Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 498 - Quét ngang cổ kim không địch thủ, nhìn khắp bát hoang ai là địch?



Chương 498 - Quét ngang cổ kim không địch thủ, nhìn khắp bát hoang ai là địch?




Sau khi Dương Tiễn đi tới nhân gian giới, hắn không biết Diệp Hiên ở đâu, nhưng đối với hắn mà nói, muốn tìm kiếm Diệp Hiên cũng rất đơn giản.
Nếu Diệp Hiên là dân bản xứ nhân gian giới, vậy hắn sẽ tàn sát từng thành thị, giết hết nhân loại, Dương Tiễn cũng không tin Diệp Hiên sẽ không ra.
Khi tất cả tông môn tu tiên liên hợp lại cùng nhau, phát động một trận đại chiến với Dương Tiễn, nhưng dưới một đạo tiên pháp đại thuật của Dương Tiễn, mấy trăm ngàn tu tiên giả lập tức biến thành bụi khói, điều này làm cho thế nhân cực kỳ tuyệt vọng.
Dương Tiễn, La Thiên Kim Tiên, không có bất kỳ người nào có thể cản được bước chân của hắn, Nhân Gian giới nho nhỏ này chỉ là một món đồ chơi ở trong mắt hắn.
Nếu như hắn nguyện ý, dưới tình huống khai hỏa toàn bộ tu vi La Thiên Kim Tiên, có thể trực tiếp đánh xuyên qua nhân gian giới.
Dương Tiễn không làm như thế, cũng không muốn làm như thế, hắn rất hưởng thụ lạc thú giết người, nhưng Dương Tiễn cũng không phải giết người để tìm niềm vui, mà bởi vì Diệp Hiên chính là người của nhân gian giới, đám nhân loại này là đồng tộc của Diệp Hiên, mỗi khi hắn giết một người, tâm thần đều có một loại cảm giác sảng khoái, càng mê say thật sâu ở trong cảm giác này.
Nhân gian phá toái, chúng sinh kêu rên, tin tức mới mỗi ngày trên khắp thế giới đều liên quan tới Dương Tiễn, mà có không ít đài truyền hình không sợ chết... mời được Dương Tiễn đến phỏng vấn.
Dương Tiễn người khoác chiến giáp màu bạc, trong tay cầm Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao xuất hiện ở trong buổi phát sóng trực tiếp, hắn trực tiếp tuyên bố với thế nhân một chuỵên.
Mà thông báo này rất đơn giản, hắn đến từ Tiên Giới, chính là vì muốn giết chết Diệp Hiên, Diệp Hiên một ngày không xuất hiện ở trước mặt của hắn, hắn một ngày đồ một thành, cho đến khi hủy diệt nhân gian giới.
Người đương đại chiếm được tin tức này, cho dù bách tính phàm nhân hay là tu tiên giả đều đang tìm kiếm Diệp Hiên khắp thế giới, hy vọng Diệp Hiên có thể xuất hiện ở trước mặt Dương Tiễn, để nhân gian giới không đến mức bị hủy diệt.
Đáng tiếc, thời gian liên tục nửa tháng trôi qua, chưa có một người nào tìm được Diệp Hiên, mà ở trong nửa tháng này, lại có mười lăm tòa thành thị bị Dương Tiễn hủy diệt, không biết bao nhiêu người uổng mạng ở trong tay hắn.
Kinh hồn táng đảm, tuyệt vọng tột cùng, đây chính là tâm tình thế nhân tại thời khắc này, bọn họ đang ngồi trong nhà, trằn trọc ở trong đêm muộn, càng thức dậy từ trong ác mộng, bởi vì bọn họ không biết ngày mai còn có thể thể nhìn thấy ánh mặt trời nữa hay không.
Bởi vì Dương Tiễn đồ thành, cũng không có mục tiêu cố định, trước khi mặt trời mọc bọn họ có thể sẽ bị tan tành mây khói mà chết.

