Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2172: Chí Bảo các không có vật gì

Chương 2172: Chí Bảo các không có vật gì
Trộm hết không còn, điên cuồng cướp bóc.
Diệp Hiên an tâm thoải mái lấy đi, cũng không muốn lưu lại bất cứ thứ gì cho Bất Tử thiên chủ, không biết sau khi Bất Tử thiên chủ trở về, nhìn thấy Thần Binh Các trống rỗng, có tức giận nổ phổi.
Mặc dù nói Bất Tử thiên chủ là vạn cổ chí cường, những binh khi có thể được hắn thu vào, cất giữ trong bảo khố, há có thể bình thường?
Thu!
Diệp Hiên cất túi càn khôn, lần nữa cẩn thận lục soát Thần Binh các một lần, xác nhận không lưu lại bất kỳ thần binh nào, hài lòng đi ra Thần Binh Các.

Bí pháp các.
- Đại thần thông thuật?
Diệp Hiên cầm một quyển kinh thư kinh ngạc thì thầm, sau đó nhanh chóng lật xem.
- Đại thần thông thật lợi hại!
Mấy chục hơi thở trôi qua, Diệp Hiên thu bí pháp này vào trong túi càn khôn, đôi mắt đều nở rộ vẻ tham lam.
Hắn phóng mắt nhìn lại, cả tòa Bí Pháp các cũng không lớn, không gian chỉ chừng mười trượng, trên hai bên bày ra hơn mười đạo quyển trục hoặc ngọc giản, còn có kinh thư.
Vừa rồi Diệp Hiên quan sát một môn đại thần thông, pháp này tên Cửu Ngục Bạo Tinh Quyết.
Thi triển pháp này, có thể dùng Cửu Ngục Tinh Thần giết chết địch nhân, uy năng khủng bố hủy thiên diệt địa, là một loại đại thần thông cực kỳ kinh khủng, sắc bén.
Ngay cả với ánh mắt của Diệp Hiên, đạt được môn đại thần thông pháp cũng như lấy được chí bảo.
Ngẫm lại cũng đúng, bí pháp có thể được Bất Tử thiên chủ thu thập, tự nhiên sẽ không phải phàm phẩm, mặc dù toàn bộ Bí Pháp các chỉ có lác đác mười bộ.
Nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều chất lượng, hoàn toàn không lưu rác.
Ầm ầm!
Túi càn khôn mở rộng, dưới sự thúc giục của Diệp Hiên, hơn mười bộ bí pháp bị thu vào bên trong túi.
Làm xong tất cả, Diệp Hiên rời khỏi Bí Pháp các, đi thẳng đến Đan Dược các.
Đan dược các.
Linh khí mờ nhạt, như có như không, Diệp Hiên vừa mới tiến vào nơi này, chỉ hít một hơi đã cảm giác tu vi trong cơ thể xao động.
Khá lắm!
Trong lòng Diệp Hiên chấn động, phóng mắt nhìn lại, Đan Dược các cực kỳ rộng lớn, số lượng lớn hộp đan đặt ở trên giá gỗ.
Hiển nhiên, trong những hộp đan này đều là một loại đan dược cực kỳ quý giá.
Nhưng đây còn không phải thứ để cho Diệp Hiên coi trọng nhất, từng gốc hỗn độn linh túy cắm rễ ở trong hư không, giờ phút này đang nở rộ ra ánh sáng chói mắt.
Diệp Hiên phát hiện, chỉ là những hỗn độn linh túy đã có tới hơn hai mươi gốc, tất cả đều là tuyệt phẩm linh túy trong truyền thuyết.
Mà Cửu Độc Diệt Hồn Hoa hắn muốn tìm đang ở trong đó, về những linh túy còn lại, có hắn quen, cũng có thứ ngay cả nghe cũng không nghe thấy qua.
Tuy nhiên Diệp Hiên biết, đồ vật có thể đặt ở chỗ này, đều không phải là phàm phẩm, dưới Phá Diệt Pháp Nhãn, có thể nhìn thấy những hỗn độn linh túy này ẩn chứa linh lực cực kỳ khủng bố.
Khá lắm.
- Có những hỗn độn linh túy này, ta có thể mở ra Thiên Môn thứ tư, không cần đi thôn phệ đại năng bất Hủ giai đoạn thứ ba.
Chỉ liếc mắt một cái, Diệp Hiên đưa ra một kết luận khiến hắn hưng phấn.
Đừng nói trước mắt có hơn hai mươi gốc hỗn độn linh túy, chỉ tính những đan dược trong các hộp ngọc đang bày ra, cũng đủ để cho hắn mở ra Thiên Môn thứ tư.
- Thu
Diệp Hiên trước tiên thu Cửu Độc Diệt Hồn Hoa vào trong túi Càn Khôn, sau đó cẩn thận đưa hơn hai mươi gốc Hỗn Độn Linh Túy vào túi càn khôn, sợ tổn hại những bảo vật này.
Nhiếp.
Túi càn khôn trướng lớn, lực hút mãnh liệt nở rộ, toàn bộ hộp đan trên giá gỗ đều bị nuốt vào trong túi càn khôn.
Làm xong hết thảy, trên mặt Diệp Hiên mới hiện ra tươi cười, tam đại bảo các bị hắn cướp đoạt không còn, nhất là đan dược các, nó làm cho hắn hưng phấn nhất, hoàn toàn có thể để cho hắn mở ra Thiên Môn thứ tư.
Điều gì là cơ bản nhất?
Tu vi mới là căn bản, những ngoại vật khác đều không quan trọng, chỉ có chuyển hóa ngoại vật thành tu vi của mình, mới là ưu tiên hàng đầu.
Đan Dược các này rõ ràng là đáy hòm của Bất Tử thiên chủ, đều là trân bảo mà Bất Tử thiên chủ coi trọng, thế mà tất cả đều bị Diệp Hiên cướp đoạt.
Bất kể là đối với tu vi bản thân, hay trả thù Bất Tử thiên chủ, trong lòng Diệp Hiên giờ khắc này sảng khoái không thôi.
Chẳng qua, Diệp Hiên cũng biết một điểm.
Đan dược trong Đan Dược các này cũng không phải toàn bộ đều là linh dược, còn có một phần cây độc cùng độc đan, mấy thứ này không thể tăng trưởng tu vi, nhưng nếu có thể lợi dụng tốt, những độc vật này còn hữu dụng hơn những linh đan, thần túy rất nhiều.
- Còn thiếu một chí bảo các.
Diệp Hiên thì thầm, trong lòng có chút chờ mong, tam đại bảo các đều phong phú như thế, vậy Chí Bảo các cuối cùng lại cất giữ cái gì?
Chí bảo!
Chỉ hai chữ này, Diệp Hiên đã biết nó sẽ không đơn giản, có thể được Bất Tử thiên chủ gọi là chí bảo, bảo vật cất giữ trong đó tất không tầm thường.
Ầm ầm.
Diệp Hiên bước ra Đan Dược các, đi thẳng tới Chí Bảo các.
Chí Bảo các.
Ông.
Diệp Hiên vừa mới tiến vào nơi này, hắn vốn tưởng rằng mình sẽ bị ánh sáng của chí bảo chói lóa không mở được hai mắt, nhưng khi cảnh tượng trong Chí Bảo Các hiện vào mắt, Diệp Hiên hơi ngẩn ra.
Trống rỗng.
Vậy mà toàn bộ đều trống rỗng.
Diệp Hiên giật mình tại chỗ, cái gọi là Chí Bảo Các chỉ có mấy thạch đài màu xanh, nhưng trên thạch đài đều trống rỗng, không có bảo vật gì tồn tại.
- Làm sao có thể?
Diệp Hiên vốn ôm hy vọng cực lớn mà đến, thậm chí ảo tưởng rằng trong chí bảo các nhất định cất giữ bảo vật cực kỳ trân quý của Bất Tử thiên chủ.
Nhưng khi hắn tiến vào nơi này, chí bảo các trống rỗng không có gì, chênh lệch này quá lớn làm cho Diệp Hiên không biết nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận