Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1280 - Hậu Thổ kiêng kị (2)



Chương 1280 - Hậu Thổ kiêng kị (2)




Chuyện khiến Hậu Thổ kiêng kỵ nhất chính là, Diệp Hiên xuất hiện ở Bổ Thiên thịnh hội, hiển nhiên là muốn xử lý ân oán khi xưa với Nữ Oa, chắc chắn sẽ dẫn đến một cuộc đại chiến kinh thiên, nàng vừa rồi thành Thánh, tuyệt đối không thể cuốn vào trận phân tranh giữa những Thánh Nhân này, thầm nghĩ đứng ngoài cuộc, đây mới là kết quả nàng muốn.
Hậu Thổ sống vô vàn năm tháng, cũng mưu đồ vô vàn năm tháng mới có thể thành Thánh, nàng cực kỳ quý trọng Thánh vị của mình, Diệp Hiên này nếu không có một chút lá bài tẩy, làm sao dám xuất hiện ở Bổ Thiên thịnh hội?
Hơn nữa đừng quên, Thông Thiên Giáo Chủ có quan hệ tốt với Diệp Hiên, lầnn Bổ Thiên thịnh hội này đã thoát khỏi sự khống chế của nàng, nàng cũng chỉ có thể nhắc nhở người Vu tộc, tuyệt đối không thể xảy ra xung đột với Diệp Hiên.
- Đạo hữu chớ trách, Vu tộc ta dù tính tình nóng nảy, nhưng tuyệt đối không phải là người không nói đạo lý.
Hậu Thổ thân thiện cười với Diệp Hiên, cũng là ám chỉ với Diệp Hiên rằng Vu tộc không muốn tham gia vào trận phân tranh này.
- Huyền Minh, còn không mau xin lỗi?
Hậu Thổ lạnh lùng, quát lớn một tiếng với Huyền Minh Tổ Vu, mà sắc mặt Huyền Minh Tổ Vu tràn ngập xấu hổ, nhưng dưới khí thế bức người của Hậu Thổ cùng với tiếng nàng truyền âm nhắc nhở, hắn vẫn khom người bái lạy Diệp Hiên.
- Những lời vô lễ trước đó của Huyền Minh, kính xin đạo hữu thứ tội.
Huyền Minh Tổ Vu xấu hổ tức giận xin lỗi, đáng tiếc cũng không nhận được lời đáp lại của Diệp Hiên.
Tại thời điểm này.
Đã có một tiên đồng mang đến cho Diệp Hiên một vân án mới, mà Diệp Hiên bình tĩnh ngồi ngay ngắn trong đó, hắn đương nhiên hiểu ý của Hậu Thổ, vì vậy ắn cũng khẽ gật đầu với Hậu Thổ, rồi cũng không lên tiếng nữa.
Nhìn Diệp Hiên không có ý định truy cứu, lúc này Hậu Thổ mới thở phào một hơi, lại âm trầm truyền âm cảnh cáo cho những Vu tộc khác, một lát nữa mặc kệ xảy ra chuyện gì, tuyệt đối không cho phép bọn họ tham gia vào trong đó.
Mà mấy đại Tổ Vu cũng không phải kẻ ngốc, rốt cuộc cũng cảm giác được mọi chuyện có chút không đúng, hiển nhiên ngay cả Hậu Thổ cũng cực kỳ kiêng kỵ vị nhân vật thần bí này, đây không phải là người mà bọn họ có thể đắc tội được.
Yên tĩnh, im lặng, sự im lặng kỳ lạ.
Cả tòa Tường Vân đại yến bỗng trở nên yên tĩnh, dù Hậu Thổ đã rất cố gắng che dấu thái độ của mình đối với Diệp Hiên, nhưng người ở đây đều là cáo thành tinh, sớm đã nhìn ra Hậu Thổ đối đãi với Diệp Hiên cực kỳ thận trọng.
Đạo thống khắp nơi nghi ngờ không hiểu, bởi vì bọn họ bất ngờ phát hiện ra một chuyện cực kỳ đáng sợ, Hậu Thổ chính là Thánh Nhân đấy, ngoại trừ các Thánh Nhân khác, trong khắp tam giới này còn có người khiến nàng cảm thấy kiêng kỵ?
Khi tất cả mọi người nghĩ đến loại chuyện đáng sợ này, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Diệp Hiên càng thêm nặng nề, trong lòng lại sinh ra một loại cảm xúc bất an, giống như hôm nay Bổ Thiên thịnh hội sắp xảy ra chuyện gì đó cực kỳ tệ hại.
Thật không may.
Đối với tâm tư đạo thống khắp nơi, Diệp Hiên cũng không hề có hứng thú biết, hắn vẫn bình tĩnh ngồi xếp bằng trong đại yến Tường Vân. Mà hai đại Yêu Đế cười lạnh nhìn đạo thống khắp nơi, thỉnh thoảng châm rượu cho Diệp Hiên, trên mặt tràn ngập hưng phấn.
Ầm ầm.
Thụy khí ngàn điều, thiên đạo thánh quang, lúc Tường Vân đại yến lâm vào trong bầu không khí quỷ dị, chỉ thấy thiên địa tám phương trở nên huyền diệu, mấy bóng dáng vĩ đại vô biên đang từ cuối tinh không đi tới Tường Vân đại yến.
Vạn cổ mênh mông, thánh uy ầm ầm, trời giáng kim vũ, hư không sinh liên, đây là điềm báo Thánh Nhân hàng lâm, cũng làm cho đạo thống khắp nơi đồng loạt thu hồi ánh mắt từ trên người Diêp Hiên, sau đó vội vàng đứng dậy chuẩn bị cung nghênh mấy đại Thánh Nhân đến.
- Người nào dám chọc Hậu Thổ sư muội tức giận, lại khiến sư muội phải tự mình ra tay?
Một tiếng cười nhẹ từ cuối tinh không truyền đến, người còn chưa đến âm thanh đã vang đến ở trong tường vân đại yến, chỉ thấy một bóng dáng ung dung cao quý chậm rãi từ sâu trong tinh không đi tới, chính là Nữ Oa nương nương, một trong bảy đại Thánh Nhân kia.
Nữ Oa mặc hoa bào màu vàng, dưới chân tường vân thụy khí nở rộ, toát lên uy nghi tôn quý của Thiên Đạo Thánh Nhân, giờ phút này nàng đang mỉm cười nhìn về phía Hậu Thổ.
- Nữ Oa sư tỷ.
Nữ Oa đến làm cho khí tức Hậu Thổ hơi cứng lại, đôi mắt mập mờ nhìn về phía Diệp Hiên, sau đó lại nở nụ cười với Nữ Oa, xem như đã chào hỏi.
Bụng dạ Hậu Thổ sâu không lường được, cũng bảo trì một khoảng cách với Nữ Oa, dù sao chuyện xảy ra hôm nay nàng không biết, nàng chỉ muốn đứng ngoài cuộc, không muốn tham gia vào cuộc chiến của Thánh Nhân.
Đối với thái độ không lạnh không nóng của Hậu Thổ, Nữ Oa cũng không cảm thấy kỳ quái, chỉ là cảm giác có chút nghi hoặc với bầu không khí trong đại yến tường vân, vừa rồi nàng cảm nhận được Hậu Thổ từng bộc phát ra một cỗ thánh lực, chỉ là Hậu Thổ không có giải thích, nàng cũng không tiện tiếp tục truy hỏi.
- Tham kiến Nữ Oa nương nương.
Đạo thống khắp nơi nhao nhao khom người thi lễ, các loại âm thanh cung nghênh không ngừng truyền đến, chỉ là khi Nữ Oa nhìn về phía Yêu tộc nhất mạch, trong hai mắt xẹt qua vẻ bất mãn.
Tại thời điểm này.
Nhị Đế Yêu tộc vẫn chưa đứng dậy, hơn một ngàn đại yêu sừng sững bất động, hiển nhiên Nữ Oa không để ý đến sống chết của Yêu tộc, điều này đã khiến cho Yêu Đình Thượng Cổ bất mãn, Nữ Oa cũng biết nhị Đế Yêu tộc nghĩ gì, trong lòng nàng dù bất mãn, nhưng cũng có chút áy náy, vẫn chưa hỏi tội với Yêu tộc nhất mạch.



Bạn cần đăng nhập để bình luận