Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn

Chương 155 - Trọn đời không được siêu sinh (1)



Chương 155 - Trọn đời không được siêu sinh (1)




- Ba, đã qua nửa năm, xem ra nó sẽ không trở về nữa.
Diệp Thương Hạo vô lực ngồi dựa người trên ghế, nhìn Diệp Linh Nhi trong quan tài thủy tinh, trong mắt xuất hiện một luồng tuyệt vọng.
- Lại chờ, chúng ta lại chờ…
Diệp Thương Hải trầm thấp lên tiếng.
- Ba, người chết làm sao có thể phục sinh, hay là chúng ta chôn cất Linh nhi thôi.
Diệp Thương Hạo lắc đầu cười khổ.
Nghe thấy ngữ điệu chán chường của Diệp Thương Hạo, sắc mặt Diệp Thương Hải đỏ lên, lớn tiếng tức giận, nói:
- Con điên sao? Trước khi đi Diệp Hiên đã từng giao phó cho cha, tuyệt đối phải bảo quản tốt cơ thể Linh nhi, nếu như sau khi nó trở về phát hiện chúng ta chôn cất Linh nhi, như thế nào bằng lòng từ bỏ ý đồ? Hơn nữa, con phải biết, hiện tại thế giới đã thay đổi, Diệp gia ta tuy là người bình thường, nhưng nếu không có Diệp Hiên uy hiếp, chỉ là tài phú của Diệp gia ta, cũng đã có thể làm cho những thế lực này khai đao đối với Diệp gia chúng ta.
Diệp Thương Hải sợ run lên tiếng.
Nhìn Diệp Thương Hải tức giận đến đỏ cả mặt, Diệp Thương Hạo đau khổ tột cùng, hắn làm sao không biết tình cảnh hiện tại của Diệp gia cơ chứ, nếu không phải Thanh Long của Vũ An Ti bởi vì Diệp Hiên, vẫn luôn giúp đỡ Diệp gia, thì nói không chừng Diệp gia bọn họ sớm đã bị những thế lực mới quật khởi này như tằm ăn lên không còn một mảnh.
Ầm!
Chợt.
Cánh cửa đóng chặt của nhà họ Diệp bị một cước đá văng, hơn mười dị năng giả đi nhanh vào, một người lưng hổ lưng eo gấu, khuôn mặt dữ tợn hung ác, quanh thân càng thiêu đốt một ít liệt diễm, đôi mắt nhìn về phía cha con Diệp gia lại xẹt qua một tia tham lam.
- Diệp lão đầu, Liệt Diễm chúng ta lại bởi vì đối kháng dị thú, thành viên tử thương thảm trọng, hiện tại cần Diệp gia ông chống đỡ một ít kinh phí, ông có cho hay không?
Người này nhe răng cười lên tiếng, càng đi nhanh tới chỗ hai cha con Diệp gia.
- Lý Nguyên Long, trước đây Diệp gia ta không đối xử bạc với cậu, hiện tại cậu lại phản bội chúng ta, cậu không sợ bị người ngoài chê cười?
Diệp Thương Hải giận dữ đứng dậy, tức giận gầm hét.
- Ha ha!
Lý Nguyên Long dữ tợn cười lớn, nhìn Diệp Thương Hải lộ vẻ khinh thường, nói:
- Thế giới biến đổi, Diệp gia ông cũng không phải Diệp gia của trước đó, nếu tôi là ông, tôi sẽ rất thức thời lấy tiền ra tiêu tan tai họa, mà sẽ không phải đứng đây nói những lời nhảm nhí này.
- Cậu...
Diệp Thương Hải tức giận đến đứng cũng không vững, nhưng ông ta cũng biết, đối diện với mấy dị năng giả này, Diệp gia của ông căn bản cũng không có năng lực phản kháng.
- Diệp lão đầu, tôi đã từng cho tổ trưởng Thanh Long mặt mũi, không có làm khó Diệp gia ông, nhưng trôi qua thời gian dài như vậy, tổ trưởng Thanh Long cũng đã dẫn dắt thành viên Địa tổ trằn trọc các nơi chiến đấu cùng dị thú, hôm nay nếu ông không thể lấy tiền ra, tôi xem ai có thể đảm bảo cho Diệp gia ông đây.
Lý Nguyên Long cười lạnh.