Thành phố Tô Hàng, một tòa cổ đô năm ngàn năm, qua năm tháng thanh tẩy, không biết đã từng trải qua bao nhiêu kiếp nạn, vẫn hoàn hảo bảo tồn đến ngày nay.
Chỉ là hôm nay thành phố Tô Hàng nổi lên lời đồn bốn phía, khiến cho lòng người tại nơi đây bàng hoàng, số lượng lớn dân chúng đang theo các loại phương tiện giao thông chạy ra khỏi nơi đây.
Nguyên nhân rất đơn giản, vào ngày hôm qua, Dương Tiễn hủy diệt một thành phố, mà tòa thành thị kia cách Tô Hàng thành phố chỉ có ba nghìn dặm.
Phàm nhân tuy gầy yếu, nhưng cũng không có nghĩa ngu dốt, bọn họ hoàn toàn có thể nghĩ đến, chỉ sợ thành phố tiếp theo bị Dương Tiễn hủy diệt chính là Tô Hàng mà bọn họ đang ở.
Thủy tạ trang viên.
Hoàng bàn tử, Cố Bắc Thần, ba mươi sáu vị thân vệ Tử Thần, còn có rất nhiều thành viên Minh Phủ ngày xưa.
Tất cả bọn họ đều tụ tập ở trong đình viện, trên mặt mỗi người đều có một chút nhợt nhạt, bọn họ đợi Diệp Hiên bảy mươi năm, nhưng không biết Diệp Hiên đã đi đâu.
Diệp Hiên như thần long kiến thủ bất kiến vĩ (*), mặc dù biến mất bảy mươi năm nhưng cũng không làm cho mọi người cảm thấy kỳ quái, dù sao trước khi Diệp Hiên còn chưa có thành tiên thì chuyện như này cũng đã có mấy lần.
(*) Chỉ thấy đầu của rồng mà không thấy đuôi của rồng
Chỉ là nguy cơ lần này quá nghiêm trọng, một vị tiên nhân, một vị tiên nhân hủy thiên diệt địa, bọn họ thật không thể nào ngăn cản, ngay cả dũng khí ra mặt giằng co cùng Dương Tiễn cũng không có.
Bởi vì đám người Hoàng bàn tử biết, nếu như bọn họ xuất hiện ở trước mặt Dương Tiễn, Dương Tiễn tuyệt đối sẽ không giết bọn họ, mà sẽ dằn vặt bọn họ bằng mọi cách để bức Diệp Hiên xuất hiện ở trước mặt hắn.
Tuy đám người Hoàng bàn tử có tự tin cực lớn đối với Diệp Hiên, nhưng bọn họ cũng không biết Diệp Hiên có phải đối thủ của Dương Tiễn hay không, trong khoảng thời gian này tất cả đều trốn trong trang viên, chính là hy vọng Diệp Hiên nhận được tin tức, có thể nhanh chóng đến tìm kiếm bọn họ.
Cũng trong lúc đó, một nam một bắc.
Phía nam, Dương Tiễn đạp trời mà đến, phương bắc, Diệp Hiên đang bước chậm giữa trời, như trong chỗ u minh xúc động, hai người cuối cùng sẽ tiến hành một trận đại chiến kinh thiên, mà một trận đại chiến này cũng sẽ phân ngươi chết ta sống.
Vạn dặm tinh không, bầu trời xanh thẳm.
Kim vân dưới chân Diệp Hiên hoành thiên, đang không nhanh không chậm đi đến thành phố Tô Hàng, bởi vì hắn biết đám người Hoàng bàn tử đang ở trang viên chờ hắn trở bề, lần này sẽ mang theo đám người Hoàng bàn tử đi đến Địa Tiên Giới.
Trên đường Diệp Hiên đi qua, lại nhìn thấy vạn dặm mặt đất trở nên khô cằn, mười mấy thành phố bị hủy chỉ trong chốc lát, điều này làm cho hắn nhíu mày, không ngừng cảm nhận lấy khí tức nhân gian giới.
- Dương Tiễn?
Bỗng nhiên, Diệp Hiên cảm nhận được khí tức của Dương Tiễn, điều này làm cho đôi mắt Diệp Hiên ngưng trệ, khí tức quanh người đều có chút hỗn loạn.
Bộ dáng Diệp Hiên như thế, cũng không phải e ngại Dương Tiễn, là bởi vì hắn không ngờ Dương Tiễn lại xuất hiện tại nhân gian giới, đối phương hiển nhiên tới vì hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận