáng luân hồi xẹt qua trời đất, một tia luân hồi lực hung hăng đánh vào người Đại Viêm lão tổ.
Ầm ầm.
Một kích này quá mức đột ngột, thậm chí Đại Viêm lão tổ cũng không có bất kỳ phòng bị gì, cả người đều bị hung hăng đánh bay đi.
- Tiểu tử thúi, lão tử đến cứu ngươi.
Răng rắc.
Diệp Hiên trong nháy mắt bắt lấy thân thể đẫm máu của Thái Thương, ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn Đại Viêm lão tổ một cái, mang theo 'Thái Thương' thi triển thiên hoán địa đại pháp, chạy trốn về phương xa.
- Ngươi... Ngươi...
Nếu như nói vừa mới đối mặt với tử vong, tâm tư 'Thái Thương' cũng không có nửa điểm ba động, nhưng khi Diệp Hiên đột nhiên xuất hiện trở về cứu hắn, điều này lại làm cho 'Thái Thương' khiếp sợ ngốc trệ.
Trong lòng Thái Thương, mình hoàn toàn bị Diệp Hiên lợi dụng, giờ phút này tiểu tạp chủng kia đã không biết chạy đến chân trời góc biển nào, đối với việc Diệp Hiên đột nhiên xuất hiện cứu mình, hắn cảm giác mình đang nằm mơ.
- Ngươi cái gì mà ngươi, thân là huynh trưởng, ta làm sao có thể vứt bỏ ngươi không để ý?
Bạn cần đăng nhập để bình luận