Ầm!
Diệp Thương Hạo vỗ bàn, tức giận lên tiếng nói:
- Lý Nguyên Long, cậu đừng quá đắc ý, tuy Diệp gia tôi không lớn bằng lúc trước, nhưng tôi nói cho cậu biết, Diệp gia tôi tuyệt đối không phải dễ bắt nạt, nếu như Diệp Hiên trở về Diệp gia, Diệp gia chúng tôi nhất định sẽ lần nữa quật khởi.
- Diệp Hiên? Cái người giết chết Lý Hoán Thiên kia sao?
Nhắc tới Diệp Hiên, Lý Nguyên Long biến sắc, đáy mắt xẹt qua một luồng kiêng kỵ, nhưng rất nhanh đã biến mất không còn tăm hơi, càng là khinh thị giễu cợt nói:
- Tôi đúng là không đắc tội nổi người này, nhưng vậy thì thế nào? Tôi nghe nói, người này nửa năm trước đã bốc hơi khỏi thế gian, có thể sớm đã táng thân trong miệng dị thú, hắn chẳng qua cũng chỉ là một người chết, lẽ nào Diệp gia ông lại trông cậy vào một người chết làm mưa làm gió hay sao?
Ha ha!
Lý Nguyên Long không lộ vẻ gì là sợ hãi, càng càn rỡ cười to, hoàn toàn không có để Diệp Hiên vào mắt, dù sao hắn ẩn nhẫn bấy lâu nay, hôm nay mới quyết định ra tay, chính là kết luận có thể Diệp Hiên sớm đã chết ở một chỗ nào đó mà những huyết hồn dị thú này lại vô cùng khủng bố, chính hắn hiểu rất rõ.
- Được, chúng tôi trả thù lao, cậu muốn bao nhiêu.
Người đang ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Diệp Thương Hải hiểu rất rõ đạo lý này, hắn cũng chỉ có thể thỏa hiệp với Lý Nguyên Long.
- Ba!
Diệp Thương Hạo không cam lòng lên tiếng.
- Câm miệng!
Diệp Thương Hải cắn răng răn dạy, nhưng trong lòng cũng cực kỳ nhục nhã.
- Ha ha.
Lý Nguyên Long đắc ý cười to nói:
- Vẫn là Diệp lão đầu ông biết điều, Liệt Diễm của tôi sẽ không cần nhiều lắm, lấy ra chín phần tài sản của Diệp gia, tôi có thể cam đoan với ông, sau này tuyệt đối không bước vào cửa nhà họ Diệp một bước.
- Cái... Cái gì... Chín... Chín phần gia sản?
Mặc dù Diệp Thương Hải đoán được Lý Nguyên Long muốn công phu sư tử ngoạm, nhưng hắn vạn lần cũng không thể ngờ rằng đối phương lại có lòng tham không đáy như thế này.
Phải biết rằng chín phần gia sản, cơ hồ là đem toàn bộ Diệp gia đưa cho Lý Nguyên Long, cái này có gì khác biệt so với việc Diệp gia bại vong?
- Không thể, tuyệt đối không thể.
Diệp Thương Hải tức giận lên tiếng.
- Hừ!
Lý Nguyên Long lạnh mặt, lạnh lùng nói:
- Lão già, tôi thấy ông là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, nếu đã như vậy thì cũng đừng trách tôi không niệm tình cũ.
Lý Nguyên Long bước nhanh đi thẳng tới trước quan tài thủy tinh ở nội đường, khi hắn nhìn thấy Diệp Linh Nhi nằm trong quan tài, hắn lại nhe răng cười sáng đến rừng rực.
- Nghe nói người này là em gái của Diệp Hiên, đã nằm ở chỗ này hơn nửa năm, Diệp gia ông tốn hao mấy ngàn vạn chế tạo quan tài thủy tinh này, lại vì một người chết, theo tôi thấy, cái này quá mức lãng phí, không bằng đem cái quan tài này tặng cho tôi, đổi thành tiền, như vậy chẳng phải là tốt hơn?
Lý Nguyên Long không ngừng vỗ về chơi đùa quan tài thủy tinh, hai mắt lại mang đầy vẻ tham lam.
- Mày không được đụng vào nó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận