Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 1952: Giết bọn họ

Chương 1952: Giết bọn họ
Đại điển lập giáo rất đơn giản, chủ yếu chính là giáo chủ tuyên đọc chuyện lập giáo, sau đó bái hỗn độn thiên địa, lại tổ chức đại yến mới tân khách liền coi như lễ thành.
Một tờ tế văn được đưa đến trong tay Diệp Hiên, Diệp Hiên thản nhiên cầm lấy tế văn, chuẩn bị tuyên đọc Thiên Đình lập giáo, nhưng cũng vào giờ khắc này, ba đạo lưu quang từ chân trời phương xa bắn tới, càng kèm theo tiếng cười điên cuồng.
- Lục tông nho nhỏ, to gan làm bậy, dám vọng tưởng lập đại giáo đạo thống, chẳng lẽ các ngươi không sợ trong khoảnh khắc lục tông sẽ không còn tồn tại trong Bắc Vực?
Xoẹt xoẹt xoẹt!.
Ba đạo hồng quang liên tiếp rơi vào giữa hội trường, chỉ thấy ba người này mặc trường sam ba màu đen trắng xanh, tu vi tất cả đều là Vấn Đạo cảnh, giờ phút này đang bễ nghễ nhìn quanh người các tông, tất cả đều lộ ra tư thái kiêu căng vô lý.
Cũng theo ba người xuất hiện, sắc mặt đại biểu các tông đột biến, vội vàng khom người chào hỏi ba người.
- Gặp qua sứ giả tam giáo.
Đại biểu các tông hèn mọn khom người, điều này càng làm cho sứ giả ba giáo càng kiêu căng, lúc này mới ngước mắt nhìn Diệp Hiên.
- Nghe nói ngươi tên Diệp Thiên, không chỉ giết Thái Âm tông chủ, mà còn đánh bại Lý Thương Thiên, cho nên mới có thể thống nhất lục tông, đích xác có chút bản lĩnh.
Sứ giả Bắc Minh giáo cười lạnh nói.
- Diệp Thiên, ta không muốn nói nhảm nhiều với ngươi, ba người chúng ta phụng mệnh tam đại giáo chủ đến đây, hiện tại lệnh ngươi lập tức giải tán lục tông.
Sứ giả Thông Minh giáo âm lệ lên tiếng.
- Vấn đạo tam cảnh nho nhỏ, chỉ cùng một cảnh giới với ta, ai cho ngươi dũng khí lập giáo, chẳng lẽ ngươi không sợ chết?
Người đại diện của Thiên Nữ Giáo là một nữ tử lộ vẻ mặt lạnh lùng, nàng mặc cung sa màu trắng làm cho người ta có một loại cảm giác thánh khiết lạnh lùng, giờ phút này đang cất tiếng quát lớn với Diệp Hiên.
- To gan.
Cố Bắc Thần hét lớn một tiếng, khuôn mặt đầy lạnh lùng. Ba người này quả thực ăn tim rồng gan phượng, dám nói lời bất kính Diệp Hiên, Cố Bắc Thần đã phán quyết tử hình ba người.
- Hắc hắc, ta dám khẳng định, các ngươi sẽ chết vô cùng thê thảm.
Sau một khắc, Hoàng bàn tử liên tục cười lạnh, khóe miệng lộ ra vẻ âm độc tàn khốc, không ai hiểu Diệp Hiên hơn hắn, chỉ sợ ba người này một lúc nữa sẽ cảm thấy hối hận khi đi tới nơi đây.
- Muốn chết!
Ba vị đại sứ giả nổi giận, trực tiếp không để ý đến Diệp Hiên cùng ngũ đại tông chủ, ầm ầm đánh ra ba đạo đại thuật lao tới hai người Hoàng bàn tử, nhất thời làm cho phương thiên địa này ong ong chấn động.
Phanh.
Cửu Khúc tông chủ bước trước một bước, ngọc thủ mảnh khảnh xoay chuyển mây trời, bình thản không gợn sóng ngăn cản một kích của tam đại sứ giả, sau đó một lần nữa lui về bên người Diệp Hiên.
- Cửu khúc tông chủ, ngươi dám đối nghịch với Bắc Vực tam đại giáo chúng ta?
Sắc mặt Bắc Minh sứ giả đỏ lên, cất tiếng quát lớn với Cửu Khúc tông chủ.
- Diệp Thiên, nếu thông minh thì lập tức giải tán cái gọi là Thiên Đình, như thế còn có thể lưu lại một mạng, nếu không chờ tam đại giáo Bắc Vực ta ra tay, ngươi cùng Thiên Đình của ngươi đều sẽ tan thành tro bụi.
Sứ giả Thiên nữ giáo lớn tiếng quát.
- Bây giờ là sứ giả ba giáo chúng ta đến khuyên ngươi, ngươi còn có cơ hội giải tán Thiên Đình, nếu không đợi đến lúc sau, ngươi căn bản không chịu nổi hậu quả.
Thông Minh sứ giả âm giọng nói.
Tại thời điểm này.
Thân hình Diệp Hiên chưa nhúc nhích, thản nhiên ngồi ở chủ vị trung ương, ánh mắt nhìn về phía ba vị sứ giả cực kỳ lạnh nhạt, ở trong ánh mắt không chứa một chút tình cảm của nhân loại, giống như đang nhìn ba con ruồi.
- Làm thịt bọn họ, cắt đầu bọn họ đưa về ba đại giáo, nói là lễ gặp mặt ta đưa cho ba giáo.
Diệp Hiên thản nhiên khoát tay áo với năm đại tông chủ, giống như đang nói một chuyện rất tùy ý.
- Ngươi dám?
Sứ giả ba giáo đầu tiên ngẩn ra, sau đó giận tím mặt nhìn về phía Diệp Hiên.
Bọn họ vốn tưởng rằng tới nơi này, Diệp Hiên sẽ cực kỳ sợ hãi, thậm chí hèn mọn cúi đầu cầu tình, sau đó bọn họ răn dạy Diệp Hiên một phen, dễ dàng có thể để cho Diệp Hiên giải tán Thiên Đình, sau đó trở về phục mệnh.
Nhưng bây giờ xem ra, căn bản không như bọn họ nghĩ, như thế nào không làm bọn họ tức giận?
- Giáo chủ, ba người này là sứ giả của tam đại giáo Bắc Vực, nếu giết bọn họ, Bắc vực tam đại giáo...
Phi Thánh tông chủ muốn nói gì đó nhưng lại thôi, trên mặt hiện ra vẻ khó xử.
- Giết bọn họ.
Sau một khắc, đôi mắt Diệp Hiên híp lại, sắc mặt trong nháy mắt âm trầm xuống, điều này cũng làm cho sắc mặt Phi Thánh tông chủ đột biến, lúc này mới nhớ Diệp Hiên chính là nhân vật cực kỳ hung lệ đáng sợ.
- Chết đi!
Không đợi Phi Thánh tông chủ ra tay, Thi Khôi tông chủ trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt tam đại sứ giả, thi quang khủng bố kia ầm ầm đánh tới tam đại sứ giả, dùng tu vi Hợp Đạo Cảnh của hắn, tam đại sứ giả này sao có thể chống đỡ?
Phanh!
Một kích, vẻn vẹn chỉ một kích, tam đại sứ giả hét to một tiếng, trong nháy mắt đã bị Thi Khôi tông chủ vỗ ngã trên mặt đất.
Bốn vị tông chủ khác cũng trong nháy mắt ra tay, thầm hận mình thế nào không sớm ra tay, ngược lại để cho Thi Khôi tông chủ biểu hiện trung thành.
- Không.
- Đừng giết ta.
- Các ngươi dám!
Tam đại sứ giả phun máu, cất tiếng thét chói tai, trên mặt mang theo vẻ cực kỳ sợ hãi, nhưng tứ đại tông chủ trong nháy mắt giết tới, các loại đại thuật khủng bố trực tiếp đánh nổ bọn họ tại chỗ, ba cái đầu máu chảy đầm đìa lăn xuống đất, tam đại sứ giả chết không nhắm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận