Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1120 - Giấu bầu trời qua biển, âm thầm lên kế hoạch (2)



Chương 1120 - Giấu bầu trời qua biển, âm thầm lên kế hoạch (2)




Giống như trong bóng tối đã có định số, Diệp Hiên vượt qua thiên đạo đệ nhất kiếp xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, cỗ thánh lực yếu ớt trong cơ thể giúp hắn chống đỡ Độ Hồn Phật Âm.
Mà chuyện khiến Diệp Hiên thật không ngờ tới chính là, Nguyên Linh lại xuất hiện trước mặt hắn, càng làm cho đáy lòng Diệp Hiên nổi lên sóng to gió lớn, thiếu chút nữa muốn xé bỏ ngụy trang đối mặt với Nguyên Linh.
Nhưng cuối cùng Diệp Hiên vẫn nhịn được, nếu hắn thật sự xé bỏ ngụy trang, không chỉ có mọi thứ hắn làm trước đó đều thất bại trong gang tấc, để cho Tây Phương Nhị Thánh cảnh tỉnh, càng sẽ làm cho Nguyên Linh có lòng phòng bị, không bằng tiếp tục che dấu, đây mới là chuyện có lợi nhất đối với hắn.
- Nguyên Linh quá mức thần bí, hắn muốn đoạt thân thể của ta, nắm Cấm Kỵ Thiên của Bất Tử Tiên Kinh trong tay, càng muốn khống chế Tru Thiên Kích, trong đó tất có rất nhiều bí ẩn mà ta không biết.
Diệp Hiên nặng nề nỉ non.
- Hiện tại ta rơi vào trong tay Tây Phương Nhị Thánh, Nguyên Linh tất còn gấp hơn ta, hắn tuyệt đối không có khả năng ngồi yên mặc kệ, như thế ta cũng dễ đục nước béo cò, nếu có thể bức hắn đánh một trận với Tây Phương Nhị Thánh, cái này đối với ta càng trăm lợi mà không có một hại.
Diệp Hiên nỉ non, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, trong mắt lại xẹt qua một tia sáng ngời.
Diệp Hiên ngồi xếp bằng dưới tàng cây Bồ Đề trầm tư, hắn không ngừng quy hoạch chuyện mình có thể gặp phải, càng đang tự hỏi làm thế nào dụ dỗ Nguyên Linh lần nữa xuất hiện, mượn tay Tây Phương Nhị Thánh đến thăm dò Nguyên Linh một phen.
- Hôm nay Nguyên Linh xuất hiện, dĩ nhiên đả thảo kinh xà, tạm thời hắn sẽ không dám xuất hiện lần nữa, mà Tây Phương Nhị Thánh tuy rằng buông lỏng tâm phòng bị đối với ta, nhưng ta vẫn như cũ phải cẩn thận làm việc, tạm thời tìm hiểu một lần thần thông trong Vạn Phật chân kinh của hai tên tặc hói này, coi như thu một chút lãi của hai tên tặc lư.
Diệp Hiên nỉ non tự nói, trong mắt xẹt qua vẻ quyết định.
Không thể không nói, Vạn Phật Chân Kinh đích xác là chí bảo trong thiên địa, các loại đại thuật của Phật giáo nhất mạch bao hàm tất cả, nhưng chân chính làm cho Diệp Hiên cảm thấy coi trọng chính là Thánh Nhân chi pháp của Tây Phương nhị thánh.
Thánh Nhân chi pháp, không thể truyền ra ngoài, cái gọi Đại La cũng tốt, Chuẩn Thánh cũng được, cả đời cũng không có khả năng được gặp một hai, hôm nay Diệp Hiên đạt được Vạn Phật Chân Kinh, tự nhiên phải quý trọng cơ duyên lớn này, tuy sẽ không thể để cho tu vi hắn lần nữa tăng cường, nhưng nắm giữ Thánh Nhân chi pháp sẽ để hắn tăng thực lực lên không cách nào tưởng tượng được.
Huống hồ Diệp Hiên giờ phút này là chim trong tù, nếu hắn thật sự lộ ra bất cứ điều gì khác thường, Tiếp Dẫn sẽ biết được trước tiên, đây cũng không phải kết quả Diệp Hiên muốn nhìn thấy.
Mà tìm hiểu Vạn Phật Chân Kinh trong tay có chỗ tốt thật lớn dành cho Diệp Hiên, huống hồ Diệp Hiên tạm thời không có ý định chạy trốn từ trong tay Tây Phương Nhị Thánh, bởi vì Nguyên Linh càng sốt ruột hơn hắn.
Hắn cần tự hỏi, kế hoạch một phen, làm sao lần thứ hai dẫn Nguyên Linh ra, để cho Nguyên Linh đánh một trận với Tây Phương nhị thánh, đây mới là mục đích chân chính của hắn.
Diệp Hiên biết mình đang đùa với lửa, nhưng có một câu nói rất hay, cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu không mạo hiểm đánh một trận, làm sao có thể biết chân thân Nguyên Linh là người nào?
Dưới gốc cây bồ đề.
Xuân phong hóa vũ, phật quang hòa bình, sắc mặt âm trầm của Diệp Hiên dần dần biến mất, lần thứ hai hóa thành bộ dáng từ bi, hắn mở ra Vạn Phật chân kinh cẩn thận tìm hiểu, hoàn toàn nhìn không ra hắn có bất kỳ khác thường nào.
- Tam Thiên Lưu Sa, Chưởng Trung Phật Quốc.
Ầm ầm!
Hư không huyễn diệt, dị tượng phân tán, cát vàng đầy trời khuấy động mây gió khắp thiên địa, còn có tiếng tụng kinh trong Phật quốc truyền đến tám phương thiên địa, từng hư ảnh Phật Đà vắt ngang tám phương thiên địa, một thế giới hư ảo tương sinh hiện ra.
- Sư đệ, đây là Chưởng Trung Phật Quốc, đại thần thông của bản thân ta, không chỉ có công dụng đảo ngược càn khôn, mà còn có uy năng vô thượng khốn người diệt hồn, ngươi có thể thấy rõ?
Năm ngón tay Tiếp Dẫn như núi, thánh quang rực rỡ vờn quanh lòng bàn tay, hắn đang biểu diễn thần thông của hắn cho Diệp Hiên xem, càng cẩn thận chỉ dạy Diệp Hiên.
- Nhất Sa Nhất Thế Giới, Nhất Diệp Nhất Bồ Đề (*), thần thông của sư huynh kinh thế, sư đệ bội phục.
Diệp Hiên mặc tăng bào trắng tinh, hai tay chắp lại thi lễ, lời nói cực kỳ chân thành.
- Sư đệ, pháp này mặc dù là pháp của Thánh Nhân, nhưng với tu vi ngươi giờ phút này cũng có thể thi triển, chẳng qua ngươi còn chưa có thành Thánh, không cách nào điều động Thánh lực trong thiên địa, nhưng đối mặt với Chuẩn Thánh, vẻn vẹn Chưởng Trung Phật Quốc này có thể làm cho ngươi đứng ở thế bất bại.
Gương mặt Tiếp Dẫn đầy vẻ tự đắc.
- Đa tạ sư huynh chỉ điểm.
Diệp Hiên lần nữa bái lạy, chân thành cảm tạ Tiếp Dẫn.
Vạn Phật Chân Kinh đích xác chính là chí bảo của Phật giáo nhất mạch, cho dù Diệp Hiên ngụy trang mình trước mặt Tiếp Dẫn, nhưng mấy ngày nay tìm hiểu Vạn Phật Chân Kinh cũng để cho Diệp Hiên có cảm xúc thật lớn.
Thánh Nhân không hổ là Thánh Nhân, không nói Phật pháp trong Vạn Phật Chân Kinh này, chỉ nói trong đó rất nhiều thần thông diệu thuật quả thực làm cho Diệp Hiên mở rộng tầm mắt.
Chưởng Trung Phật quốc, Tam Thiên Lưu Sa, kim cương lưu ly thân, tu di thiên địa, phật tâm chủng liên, tam thiên trấn ngục quyết... Ước chừng hơn mười loại đại thần thông quả thực làm cho Diệp Hiên hoa cả mắt, càng sinh ý bội phục đối với hai lão tặc hói tây phương nhị Thánh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận