Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1185 - Mười tám tần địa ngục (2)



Chương 1185 - Mười tám tần địa ngục (2)




Ầm ầm.
Phật quang óng ánh, siêu độ vong hồn, bạch y tăng nhân này chính là Địa Tạng Vương Bồ Tát, dưới hắn chính là linh thú Đế Thính, chỉ là một người một thú không phát giác sự xuất hiện của Diệp Hiên.
Mười tám tầng Địa Ngục, nói là mười tám tầng, kỳ thật chân chính cũng chỉ có mười bảy tầng, mà giờ khắc này Diệp Hiên đang ở Vô Gian Địa Ngục, kỳ thật có thể nói đây là cấm địa của Địa Phủ, mà nơi này càng là đường thông đến U Minh Huyết Hải.
Không sai.
Diệp Hiên tiến vào mười tám tầng Địa Ngục là muốn tiến về U Minh Huyết Hải, bởi vì Hồng Mông Tử Khí đang ở trong tay Minh Hà Lão Tổ, lần này hắn tới đây chính là muốn lấy lại Hồng Mông Tử Khí.
- A Di Đà Phật.
Chư thiên tụng kinh, phật quang hiện ra, Diệp Hiên người mặc tăng bào xanh nhạt, hai tay của hắn chắp trước ngực đi tới Địa Tạng Vương Bồ Tát, điều này cũng khiến cho Địa Tạng Vương biến sắc, đột nhiên hướng nhìn Diệp Hiên.
- Đệ tử tham kiến Thanh Minh sư thúc. Địa Tạng Vương Bồ Tát chắp tay trước ngực, làm lễ Phật môn với Diệp Hiên, sắc mặt cũng dần dần bình tĩnh trở lại, như việc Diệp Hiên đến sớm đã nằm trong dự liệu.
- Ngươi và ta cùng là người trong Phật môn, không cần để ý những lễ nghi phiền phức, Minh Hà Lão Tổ có trong U Minh Huyết Hải không?
Diệp Hiên trầm giọng hỏi.
- Thanh Minh sư thúc yên tâm, Thánh nhân Chuẩn Đề đã phong ấn U Minh Huyết Hải, Minh Hà Lão Tổ kia tuyệt đối không trốn thoát được, chỉ là sư thúc muốn một mình tiến vào U Minh Huyết Hải sao?
Địa Tạng Vương Bồ Tát nhướng mày nói.
- Một mình ta là đủ, ngươi chờ ở đây là được rồi.
Diệp Hiên tuyệt cũng không nhiều lời với Địa Tạng Vương Bồ Tát, mà trực tiếp nhanh chân tiến đến trước, một đạo phong ấn Phật môn phong kín huyết quang chi môn, trong đó càng có âm thanh thủy triều cuồn cuộn truyền đến, hiển nhiên sau cánh cửa này chính là U Minh Huyết Hải, Minh Hà Lão Tổ cùng A Tu La nhất tộc của hắn đang ở trong đó.
Đùng.
Hai tay Diệp Hiên bấm niệm pháp quyết, một điểm phật quang truyền vào cánh cửa, trong nháy mắt chỉ thấy phong ấn của Chuẩn Đề bày ra tán loạn không còn tăm hơi, cùng lúc đó Diệp Hiên bước vào trong cánh cửa màu máu.
Nhìn Diệp Hiên tiến vào U Minh Huyết Hải, Địa Tạng Vương Bồ Tát chau mày, hai tay của hắn chắp trước ngực tụng phật hiệu nói:
- Đế Thính, ngươi có thể nhìn ra người này có nguồn gốc thế nào không?
- Vạn Phật Pháp Tướng, không thấy chân dung, tu vi của người này cao hơn ngài rất rất nhiều, mà phật quang quanh người hắn cực kỳ thuần túy, mặc dù ta có thể lắng nghe chân tướng vạn vật, nhưng người này lại nồng nặc sương mù....
Linh thú Đế Thính gật gù nói.
- A Di Đà Phật.
Địa Tạng Vương Bồ Tát tụng phật hiệu, lông mày nhíu lại.
- Thánh nhân Chuẩn Đề giao phó ta ở đây chờ hắn đến, nếu hắn đánh một trận với Minh Hà Lão Tổ, càng bảo ta giúp hắn một tay, người này tuyệt không đơn giản.
Địa Tạng Vương thở dài nói.

Huyết hải không khô, Minh Hà bất tử, trong thiên địa nhân tam giới, chỉ có Minh Hà Lão Tổ đảm đương xưng hô này, đối với Chuẩn Thánh thì Minh Hà Lão Tổ là cực kỳ khó chơi, dù là Thánh nhân muốn giết hắn cũng khó.
Huyết hải lật trời, thủy triều mãnh liệt, U Minh Huyết Hải quá mức mênh mông, giữa huyết hải tái sinh tộc A Tu La, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng cười rống quỷ quyệt quanh quẩn trên không huyết hải, cũng có thể nhìn thấy vô số huyết ảnh đan xen ngang dọc trên không huyết hải.
Đùng.
Hư không run chuyển, gợn sóng cuồn cuồn, Diệp Hiên bước một bước liền xuất hiện trên không huyết hải, cũng theo sự xuất hiện của hắn, bốn phương tám hướng xuất hiện vô số đạo quỷ ảnh đáng sợ, mang theo những tiếng gầm nhẹ dữ tợn tàn khốc nhào muốn cắn giết Diệp Hiên.
Oanh.
Phật pháp vô biên, ánh sáng phổ chiếu, Diệp Hiên chắp tay trước ngực, trong miệng tụng Vãng Sinh Kinh, những nơi phật quang quét qua, những quỷ ảnh này ầm vang hóa thành từng luồng khói đen, càng có tiếng kêu thê lương rú thảm từ trong miệng bọn hắn truyền đến.
- Minh Hà.
Diệp Hiên đạm mạc không gợn sóng, hai mắt hắn thâm thúy ngóng nhìn vào sâu trong huyết biển, lên tiếng gọi Minh Hà Lão Tổ, càng khiến cho cả tòa U Minh Huyết Hải dâng sóng biển ngập trời, phát sinh chấn động cực lớn.
- Tặc ngốc, U Minh Huyết Hải của ta là chốn không người hay sao?
Xoẹt xoẹt.
Hai đạo kiếm quang sát phạt ầm vang lao tới, hai kiếm Nguyên Đồ A Tỳ hiện ra, liền chém xuống Diệp Hiên, trong khoảnh khắc bốn đạo huyết ảnh vây quanh Diệp Hiên.
Keng keng.
Hai tiếng oanh minh vang rền truyền đến, không thấy Diệp Hiên có động tác gì, hai kiếm Nguyên Đồ A Tỳ bị đánh bay ra, không gây cho Diệp Hiên bất cứ thương tổn gì.
- Gọi sư tôn các ngươi ra đi.
Diệp Hiên khẽ mỉm cười nói.
- Tặc ngốc, dựa vào ngươi cũng muốn gặp sư tôn chúng ta?
Thấp Bà lạnh giọng quát lớn, hai kiếm Nguyên Đồ A Tỳ tranh minh rung động, khí tức sát phạt gắt gao khóa chặt Diệp Hiên, chỉ là từ đầu đến cuối hắn không ra tay với Diệp Hiên, ngược lại trong mắt lộ vẻ nghiêm trọng.
Lúc này U Minh Huyết Hải có thể nói là lầm vào một trận nguy cơ rất lớn, từ lúc Chuẩn Đề đạo nhân gặp Minh Hà Lão Tổ đòi Hồng Mông Tử Khí, mà Minh Hà Lão Tổ trốn trong U Minh Huyết Hải, tăng tốc thời gian lĩnh hội Hồng Mông Tử Khí.
Chỉ là toàn bộ U Minh Huyết Hải hoàn toàn bị Chuẩn Đề phong ấn, tộc A Tu La cũng đừng hòng trốn khỏi nơi này nửa bước, mà Thấp Bà là đệ tử của Minh Hà Lão Tổ, cũng mang theo trách nhiệm thủ hộ U Minh Huyết Hải.
Hôm nay lần nữa có người Phật môn tìm tới, mặc dù không phải Thánh nhân, nhưng dám một thân một mình đến đây, hiển nhiên tu vi của đối phương tuyệt không có đơn giản, có thể mang đến cho U Minh Huyết Hải nguy cơ rất lớn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận