Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 2550: Vạn cổ ngược dòng, trở lại quá khứ!

Chương 2550: Vạn cổ ngược dòng, trở lại quá khứ!
Từng hình ảnh trong quá khứ xẹt qua trước mặt hắn, điều này cũng khiến Diệp Hiên nhúc nhích bước chân, muốn tiến vào trong đó.
Nhưng sau một khắc, Diệp Hiên đột nhiên bừng tỉnh, vừa mới bước ra một bước cũng thu về, bởi vì hắn không thể.
Nếu giờ phút này hắn tiến vào trong đó, vậy hắn cũng sẽ sắp thành lại bại, bởi vì mục đích của hắn cũng không phải tìm về quá khứ của hắn, mà là tam đại niên xa xôi kia.
Diệp Hiên ổn định tâm thần, bắt đầu ngưng tâm tĩnh khí, không còn bị năm tháng quấy nhiễu nữa.
Ầm ầm.
Từng tiếng nổ vang lớn truyền đến, theo một tiếng vỡ vụn truyền ra, Diệp Hiên phát hiện mình đã rời khỏi vũ trụ hỗn độn kiếp này, tiến vào trong một hoàn cảnh mới.
Răng rắc.
Hỗn Độn sụp đổ, thiên địa nổ nát, một bộ cảnh tượng cực kỳ đáng sợ hiện ra trong mắt Diệp Hiên, càng làm cho tâm tư vừa mới tỉnh táo lại của hắn trong nháy mắt rối loạn.
- Đây là cảnh tượng vũ trụ hỗn độn tan vỡ trước đó?
Ánh mắt Diệp Hiên sáng quắc nhìn chằm chằm xung quanh, hắn thấy được vũ trụ hỗn độn đang sụp đổ, diệt thế ma bàn đang kinh khủng chuyển động, vạn vật chúng sinh đều bị mài diệt tiêu vong, thậm chí cả vũ trụ hỗn độn đều đang nổ nát.
Sinh linh đang kêu rên, vạn vật đang khốn đốn, thậm chí vạn cổ chí cường đều không cam lòng gầm lên, nhưng tất cả đều hóa thành tro bụi, lực lượng của bọn họ cũng toàn bộ bị vũ trụ hỗn độn hấp thu.
Trời sinh vạn vật để nuôi người, người không có gì để báo trời.
Trải qua mười hai nguyên hội, không biết tạo hình bao nhiêu sinh linh cường đại, tại giờ khắc diệt thế này, tất cả tu vi của bọn họ đều ngược lại trả hết cho vũ trụ hỗn độn.
Cho đến khi nhìn thấy hình ảnh này, Diệp Hiên mới có chút lý giải, vì sao vũ trụ hỗn độn lại phá diệt Luân Hồi.
Khi vạn vật sinh linh cường đại đến trình độ nhất định, sẽ tiếp tục cường đại, điều này dĩ nhiên uy hiếp đến cả vũ trụ hỗn độn vận chuyển.
Do đó mới có câu nói hỗn độn luân hồi, cái gọi là Luân Hồi diệt thế, chính là bắt đầu tiêu diệt loại cảm giác nguy cơ này, để cho vũ trụ hỗn độn khởi động lại vận chuyển lần nữa.
Ào ào.
Lúc Diệp Hiên tâm tình nặng nề, vạn cổ trường hà vẫn như cũ ngược dòng, cảnh tượng hỗn độn diệt thế rất nhanh biến mất, hắn dĩ nhiên nhìn thấy toàn cảnh một vũ trụ hỗn độn.
Đồng dạng là Hỗn Độn Ngũ Vực, đồng dạng là Vạn Cổ Chí Cường, đáng tiếc Diệp Hiên cực kỳ xa lạ với những hình ảnh này, bởi vì hắn không biết những người này và chuyện xảy ra với họ, vì đây là chuyện xảy ra trong Vũ Trụ Hỗn Độn trước đó.
Vạn cổ trường hà đang ngược dòng, thời không hỗn loạn xâm nhập, Diệp Hiên ổn định tâm thần khống chế Vạn Cổ Trường Hà tiếp tục trở về quá khứ.
Ào ào.
Sóng triều dâng trào, vạn cổ nghịch lưu, Diệp Hiên ngồi xếp bằng trên thuyền, thản nhiên nhìn từng màn xảy ra trong quá khứ.
Rất nhanh, đã ngược dòng mà qua một vũ trụ hỗn độn, hắn trở lại quá khứ xa xôi hơn, tiến vào một vũ trụ hỗn độn mới.
Lịch sử luôn luôn giống nhau, trong vũ trụ hỗn loạn trước đó, cùng một cảnh tượng hỗn độn diệt thế một lần nữa xuất hiện.
Chỉ là lúc này Diệp Hiên bình thản quan sáy, không còn chút động dung nào nữa, giống như người ngoài nhìn lịch sử thay đổi.
Vạn cổ chu du, thời không nghịch chuyển.
Vạn Cổ trường hà mang theo Diệp Hiên ngược dòng đi tới, một đám vũ trụ hỗn độn xẹt qua bên cạnh hắn, cảnh tượng hỗn loạn thời không kia, thậm chí bắt đầu ảnh hưởng đến tâm thần Diệp Hiên.
- Thân thể của ta?
Bỗng nhiên.
Diệp Hiên ầm ầm tỉnh lại, trong miệng truyền đến một tiếng hô kinh hãi, bởi vì hắn chợt phát hiện, thân thể hắn thế nhưng đang hư ảo, thậm chí còn có dấu vết muốn biến mất, nhưng hắn lại nửa điểm cũng không có cảm ứng được.
- Vạn Cổ nghịch chuyển, chém tận giết tuyệt.
Diệp Hiên nhanh chóng tỉnh ngộ, hắn vẫn lơi lỏng, tuy rằng có lực lượng của hai đại kinh thiên tuyệt địa giả che chở cho hắn, nhưng trong quá trình nghịch chuyển vạn cổ thời không, lực lượng thời không sai lệch vô hình vẫn như cũ xâm nhập vào trên người hắn, làm cho hắn gặp phải đại kiếp nạn trong vô hình.
- Định.
Cũng may Diệp Hiên phát hiện nhanh, hắn ầm ầm thúc dục Hoang Thiên pháp trong người, dù sao thì Hoang Thiên Pháp chính là cấm kỵ thiên pháp, tuy rằng hắn không thể thúc dục toàn bộ, nhưng cũng đủ để ngăn cản kiếp nạn thời không loạn lưu lúc này.
Ào ào.
Vạn Cổ trường hà vẫn đang chảy ngược, trải qua lần hung hiểm vô hình này, Diệp Hiên nhất thời trở nên cẩn thận.
Từng đợt vũ trụ hỗn độn xẹt qua, Diệp Hiên đã không còn khái niệm thời gian, chính hắn cũng không rõ đã trải qua bao nhiêu vũ trụ hỗn độn, chỉ có thể thúc dục Vạn Cổ Trường Hà tiếp tục trở về quá khứ.
Nhàm chán, cô đơn, nhìn thấy con đường phía trước.
Diệp Hiên dần dần bắt đầu trở nên phiền não, bởi vì hắn đã không biết xuyên qua bao nhiêu vũ trụ Hỗn Độn, nhưng vẫn như cũ còn chưa trở lại giữa tam đại niên đại.
Đoạn đường trở về quá khứ này, hiển hiện cực kỳ dài dằng dặc, nhưng Diệp Hiên chỉ có thể khống chế cảm xúc của mình, không ngừng cảnh cáo mình tỉnh táo, tuyệt đối không thể xuất hiện bất kỳ sai sót nào.
Nhưng chuyện khiến Diệp Hiên lo lắng vẫn xuất hiện.
Tu vi của hắn.
Vạn Cổ Trường Hà nghịch chuyển dựa vào tu vi của hắn thúc dục, mà hắn căn bản hấp thu không được bất kỳ lực lượng ngoài nào để bổ sung cho bản thân.
Giờ phút này tu vi trong cơ thể hắn chỉ còn lại có một nửa, nếu khi tu vi của hắn rơi xuống đáy cốc còn chưa tới tam đại niên đại, vậy hắn tất nhiên sẽ rời khỏi vạn cổ trường hà, không biết xuất hiện ở trong thời không vũ trụ hỗn độn nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận