Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 647 - Thong dong rời khỏi



Chương 647 - Thong dong rời khỏi




Đại La Kim Đan, êm dịu hoàn mỹ, đang nở rộ hừng hực kim quang, mà màu ám đen nảy sinh trong ở Đại La Kim Đan, Đại La Kim Đan xuất hiện từng vết rách, giống như đang xảy ra một hồi biến hóa cực kỳ đáng sợ.
- A di đà phật!
Chợt, ở ngay thời khắc cực kỳ mấu chốt này, một tiếng Phật hiệu vô lượng truyền đến từ trong thiên địa, chỉ thấy một tôn Phật Đà chân đạp tường vân xuất hiện ở trong thiên địa, điều này cũng làm cho mười đại Yêu Vương biến sắc, trong nháy mắt bảo vệ Diệp Hiên ở trung ương, cực kỳ sợ hãi nhìn về phía người mới tới.
- Di Phật?
Khi thấy rõ người tới, Thôn Thiên Cáp Mô kinh hoảng gầm nhẹ, trong mắt càng xẹt qua vẻ tuyệt vọng, các Yêu Vương khác đều sợ run, không ngờ người tây phương dĩ nhiên phái vị đại năng này đến đây.
Di Phật, đại năng của Linh Sơn tây phương, có bản lĩnh thông thiên quán địa, nổi tiếng nhất Phật Môn chính là Càn Khôn Thiên Địa, mặc dù so sánh lại không bằng Đa Bảo Như Lai và Khổng Tước Đại Minh Vương, nhưng cũng là nhân vật kinh khủng gần bước vào Đại La hậu kỳ.
- A di đà phật, thiện tai thiện tai.
Trên mặt Di Phật không còn nụ cười, hắn thương xót lên tiếng, vì phương thiên địa này quá mức thê thảm, hàng tỉ yêu ma chết đi, ngay cả hắn là Phật Đà phương tây cũng không thể lộ ra được nụ cười.
- Không ngờ Khổng Ly dĩ nhiên là Đông Cực Đế Quân, ngươi phạm vào sát lục người người oán trách, lẽ nào sẽ không sợ thiên đạo luân hồi?
Di Phật chắp tay trước ngực nói.
- Thôn Thiên Cáp Mô.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên dữ tợn lên tiếng, Thôn Thiên Cáp Mô ngẩn ra, vội vàng quay đầu nhìn về phía Diệp Hiên, khi hắn nhìn thấy dáng dấp Diệp Hiên hiện tại, thân thể sợ run không tiếng động.
Lúc này, mi tâm Diệp Hiên đang sáng lên, Đại La Kim Đan đang rạn nứt từng khúc, một luồng hắc quang bắn ra từ trong Đại La Kim Đan, càng quấn quanh cả người Diệp Hiên, giống như Diệp Hiên đang xảy ra một loại lột xác không cách nào tưởng tượng.
- Một hơi, ta chỉ cần các ngươi ngăn chặn con lừa ngốc này một hơi, một hơi sau, các ngươi mau mau thoát khỏi nơi đây.
Diệp Hiên âm u gầm nhẹ, bởi vì khí tức hắn đã bị Di Phật tập trung, hơn nữa Đại La Kim Đan trong đầu hắn đã đi vào đại thành, đang tiến hành một loại lột xác không cách nào tưởng tượng, lúc này hắn căn bản không thể chiến một trận với Di Phật.
- Đại ca yên tâm, chúng ta liều mạng cũng sẽ hộ đạo cho ngươi.
Thôn Thiên Cáp Mô nói năng có khí phách, hiển nhiên cũng bắt đầu liều mạng.
Yêu Vương còn lại liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều nhìn thấy ý liều mạng trong mắt đối phương.
Không phải nói những Yêu Vương này trung thành và tận tâm với Diệp Hiên, mà bọn họ đã đi lên ngồi cùng một chiếc thuyền với Diệp Hiên, trước đây Diệp Hiên đánh giết Nam Hải Quan Âm, Linh Sơn biết việc này cũng sẽ không bỏ qua bọn họ.
Hiện tại Diệp Hiên vừa mới tàn sát hết hàng tỉ sinh linh, mặc dù bọn họ hôm nay bỏ Diệp Hiên lại trốn thoát khỏi nơi đây, nhưng tương lai Linh Sơn tất sẽ tiêu diệt bọn họ, đây là chuyện ván đã đóng thuyền.
Hiện tại mười đại Yêu Vương chỉ có một con đường sống, đó chính là vì Diệp Hiên hộ đạo, bởi vì bọn họ rốt cục nhìn ra, Diệp Hiên mở ra tràng sát lục kinh thiên khắp Bắc Câu Lô Châu kỳ thực chính là đang tu hành một loại công pháp nghịch thiên, chỉ cần Diệp Hiên có thể đột phá vào Đại La Kim Tiên, bọn họ được Diệp Hiên che chở sẽ sống thật tốt.
- Giết!
Thôn Thiên Cáp Mô dữ tợn gầm nhẹ, thi triển ra thiên phú thần thông, chín đại Yêu Vương còn lại cũng không dám thờ ơ, tất cả đều móc ra con bài ẩn giấu chưa lật, liên hợp lại cùng nhau giết tới Di Phật.
- A di đà phật!
Di Phật mỉm cười, một phật quang từ bi nhộn nhạo ra, một phật chưởng che trời ngưng tụ trên không, trấn áp xuống mười đại Yêu Vương.
Ầm!
Một kích, chỉ một cú đánh, Bạch Lộc Vương trước nổ tung thành một đoàn mưa máu, chết thảm ở trong hư không, cả người Sư Tâm Vương rạn nứt, miệng phun máu tươi, nguyên thần đều bị đánh hồn phi phách tán.
Hai cánh tay Đại Bằng Vương phá toái, trong miệng phát ra tiếng than khóc bi thương, mặc dù không có bị một chưởng của Di Phật tiêu diệt, nhưng cũng trọng thương hấp hối, rơi xuống mặt đất.
- Đi!
Yêu Vương còn lại cũng không dễ chịu, mỗi người đều có trọng thương trong người, thân thể Thôn Thiên Cáp Mô rạn nứt, căn bản không nhìn Diệp Hiên một cái, nhanh chóng phát ra yêu quang bỏ chạy mất dép.
Bởi vì lúc trước Diệp Hiên có nói qua, bọn họ chỉ cần tranh thủ một hơi thở cho Diệp Hiên, hiện tại một hơi đã qua, mặc dù bọn họ nguyện ý liều mạng chiến một trận cho Diệp Hiên, nhưng cũng chẳng qua chỉ là thương vong vô vị, lúc này chỉ có chạy trốn là lựa chọn chính xác nhất.
Mười đại Yêu Vương chết thì chết chạy đã chạy, Di Phật cũng không có đuổi theo, bởi vì... Mấy tiểu yêu trong mắt hắn căn bản không đáng giá nhắc tới, hắn chân chính coi trọng cũng chỉ có Diệp Hiên một người.
- Đông Cực Đế Quân, hôm nay ngươi phạm vào sát lục thao thiên, trước đó đánh giết Nam Hải Quan Âm, càng giả mạo hậu bối của minh vương, hôm nay bần tăng cũng chỉ có thể hàng hàng yêu phục ma.
Di Phật mỉm cười lên tiếng, bước chậm đi tới Diệp Hiên, nhưng hắn không có phát hiện, khí tức hắn lúc đầu tập trung ở trên người Diệp Hiên lúc này sớm đã tiêu tán không thấy.
- Hàng yêu phục ma?
Diệp Hiên cười lạnh nói:.
- Đáng tiếc đáng tiếc, nếu ngươi vừa đến đã trực tiếp ra tay với ta, thật có thể mang giết chết ta ở đây, nhưng ngươi quá tự đại, cảm thấy đã ăn chắc ta, đây chính là sai lầm lớn nhất của ngươi.
- Càn khôn vô cực, thiên địa không còn tăm hơi!
Ùng ùng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận