Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2283: Kiếm thứ ba!

Chương 2283: Kiếm thứ ba!
Phân thân tu luyện chỉ là pháp môn chí cường, căn bản không có pháp và đạo của chính mình, bên ngoài nhìn như cường đại, kì thực lại có quá nhiều thiếu hụt.
Chỉ có thích hợp với bản thân, mới là tốt nhất.
Lý Thái Sơ đi ra con đường của mình, chân ý Lục Diệt Kiếm Đạo là hắn sở ngộ, cũng là pháp môn thích hợp nhất với hắn.
Hai người cùng là chín tòa thiên môn, chênh lệch bên trong cực kỳ bé nhỏ, chỉ là Lục Diệt Kiếm Đạo hoàn toàn chính xác có một điểm áp được Diệp Hiên.
Diệp Hiên cũng không thể không thừa nhận, thật sự là hắn có chút xem thường Lý Thái Sơ, nếu như vỏn vẹn chỉ dựa vào bộ phân thân này mà chiến, hắn có khả năng bị đánh bại rất lớn.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Cùng một thời gian, mấy luồng lưu quang từ khắp nơi kích xạ mà đến, chính là bọn người Quân Vô Song.
- Có ý tứ, Lý Thái Sơ chiến đấu cùng Diệp Thiếu Du, ta cũng rất muốn nhìn xem người nào mạnh hơn một bậc.
Quân Vô Song thân mặc y phục màu tím, Tử Cực Thiên Lực đang vờn quanh, tu vi nàng đã mạnh hơn so với trước đó, tử quang trên người cho người ta một loại cảm giác tim đập nhanh.
- Hai vị đạo hữu chớ tức giận, không bằng ngồi xuống từ từ nói chuyện như thế nào?
Khương Phù Sinh làm ra bộ dáng người hiền lành, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên vạch qua một vẻ nghi hoặc.
Không biết rõ vì sao, mặc dù Khương Phù Sinh có thể nhìn xuyên qua tu vi thần tử Hủy Diệt, càng tin tưởng mình có thể dễ dàng đánh bại hắn.
Nhưng trong nội tâm của hắn có một chút bất an, luôn có cảm giác Diệp Thiếu Du thần tử Hủy Diệt này giống như có chỗ nào không đúng.
Nhưng Khương Phù Sinh lại tìm không ra nguyên nhân, điều này cũng khiến cho hắn vô cùng hiếu kì đối với Diệp Hiên.
- Trận đại chiến này quả nhiên có ý tứ, kiếm ý của Lý Thái Sơ càng ngày càng lăng lệ, cũng không biết Diệp Thiếu Du có thể chống được bao nhiêu kiếm của hắn.
Một tên nam tử mặc y phục màu đen đứng chắp tay sau lưng, hắn nhàn nhạt nhìn hai người, một luồng ma quang tà ác vạch qua từ đáy mắt hắn.
Tà Bách Đồ!
Một người cực kỳ điệu thấp, hắn cũng là một trong mấy người rất ít khi xuất thủ.
Nhưng mà cũng không có ai xem nhẹ bọn hắn, bởi vì thời điểm bọn hắn xuất thủ đều không có ai có thể sống xót, cho nên chiến tích liên quan tới hắn cơ hồ không có.
- Hanh, mặc dù Lý Thái Sơ lợi hại, nhưng mà tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của hắn.
Bỗng nhiên.
Diệp Huyền Ma nhanh chân mà đến, hắn ôm vai mà đứng, ma quang cực kỳ khủng bố che đậy hắn, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ hung lệ.
- Diệp Huyền Ma, ngươi thật đúng là xem trọng Diệp Thiếu Du.
Tà Bách Đồ cười lạnh nói:
- Hắn tu luyện là lực lượng nhân quả hủy diệt, căn bản không đi ra pháp và đạo bản thân, mặc dù ban đầu không rơi vào thế hạ phong, nhưng mà hắn sớm muộn cũng sẽ chết trong tay Lý Thái Sơ.
Theo lời Tà Bách Đồ nói, Quân Vô Song nhẹ gật đầu tán thành, bởi vì đúng như Tà Bách Đồ nói, một người chỉ là tu luyện pháp môn chí cường, căn bản sẽ không là đối thủ của Lý Thái Sơ.
- Thật sao?
Diệp Huyền Ma cười khẩy, chỉ có một mình hắn biết đến cùng Diệp Hiên khủng bố tới cỡ nào, lúc này chỉ là một bộ phân thân của Diệp Hiên ở đây, nếu như bản tôn hàng lâm bọn hắn liền biết rõ cái gì là chân chính đại khủng bố.
Đương nhiên, Diệp Huyền Ma cũng sẽ không tranh luận cùng bọn hắn, bởi vì như vậy sẽ bại lộ thân phận của Diệp Hiên, hắn cũng vui vẻ mà nhìn tràng đại hí.
- Huyền Ma đạo hữu, nhìn dáng vẻ của ngươi tựa như không tin tưởng Lý Thái Sơ có thể giết chết Diệp Thiếu Du, chẳng lẽ ngươi nhìn ra cái gì?
Khương Phù Sinh nghi vấn hỏi.
- Ta cũng không nhìn ra cái gì, chỉ là ta dám khẳng định Lý Thái Sơ không phải là đối thủ của hắn, nếu như hiện tại hắn sớm nhận thua rút lui, có thể còn lưu lại được cái mạng chó.
Diệp Huyền Ma cười lạnh.
- Ừm?
Cũng cùng là mấy người tối cường, Diệp Huyền Ma chắc chắn Diệp Hiên sẽ thắng, điều này cũng khiến cho sắc mặt mấy người khác kinh ngạc, không biết vì cái gì mà Diệp Huyền Ma lại khẳng định như vậy.
Ầm ầm!
Trong lúc mấy người nói chuyện, trong chiến trường lại lần nữa phát sinh biến hóa.
Chỉ thấy Lý Thái Sơ đang dạo bước trường không mà đi, theo mỗi một bước hắn bước ra, dưới chân đều toát ra từng đoá từng đoá hoa sen màu đen, càng có kiếm quang khủng bố lượn lờ trên người hắn.
- Diệp Thiếu Du, trước kia ta từng nói, ngươi có thể tiếp được hai kiếm của ta, hoàn toàn chính xác xứng làm đối thủ của ta, nhưng vỏn vẹn cũng chỉ là đối thủ mà thôi. Kiếm thứ ba chắc chắn sẽ chém ngươi hình thần câu diệt mà chết.
Coong!
Rút kiếm vấn thiên, vô song đương thời.
Lý Thái Sơ lại lần nữa đem đè tay lên đoạn kiếm, hắn đang chậm rãi rút kiếm ra, chỉ là khuôn mặt hắn trở nên trang nghiêm mà trang trọng, hiển nhiên kiếm thứ ba này mười phần đáng sợ.
Lúc này.
Sắc mặt Diệp Hiên âm trầm, hắn hoàn toàn có thể cảm giác được kiếm thứ ba của Lý Thái Sơ rất khủng bố, nếu như chỉ dựa vào tu vi bản thân, muốn đón đỡ một kiếm này, chỉ sợ hắn cũng phải bị thương nặng.
Chẳng lẽ phải triệu hoán chân thân hàng lâm?
Trong đầu Diệp Hiên vạch qua ý nghĩ này, chỉ là sau một khắc liền bị hắn bác bỏ.
Chỉ là một Lý Thái Sơ, liền có thể khiến hắn triệu hoán ra chân thân, đây thực sự là quá trẻ con một chút, Lý Thái Sơ còn không có tư cách này.
Nhưng chỉ dựa vào tu vi cùng đại thuật mà phân thân nắm giữ, hắn muốn tiếp hạ kiếm thứ ba này hoàn toàn chính xác phải bỏ ra cái giá cực lớn.
Chỉ là sau một khắc, ánh mắt Diệp Hiên nhất định, một vệt tự giễu được phác họa ra từ khóe miệng của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận