Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 450 - Chôn cất xuống cố thổ



Chương 450 - Chôn cất xuống cố thổ




Diệp Hiên đứng ở phía dưới, lãnh đạm nhìn Vũ Tuyệt Tiên trong màn ảnh, trên khuôn mặt lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng.
Năm trăm năm trước, Vũ Tuyệt Tiên đã được gọi là đệ nhất cao thủ Đông Phương, nếu không phải Diệp Hiên xuất thế, hắn chưa bao giờ có một lần bại trận, tư chất tu luyện càng vô cùng tốt.
Năm trăm năm trôi qua, Vũ Tuyệt Tiên đã bước vào Độ Kiếp kỳ, Diệp Hiên cũng không có quá nhiều kinh ngạc.
- Ha ha… Vũ Tuyệt Tiên đại nhân là phó minh chủ liên minh tu tiên Đông Phương, ta đã sớm nói hắn sẽ rất nhanh bước vào Độ Kiếp kỳ.
- Đó là đương nhiên, Vũ Tuyệt Tiên đại nhân tương lai thành tiên cũng là việc trong khả năng.
Số lượng lớn tiếng nghị luận truyền đến từ trong miệng dân chúng, nhưng Diệp Hiên nghe vào trong tai lại nhíu mày.
Liên minh tu tiên là thứ gì, Diệp Hiên không biết, nhưng Diệp Hiên lại biết, từ năm trăm năm trước hắn rời khỏi nhân gian giới, Vũ Tuyệt Tiên vẫn là Phó phủ chủ của Minh Phủ, thì như thế nào lại trở thành Phó minh chủ liên minh tu tiên gì đó?
Lẽ nào… Minh Phủ đã đổi thành liên minh tu tiên này hay sao?
Không thể nào!
Diệp Hiên trực tiếp phủ định suy đoán này.
Bởi vì Diệp Hiên vô cùng tinh tường, Minh Phủ này do đích thân hắn sáng tạo nên, cái tên này cũng là hắn bản thân đặt ra, mặc dù thế gian trôi qua năm trăm năm, cho dù Hoàng bàn tử cũng tốt, hay là mấy người Vũ Tuyệt Tiên cũng được, bọn họ tuyệt đối sẽ không dám tự ý làm chủ thay đổi cái tên Minh Phủ.
- Tiểu huynh đệ, Vũ Tuyệt Tiên không phải Phó phủ chủ của Minh Phủ à, liên minh tu tiên này lại là cái gì?
Diệp Hiên mỉm cười, dò hỏi một thanh niên đứng ở bên cạnh.
- Cái gì Minh Phủ? Cho tới bây giờ ta cũng chưa từng nghe qua, có phải ngươi mới từ rừng sâu núi thẳm xuất hiện hay không, ngay cả liên minh tu tiên cũng không biết?
Vẻ mặt thanh niên quái dị, đôi mắt nhìn về phía Diệp Hiên càng lộ ra sự khinh miệt, đối phương không biết liên minh tu tiên, quả thật làm cho hắn cảm thấy buồn cười.
- Không có Minh phủ sao?
Nghe thanh niên trả lời, Diệp Hiên lẩm bẩm, cảm giác chuyện dường như đã trở nên không đơn giản.
- Cái gì Minh phủ Địa phủ, không phải tinh thần ngươi có vấn đề đấy chứ?
Nhìn Diệp Hiên cảm thấy lẫn lộn, thanh niên thật sợ Diệp Hiên bị điên, lập tức rút lui mấy bước, duy trì khoảng cách an toàn nhất định với Diệp Hiên.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên nhắm hai mắt lại, điểm ra một chỉ, một tia tiên quang bắn tới mi tâm thanh niên, số lượng lớn ký ức của thanh niên cũng dũng mãnh tràn vào trong đầu Diệp Hiên, những dân chúng xung quanh cũng không có phát hiện một màn quỷ dị này, giống như xem Diệp Hiên và thanh niên đó là không khí.
Hơn mười hơi thở trôi qua.
Diệp Hiên chậm rãi mở hai mắt ra, sắc mặt dần dần âm trầm, đã hiểu được một ít lịch sử trôi qua trong năm trăm năm này.
Mà thanh niên bị Diệp Hiên chọn đọc trí nhớ, cả người cũng hóa thành bụi, theo gió phiêu tán ở trong hư không, không để cho Diệp Hiên có nửa điểm ba động.
Căn cứ vào ký ức Diệp Hiên chọn đọc từ thanh niên, hắn biết được, ký ức đối phương đích xác không có tồn tại Minh Phủ.
Năm trăm năm trước.
Thiên địa linh khí sống lại, rất nhiều nhân loại trở thành tu tiên giả chân chính, trong vòng một trăm năm đã diệt hết huyết hồn dị thú, mà một trăm năm này cũng được gọi là Sáng Thế Kỷ.
Trong trí nhớ của thanh niên kia cũng có một chỗ đáng nghi ngờ. Năm trăm năm trước, có mười năm là một đoạn thời gian trống, giống như mười năm này bị người khác triệt để xóa đi, không có ai biết mười năm đó đã xảy ra chuyện gì.
Mặc dù ở trong sách lịch sử, ghi chép về mười năm này cũng chỉ là sơ lược, chỉ nói đó là một niên đại hắc ám nổi loạn, huyết hồn dị thú hoành hành, làm cho nhân loại rơi vào trong nước sôi lửa bỏng.
Cho đến khi liên minh tu tiên xuất hiện, không chỉ có tiêu diệt huyết hồn dị thú, để số lượng lớn tu tiên giả gia nhập vào liên minh tu tiên, thay mặt cho các quốc gia trên toàn thế giới.
Theo khoa học kỹ thuật và tu tiên cùng tồn tại, liên minh tu tiên ngày càng lớn mạnh, cũng để cho nhân gian giới càng trở nên phồn thịnh.
Thế gian căn bản không có ai tên Diệp Hiên, dù trên sử sách đông phương hay tây phương cũng không hề có một chút vết tích nào về Diệp Hiên, càng chưa nói tới Minh Phủ.
Khi Diệp Hiên đọc hết ký ức của thanh niên, hắn cũng đã xác định một việc, năm trăm năm trước, khi hắn rời khỏi nhân gian giới, có người đã cố ý xóa đi lịch sử tồn tại về hắn, càng bởi vì nguyên nhân nào đó, Minh Phủ cũng biến mất ở trong dòng sông lịch sử này.
- Có ý tứ, thật có ý tứ.
Diệp Hiên mỉm cười, cũng không cảm thấy tức giận, chỉ là đôi mắt có một đạo tiên quang lạnh lùng nghiêm nghị xẹt qua, mang đến cho người ta một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.
Diệp Hiên không để bụng hư danh, năm đó hắn bố võ khắp thiên hạ, càng cho truyền hạ bí pháp tu tiên, để cho toàn cầu bước vào thời đại cao tốc tiến hóa, đây cũng là một ngọn lửa hy vọng hắn lưu lại cho toàn cầu.
Diệp Hiên tuy không để bụng hư danh, nhưng cũng không có nghĩa là ai cũng có thể không để ý đến sự hiện hữu của hắn.
Hắn muốn xem thử xem, đến cùng là người nào dám gan to như vậy, không chỉ có xóa bỏ lịch sử tồn tại của hắn, càng làm cho Minh Phủ tiêu tan thành mây khói ở thế giới này.
Bước ra một bước, áng mây tỏa sáng, dưới chân Diệp Hiên dâng lên một đám mây đen, cả người cũng biến mất ở trong Ma Đô.
...
Thành phố Giang Nam.
Cố thổ Diệp Hiên đã từng sinh sống, chỉ là sau năm trăm năm, thành phố Giang Nam sớm đã không còn tồn tại.
Diệp Hiên thấy cái gì?



Bạn cần đăng nhập để bình luận