Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1721: Chiến Chấp Thiên (2)

Chương 1721: Chiến Chấp Thiên (2)
Vượt cảnh mà chiến, tại đại thế giới hỗn độn này không hề hiếm lạ, bởi vì luôn có một vài yêu nghiệt vạn cổ, bọn hắn có thể đánh phá sự ràng buộc của cảnh giới, chân chính nghịch phạt với các tu sĩ cao hơn bọn họ một đại cảnh giới.
Chỉ là loại người này hiếm như là mùa thu, mỗi một người đều là tuyệt đại nhân vật có tư chất chí cường, trước kia Chấp Thiên viện chủ còn chưa tin, nhưng hôm nay đối mặt với Diệp Hiên, Chấp Thiên viện chủ đã thật sự tin có loại nhân vật này tồn tại.
- Lại đến!
Diệp Hiên hưng phấn cuồng hống, mặc dù một kích của hắn bị Chấp Thiên viện chủ đánh lui, càng khiến cho khí huyết trong cơ thể hắn đang cuồn cuộn kịch liệt, nhưng khía cạnh này cũng chứng minh, hắn hoàn toàn có đủ sức đánh một trận cùng Chấp Thiên viện chủ.
- Tuế nguyệt!
Ầm ầm!
Diệp Hiên ngửa mặt lên trời hét lớn, thời không tiểu thụ dập dờn mà ra, chạc cây kia mọc ra lá xanh, giờ khắc này nở rộ quang mang sinh cơ bừng bừng, theo Diệp Hiên vũ động Tru Thiên Kích trong tay, từng chiếc lá xanh vậy mà phiêu đãng mà ra, hóa thành mười mấy sợi xiềng xích thời không quấn quanh Chấp Thiên viện chủ.
- Bất Động Pháp Tướng!
Đối mặt lực lượng thời không đột kích, Chấp Thiên viện chủ nhướng mày, quanh người hắn dâng lên kim dương đầy trời, mặc cho xiềng xích thời không cuốn tới hắn, bản thân lại bất động như núi.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Tại lúc thời không xiềng xích quấn quanh, khí tức tuế nguyệt đang đảo ngược, sợi tóc Chấp Thiên viện chủ đều đang trở nên khô héo, hiển nhiên đã bị lực lượng thời không ảnh hưởng.
- Phá!
Ầm!
Dương Sinh cảnh quá đáng sợ, toàn thân Chấp Thiên viện chủ chấn động, trong giây lát đem thời không xiềng xích đánh nát bấy, càng là một mặt hung lệ nhìn tới hướng Diệp Hiên.
- Chết đi.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên nhe răng cười tàn độc, trong giây lát hắn xuất hiện trước người Chấp Thiên viện chủ, Tru Thiên Kích đang toả ra ánh sáng tịch diệt, ầm vang đâm tới mi tâm Chấp Thiên viện chủ.
- Tiểu bối, ngươi quá làm càn!
Sắc mặt Chấp Thiên viện chủ hơi biến sắt, hắn đã không kịp trốn tránh, nhưng trong mắt cũng không có quá nhiều vẻ bối rối, ngược lại còn đánh ra một chưởng vỗ tới Tru Thiên Kích.
Keng!
Âm thanh sắt thép va chạm truyền đến, cả người Diệp Hiên đều bị đánh bay ra, Tru Thiên Kích trong tay suýt chút thì rơi xuống, lực lượng tịch diệt vừa dính kết đều đang đổ nát đi.
Tu vi Dương Sinh cảnh quá đáng sợ, cho dù chiến lực một thân Diệp Hiên có thể xem là nghịch thiên, nhưng chênh lệch cảnh giới giữa hai người thực sự là quá lớn, mà đây chính là hồng câu rất khó vượt qua.
- Chết đi!
Sắc mặt Chấp Thiên viện chủ âm trầm như nước, năm ngón tay ầm vang dò xét hướng Diệp Hiên, cự chưởng ngưng tụ trên bầu trời, trong giây lát liền trấn xuống Diệp Hiên.
Ông!
Thời không tiểu thụ đang chập chờn, trong giây lát Diệp Hiên biến mất ngay tại chỗ, miễn cưỡng né tránh một kích này của Chấp Thiên viện chủ, chỉ là một vệt máu tươi tràn ra từ khóe miệng của hắn, hiển nhiên một kích vừa rồi của Chấp Thiên viện chủ đã khiến hắn chịu chút thương tích.
- Dương Sinh cảnh quả nhiên đáng sợ!
Diệp Hiên cầm kích mà đứng, hai mắt hắn vô cùng hung ác nham hiểm, dù là vừa rồi hắn dùng hết toàn lực, nhưng vẫn là không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với Chấp Thiên viện chủ.
Cũng không phải thủ đoạn thần thông Diệp Hiên không đủ cao minh, nguyên nhân căn bản nhất còn là chênh lệch cảnh giới tu vi, dù là hắn vượt qua tạo hoá thập nhị kiếp, nhưng khoảng cách đến Dương Sinh cảnh còn là quá xa xôi.
- Tiểu bối, đưa tay chịu trói, ta còn có thể cho ngươi một cơ hội sống.
Giờ phút này Chấp Thiên viện chủ nhìn vô cùng bình tĩnh, nhưng thực sự thì nội tâm đã sớm lật lên sóng biển ngập trời.
Chấp Thiên viện chủ có dũng khí vạn phần khẳng định, còn may tu vi chính mình là Dương Sinh cảnh, nếu đổi lại là một Âm Cực cảnh ở đây, chỉ sợ giờ phút này đều sẽ bị trọng thương.
Kẻ này tuyệt đối không thể giữ lại!
Nội tâm Chấp Thiên viện chủ gào thét, sát cơ trong mắt ngưng đọng như thực, nếu thật sự để Diệp Hiên sống sót, tương lai mình sớm muộn cũng sẽ chết trong tay đối phương.
- Có ý tứ, Dương Sinh cảnh quả nhiên cường đại đáng sợ.
Diệp Hiên âm trầm mở miệng, Tru Thiên Kích được hắn thu hồi, chỉ là sau một khắc, một cỗ khí tức cực kỳ kinh khủng nở rộ quanh người Diệp Hiên, phương thiên địa này đều đang kịch liệt lay động, thế giới hỗn độn thập nhị nguyên hội đang dần dần mở ra, một cảm giác rung động khủng bố tới cực điểm bắn ra từ trên người Diệp Hiên.
Phanh phanh phanh!
Âm thanh như đại đạo đang rung động, giống như vũ trụ Hỗn Độn đang oanh minh, mười hai vòng xoáy giống như đại tinh thần phục luân chuyển sau lưng Diệp Hiên, từng sợi khí tức tối nghĩa không rõ đang nở rộ cực hạn tại phương thiên địa này, càng đem Diệp Hiên chiếu rọi thần bí mà vĩ ngạn.
Ầm ầm!
Thế giới hỗn độn thập nhị nguyên hội đang luân chuyển, phương thiên địa này tựa như đang ngưng kết xuống, mà sắc mặt Chấp Thiên viện chủ cũng theo đó đột biến, bên trong tâm thần truyền đến tín hiệu nguy hiểm cực lớn.
- Thế giới của hắn có gì đó quái lạ!
Chấp Thiên viện chủ hãi nhiên rống to, cả người đều nhanh chóng rút lui, sau đó một khắc càng là tế ra thế giới của mình.
Hắn không tế ra thế giới còn tốt, nhưng khi hắn tế ra thế giới của bản thân, đột nhiên Chấp Thiên viện chủ phun ra một ngụm máu tươi, thế giới của mình vậy mà đang kịch liệt run rẩy, cứ như chỉ trong một khắc liền muốn tán loạn.
- Áp chế thế giới? Cái này sao có thể?
Bỗng nhiên, Chấp Thiên viện chủ hồi hộp hét to, quả thực không thể tin được vào những gì chính mình gặp phải.
- Định!
Bạn cần đăng nhập để bình luận