Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1378 - Diệt Tộc



Chương 1378 - Diệt Tộc




- Nhanh, dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào tiểu thế giới.
- Thánh nhân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao chúng ta phải rời khỏi?
Có hậu thế Vu tộc khó hiểu lên tiếng, càng hỏi ra nghi vấn mà tất cả Vu tộc nhất mạch đều đang muốn biết.
- Đi, đều mau đi đi, bổn thánh không kịp giải thích cho các ngươi, hắn sắp tới, hắn lập tức sẽ tới.
Hậu thổ nhìn về phía trước, trên mặt tràn đầy vẻ khủng hoảng, nàng cất tiếng gào thét với tộc nhân, cửu đại Tổ Vu càng rống giận liên tục thúc giục tộc nhân nhanh chóng rời khỏi.
- Không, chúng ta không đi, Vu Tộc chúng ta chính là bá chủ trong thiên địa, ngay cả khi có Thánh nhân tập kích, tộc nhân chúng ta cũng phải đồng sinh cộng tử cùng Tổ Vu Thánh nhân.
- Đúng, Vu tộc ta chỉ có chết trận, tuyệt đối sẽ không lâm trận bỏ chạy, mặc kệ người nào dám xâm phạm tộc ta, cho dù tắm máu, chúng ta cũng sẽ liều chết đánhmột trận.
Tộc nhân Vu Tộc nổi giận gầm lên, không có ai tiến vào trong tiểu thế giới, hiển nhiên bọn họ đều là người hậu thế của Vu Tộc, căn bản cũng không hiểu ba trăm vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì, càng không biết người đang giết tới bọn họ đáng sợ đến cỡ nào.
- Đi, đều mau đi, đại địch này sẽ tiêu diệt Vu Tộc nhất mạch ta, chúng ta thật sự không ngăn cản được.
Có Cổ Vu run rẩy lên tiếng, hắn đã trải qua hạo kiếp ba trăm vạn năm trước, thật sâu biết nam nhân tên Diệp Hiên đó là tồn tại khủng bố cỡ nào.
- Trốn đi, nếu như không trốn chúng ta sẽ chỉ liên lụy Tổ Vu đại nhân, chỉ cần chúng ta rời khỏi nơi này, có lẽ Tổ Vu đại nhân bọn họ còn có một đường sinh cơ liều chết đánh một trận cùng hắn.
Một Cổ Vu khác run rẩy lên tiếng.
Hai đại Cổ Vu lên tiếng, làm cho tộc nhân Vu tộc hậu thế kinh ngạc không nói nên lời, chẳng lẽ đại địch đang tới thật sự đáng sợ như vậy?
- Các ngươi muốn kháng mệnh? Cấp tốc tiến vào tiểu thế giới cho bổn Thánh.
Hậu Thổ giận tím mặt, thiên đạo thánh quang trút xuống, trực tiếp nâng lên mười hai tổ Tổ Vu Thần Sơn, muốn đưa Vu Tộc nhất mạch đưa vào tiểu thế giới.
Ầm ầm.
Bỗng nhiên, trời đất tối tăm, lôi đình tràn đầy trên không trung, một bàn tay khổng lồ vượt qua hoàn vũ mà đến, mang theo lực lượng to lớn hủy diệt trấn xuống.
- Không.
Hậu Thổ biến sắc, ngọc chưởng mảnh khảnh ầm ầm đánh ra, thiên đạo thánh quang ngăn cản một kích này, thế nhưng cả người nàng đều đang sụp đổ, thiên đạo thánh quang trên người đều đang tấc tấc yên diệt.
- Thánh nhân?
Vu Tộc nhất mạch kinh hô ra tiếng, bọn họ như thế nào cũng không tin tưởng, Hậu Thổ Thánh nhân chí cao vô thượng lại bị đánh bay ra, đây quả thực là chuyện không thể nào xảy ra được.
Đông —— đông —— đông
Sát sinh chiến cổ đang lôi động, táng hồn lôi âm đang nổ vang, Bất Chu Thần Sơn mênh mông vô biên đang ầm ầm lao đến, ba mươi ba trọng Thiên Đình vờn quanh Bất Chu sơn có đông nghịt thân ảnh che kín.
Răng rắc.
Cửu thiên kinh lôi đang nổ vang, sát sinh tiên quang ngập trời, chu thiên tinh thần hiện lên bầu trời, hàng tỷ tinh huy đang rơi xuống, cả tổ địa Vu Tộc đều bị phong cấm, thế giới vừa rồi bị Hậu Thổ mở ra cũng nổ nát không còn tăm hơi.
- Giết!
Loạn thiên động địa, sát phạt xung tiêu, mênh mông vô biên Bất Chu thần sơn buông xuống, ầm ầm trấn xuống từ trên bầu trời Vu Tộc, hai đại tuyệt trận đang phát động, triệt để trấn áp hết Vu Tộc, cho dù một con ruồi cũng không bay ra ngoài.
Đông —— đông —— đông...
Trống trận lôi động, tiên quang hoành hành, Diệp Hiên đi dạo thương thiên mà đến, theo hắn bước ra mỗi một bước, bầu trời đều kịch liệt lay động, uy năng khủng bố áp bách Vu tộc nhất mạch thở không nổi.
- Tuyên cổ vội vàng, năm tháng lưu chuyển, chúng ta lại gặp mặt.
Diệp Hiên khàn khàn lên tiếng, nhìn chằm chằm cửu đại Tổ vu cùng Hậu Thổ Thánh nhân.
- Diệp Hiên!
Hậu Thổ quát to, thiên đạo thánh quang tràn ngập, ánh mắt nàng tràn sợ hãi nhìn về phía Diệp Hiên, đáy mắt hiện ra vẻ tuyệt vọng.
- Oan hữu đầu nợ có chủ, thù hận giữa chúng ta, đừng liên quan đến người Vu tộc ta.
Hậu Thổ run rẩy nói.
- Năm đó chân thân của Bàn Cổ hủy tam thập tam trọng Thiên Đình của ta, một cước đạp chết Cửu Thiên Huyền Nữ, càng không biết giết ta bao nhiêu bộ chúng của Thiên Đình, những ký ức này đều quanh quẩn trong đầu ta, giống như mới xảy ra ngày hôm qua, nếu không có máu tươi của Vu tộc các ngươi rửa sạch, ta làm sao có thể bàn giao cho những người đã vì ta mà chết?
Diệp Hiên tàn khốc lên tiếng.
- Diệp Hiên, ngươi đừng khinh người quá đáng.
Cửu đại tổ vu bi thương rống giận, chỉ là đáy mắt lại hiện ra vẻ tuyệt vọng.
- Khinh người quá đáng?
Diệp Hiên cười, hắn cười rất tang thương, càng có một chút bi thương, chỉ là sát khí tràn ngập đất trời.
- Sớm biết lúc trước cần gì phải làm, nhân năm xưa Vu tộc ngươi gieo ra, hôm nay nên nhấm nháp kết quả đắng.
Diệp Hiên tàn khốc cười lạnh.
- Chém tận giết tuyệt, một người cũng không lưu.
Diệp Hiên vung tay lên, ba mươi ba trọng Thiên Đình nổi giận gầm lên, binh tướng hai mắt đỏ thẫm giết tới đám người Vu Tộc, hai đại tuyệt trận cũng đang ầm ầm phát động.
- Giết.
- Báo thù, báo thù cho các huynh đệ năm xưa.
- Ăn thịt của chúng, uống máu của chúng.
- Giết, giết máu chảy thành sông, giết hài cốt như núi.
Quần tiên gầm lên giận dữ, yêu vương gầm thét, tiên quang yêu khí tàn phá bừa bãi cuồn cuộn tám phương, dưới sự gia trì của hai đại tuyệt trận, bộ chúng Thiên Đình điên cuồng giết tới tộc nhân Vu tộc.
- Liều mạng với bọn họ.
Vu Tộc hiếu chiến, huyết khí dâng lên, đối mặt với bộ chúng Thiên Đình đánh tới, đám người cũng xông lên, hai phương trong nháy mắt chém giết cùng một chỗ.
- A!
- Thân thể của ta?



Bạn cần đăng nhập để bình luận