Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1660: Gặp nhau không quen biết

Chương 1660: Gặp nhau không quen biết
- Liễu Bạch Y, ngươi cũng đừng để ta thất vọng.
Ầm ầm!
Hư không chấn động, hắc mang xông lên trời, Địa Ma La phát động Thôn Linh Pháp, ầm ầm lao tới Liễu Bạch Y, chưởng chỉ lên xuống mang theo Thôn Linh đại thuật, hắc mang nổ tung thiên địa quá mức đáng sợ, thảm thực vật thảo mộc xung quanh trong nháy mắt khô héo, mất đi sinh cơ vốn có.
- Cẩn thận.
Sắc mặt Diệp Hiên khẽ biến, bất giác cất tiếng nhắc nhở.
Phải biết rằng Diệp Hiên cực kỳ hiểu rõ về thuật pháp thôn phệ, tuy rằng Thôn Linh Pháp chỉ là tà thuật ở trong mắt hắn, nhưng Liễu Bạch Y lần đầu tiên đối mặt với loại pháp môn khủng bố này, hắn vẫn sợ Liễu Bạch Y sẽ chịu thiệt thòi lớn.
Tại thời điểm này.
Liễu Bạch Y chắp tay mà đứng, đối mặt với Địa Ma La đánh tới, hắn không có bất kỳ biến hóa gì, ngược lại là Diệp Hiên lên tiếng nhắc nhở làm cho hắn hơi nghiêng mắt nhìn thoáng qua Diệp Hiên, đáy mắt xẹt qua một tia nghi hoặc.
- Diệt Nguyên Chỉ.
Oanh.
Địa Ma La điểm ra một chỉ, một tia hắc mang nối liền trời mây, sinh cơ tám phương trong nháy mắt tuyệt diệt, trong khoảnh khắc điểm vào mi tâm Liễu Bạch Y.
- Dời núi.
Liễu Bạch Y nhướng mày, y bào màu trắng hơi phồng lên, hắn khẽ phun ra một câu, từ từ nâng lên một ngón tay ngọc, nhẹ nhàng điểm về phía trước.
Chi!
Như mặt trời chói chang đụng phải đong tuyết vừa chạm vào đã dung hòa, ngón tay hai người va chạm cùng một chỗ, một cỗ quang mang cực kỳ khủng bố đồng thời phát ra, sáng chói để người ta không thể mở mắt.
Phanh!
Thiên địa nổ vang, hư không nổ tung, chỉ thấy thân hình Địa Ma La lùi lại, ngược lại Liễu Bạch Y, chỉ lùi lại ba bước, sắc mặt cũng không có biến hóa gì.
- Lại một lần nữa.
Địa Ma La càn rỡ cười điên cuồng, giống như gặp phải một đối thủ có thể sánh vai với hắn, Thôn Linh Pháp đề thăng tới cực điểm, thiên địa linh khí cuốn ngược về hướng hắn, thảm thực vật cỏ cây xung quanh đều hóa thành tro bụi.
- Thôn Tinh.
- Ngao ngao.
Địa Ma La kiệt ngạo cười to, thân thể của hắn cực hạn trống rỗng, giống như biến thành một quả bóng da bơm hơi, hai tay khủng bố kia mang theo hắc mang đầy trời, cuồng bạo đánh xuống Liễu Bạch Y.
- Càn Khôn đảo ngược.
Sắc mặt Liễu Bạch Y không gợn sóng, năm ngón tay ầm ầm đánh ra nghênh đón đòn tấn công của Địa Ma La, bàn tay hai người nhất thời oanh tạc cùng một chỗ, hiện ra trạng thái giằng co.
- Thôn Linh Đại Pháp.
Bỗng nhiên, chuyện cực kỳ khủng bố xuất hiện, chỉ thấy Địa Ma La bộc phát ra hắc quang rất đáng sợ, tựa như cả người biến thành hắc động, một cỗ khí tức thôn phệ vạn vật bộc phát ra.
Ông!
Hắc mang tàn sát bừa bãi, trong nháy mắt quấn quanh thân Liễu Bạch Y, linh quang toàn thân hắn trong nháy mắt ảm đạm, tu vi bản thân lại điên cuồng vọt tới Địa Ma La.
- Thôn Linh pháp môn quả nhiên khủng bố, Thần tử Bổ Thiên giáo này xong rồi.
Lâm Đạo Tam thở dài nói, giống như đã nhìn thấy tình cảnh thảm thiết của Liễu Bạch Y.
Phanh!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên ầm ầm đứng dậy, chân phải bước ra một bước, sắc mặt lạnh lùng như bằng, lòng bàn tay đã hiện ra một tia lực lượng tịch diệt.
Liễu Bạch Y gặp đại kiếp nạn, Diệp Hiên tự nhiên không thể ngồi yên mặc kệ, giờ phút này hắn đã không kịp để ý có thể bại lộ thân phận hay không, bởi vì hắn tuyệt đối không thể nhìn Liễu Bạch Y chết ở trước mặt mình.
- Tiểu Cửu, ngươi muốn làm gì?
Lý Tri Vi cảm giác được khí thế của Diệp Hiên không đúng, hắn nghi hoặc nhìn về phía Diệp Hiên.
Đáng tiếc, Diệp Hiên giờ phút này gắt gao nhìn chằm chằm Địa Ma La trong sân, trực tiếp coi Lý Tri Vi là không khí, lực lượng tịch diệt đã sắp hóa thành thực chất trong lòng bàn tay, sau một khắc sẽ ra tay với Địa Ma La.
- Đại Đạo Như Thiên.
Chợt, không đợi Diệp Hiên ra tay, chỉ thấy âm thanh của Liễu Bạch Y truyền đến khắp tám phương thiên địa, một cỗ linh quang cực kỳ khủng bố bộc phát ra quanh thân hắn, càng kèm theo một tiếng động kình thiên.
Ầm ầm.
Cả người Liễu Bạch Y chấn động, một tia hỗn độn linh quang xẹt qua trong đáy mắt hắn, hắn đánh ra một chưởng, Địa Ma La bị hắn đánh bay ra, cái gọi là Thôn Linh Đại Pháp dĩ nhiên không có bất kỳ tác dụng gì đối với hắn.
Ôi, ôi!
Sắc mặt Địa Ma La ửng hồng, cổ họng cuồn cuộn, tựa như muốn phun ra một ngụm máu tươi, nhưng sau một khắc, sắc mặt của hắn khôi phục lại bình thường, giống như cũng không có gì khác thường.
- Thần tử Bổ Thiên Giáo quả nhiên danh bất hư truyền, hôm nay Địa Ma La đã lĩnh giáo, đợi thiên kiêu thịnh hội mở ra, ngươi và ta quyết phân cao thấp.
Xoẹt!
Địa Ma La nói đi là đi, cả người hóa thành một đạo hồng quang bắn nhanh rời đi, một giọt máu tươi lặng lẽ rơi xuống ở bầu trời phương xa, này hay bị Diệp Hiên nhìn thấy, ý cười hiện ra đáy mắt hắn.
Không ngờ tu vi Bạch Y huynh lại khủng bố như thế, ngay cả người của Thôn Thiên Ma Điện cũng chịu thiệt thòi lớn ở trong tay hắn.
Diệp Hiên âm thầm thở dài, biết mình quá mức lo lắng.
Hắn trong nháy mắt thu liễm khí tức bản thân, lần thứ hai ngồi trở về.
- Tiểu Cửu, ngươi vừa rồi làm sao?
Nam Cung Tiên Nhi nhíu mày nói.
- Không có gì, nhìn thấy hai người bọn họ đánh một trận, ta có chút tâm ý dâng trào mà thôi.
Diệp Hiên thản nhiên đáp.
Nghe Diệp Hiên giải thích, mấy người chậm rãi gật đầu, bọn họ nhìn thấy trận chiến này cũng thán phục không thôi, không ngờ Liễu Bạch Y cuối cùng lại hóa giải Thôn Linh chi pháp.
- Nhị ca, vừa rồi nếu là ngươi đối phó với một trong số bọn họ, có nắm chắc tất thắng không?
Nam Cung Tiên Nhi thăm dò Lý Tri Vi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận